Người phụ trách nghe nói như thế, nhìn Thẩm Lương Xuyên một chút.
Đam mê của Thẩm ảnh đế, mọi người đều biết, thậm chí đã từng bởi vì
chuyện này, tất cả mọi người âm thầm suy đoán, Thẩm ảnh đế không thích phụ nữ mà lại thích đàn ông.
Về sau, Thẩm ảnh đế kết hôn, cái suy đoán này mới ít đi.
Giờ phút này, nghe được lời nói đạo diễn, người phụ trách vội mở
miệng: "Đương nhiên không xấu! Hôm nay tìm hai diễn viên, một xinh đẹp
tinh khiết, một đúng chuẩn đại mĩ nữ! Hiện tại các cô ấy trang điểm
rồi?"
Nói đến đây, vội vàng nhìn về phía Thẩm Lương Xuyên : " Hay là, tôi
dẫn các cô ấy tới gặp gặp ngài? Ngài nhìn thích người nào, lúc nữa để cô ấy phối hợp diễn cũng?"
Thẩm Lương Xuyên: ... Đám người này, là để anh tuyển tú sao?
Anh buông mắt, thản nhiên mở miệng : " Không cần."
Người phụ trách liền thất vọng.
Hai đại mỹ nữ này, nói thật, so với nữ chính càng đẹp hơn!
Thẩm ảnh đế nhìn thấy khẳng định sẽ thích.
Đến lúc đó đạo diễn cũng sẽ khen anh ta làm việc tốt, thế nhưng tại sao Thẩm ảnh đế lại không nhìn chứ?
Đạo diễn cũng tận tình khuyên bảo : " Một lúc nữa, anh cố miễn cưỡng
một chút, ôm một chút được chứ? Chúng tôi để người khác diễn cảnh
hôn..."
Ai!
Trong lòng đạo diễn khổ sở!
Người nào đụng phải diễn viên như Thẩm Lương Xuyên, đều sẽ cao hứng vui vẻ, bởi vì anh làm việc nghiêm túc.
Thế nhưng lại không diễn cảnh hôn, đây là cái sở thích gì!
Đạo diễn và người phụ trách đều vô cùng bất đắc dĩ.
Hai người đi ra ngoài, mặt mày đạo diễn ủ rũ.
Người phụ trách vội mở miệng : " Đạo diễn đừng phát sầu, ông chờ xem, đến khi hai cô gái ra sân, tôi cam đoan sẽ vừa mắt Thẩm ảnh đế ! Hôm
nay, tôi tìm được hai nữ diễn viên rất xinh đẹp !"
Đạo diễn chỉ có thể lấy ngựa chết làm ngựa sống : " Chỉ có thể mong như vậy thôi!"
Người phụ trách cười cười, đi ra ngoài.
Người phụ trách vội vã tới phòng hóa trang, vừa đi vào mở miệng:
"Chuyên gia trang điểm, nhất định phải trang điểm thật xinh đẹp cho hai
người đẹp này đó!"
Sau đó lại nói với Kiều Luyến cùng Thi Niệm Diêu : "Cái kia, lúc đầu
tính toán tìm chuyên viên trang điểm chuyên nghiệp cho
các cô dùng, kết
quả Kiều Y Y nói sao cũng không đồng ý, không có cách nào, chỉ có
thể..."
Nói còn chưa dứt lời, khi nhìn đến mặt Kiều Luyến cùng Thi Niệm Diêu đều sợ ngây người.
Mẹ nó!
Lớn lên thật là xinh đẹp, sao có thể sống đến bây giờ mà không có việc gì nhỉ!
Giờ khắc này, hai người kia, quả thực là quá đẹp được không?
Thế nhưng là...
"Các cô có thể vũ mị một chút hay không? Hiện tại quá đoan trang, quá khí thế. Căn bản không giống như là nữ tử thanh lâu, ngược lại bộ dạng
giống là công chúa vậy!"
Kiều Luyến: ...
Thi Niệm Diêu : ...
Người phụ trách tiếp tục cười : " Đúng, một chút nữa phải biểu hiện tốt nha! Đừng cho Thẩm ảnh đế thất vọng!"
-
Ở một bên khác, Kiều Y Y ngồi trong phòng nghỉ, trợ lý của cô ta đi
đến : " Đã hỏi được, hai cô gái kia, một lúc nữa diễn vai đầu bài thanh
lâu, cũng là cảnh tiếp theo của chị và Thẩm ảnh đế đại náo thanh lâu."
Nghe nói như thế, Kiều Y Y cười xùy một hồi : " Cô ta cũng chỉ xứng diễn loại nhân vật này!"
Trợ lý nghe nói như thế, cúi thấp đầu xuống.
Ánh mắt Kiều Y Y âm tàn : " Đợi lát nữa, xem tôi trừng trị cô ta như thế nào !"
-
Kiều Luyến mặc một bộ trang phục màu vàng, đi theo Thi Niệm Diêu ra sân diễn.
Lông mày Thẩm Lương Xuyên nhíu lại, trên sắc mặt mang theo chút không kiên nhẫn.
Đi theo người phụ trách đến hiện trường đóng phim đi.
Người phụ trách nịnh nọt cười : " Là như vậy, đợi lát nữa anh và bạn
bè của mình, phải đi ôm hai cô gái này, anh đi diễn với cô gái mặc bộ
đỏ, tôi để một người khác, diễn với cô mặc bộ vàng..."