Tính cách Mạc Tây Thừa luôn luôn nguội.
Những năm này ở làng giải trí, đã nhìn hết những thăng trầm của cuộc sống.
Đã sớm luyện thành trái tim cứng cỏi.
Người khác châm chọc khiêu khích, anh có thể coi nhẹ, cho nên cho tới bây giờ đều không cảm thấy phẫn nộ.
Thân phận của anh, đã chú định anh không thể đại hồng đại tử.
Yên lặng làm chuyện của mình, yên lặng sinh hoạt trong bóng mờ, đây chính trạng thái anh sống.
Cho nên nhìn thấy Kiều Y Y muốn ðánh Thi Niệm Diêu, phản ứng ðầu tiên là anh muốn bảo vệ Thi Niệm Diêu, mà không phải ðánh trả.
Giờ này khắc này, Thi Niệm Diêu ðánh trả, thật ðể anh phải khiếp sợ ðến.
Anh khống chế ðýợc Kiều Y Y, một cái tát của Thi Niệm Diêu ðánh tới, ðây quả thực là... Phối hợp cực kỳ xinh ðẹp!
Anh cũng rất rất nhanh lấy lại tinh thần, nhất thời híp mắt, quay ðầu nhìn
về phía Kiều Y Y: " Kiều tiểu thư, xin miệng của cô tích đức."
Một câu, đem oán hận của Kiều Y Y vào người mình, bảo vệ Thi Niệm Diêu.
Giống như là vừa mới động thủ là anh.
Mà Thi Niệm Diêu cũng hướng phía trước, giơ nắm đấm huy vũ của mình: " lần này là một cái tát, lần sau xem tôi đánh cho cô răng rơi đầy đất!"
Mạc Tây Thừa:... Gia hỏa này, đến cùng có hiểu cái gì gọi là sợ hãi hay không?
Kiều Y Y là người của đầu tư, cô ta hiện tại là người quan trọng ở trong toàn bộ đoàn làm phim.
Mạc Tây Thừa vội vàng hất cổ tay Kiều Y Y, lúc này mới dắt Thi Niệm Diêu, trực tiếp đi ra ngoài.
Thi Niệm Diêu vừa đi, còn quay đầu: "Lần này lão nương buông tha cô! Nói
cho cô biết, về sau trông thấy tôi, cô phải đi đường vòng!"
Mạc Tây Thừa:...
Kiều Y Y tức giận dậm chân tại chỗ: " Các ngươi cũng dám hợp lại đánh tôi!
Mạc Tây Thừa! Anh có tin hay không! Một câu của tôi, để đoàn làm phim
đổi anh!! Anh cho rằng anh là ai?"
Điên cuồng hô hào, chợt thấy phía trước có người nói: " Người đầu tư đang tới đây!"
Kiều Y Y lập tức thu hồi dáng vẻ tức hổn hển của mình, một tay che mặt, đi về phía trước.Năm dấu bàn tay trên mặt, vừa vặn là chứng cứ!
Thi Niệm Diêu bị Mạc Tây Thừa dắt
lấy, mau chóng rời đoàn làm phim.
Miễn cho Kiều Y Y tìm tới, trả thù cô.
Mạc Tây Thừa nhìn Thi Niệm Diêu, thở dài: " Cái đoàn làm phim này, cô không thể tiếp tục ở lại rồi."
Mặt mũi Thi Niệm Diêu tràn đầy nghi hoặc: "Vì cái gì?"
Mạc Tây Thừa:...
Mạc Tây Thừa cảm thấy, cô gái trước mặt, quả thực là quá ngây thơ rồi.
Anh ta làm ra một bộ hung ác: " Cô có biết hay không, cô vừa mới đắc tội
Kiều Y Y, về sau tôi ở tỏng đoàn làm phim, cũng rất khó làm người!"
Một câu, để Thi Niệm Diêu ngây ngẩn cả người.
Cô cho là, Mạc Tây Thừa giống như cô, sẽ không lỗ lã.
Thế nhưng giờ này khắc này... Nam thần ghét bỏ cô sao?
Ghét bỏ cô rước phiền phức cho anh sao?
Thi Niệm Diêu cắn môi, tỏng đôi mắt to, tất cả đều là ủy khuất.
Mạc Tây Thừa không nhìn tới mắt của cô, trực tiếp mở miệng: " Cho nên cô đi đi. Bây giờ tôi không muốn nhìn thấy cô."
Sau đó, Mạc Tây Thừa quay người, muốn rời khỏi.
Nhưng vừa muốn đi, tay lại bị một bàn tay mềm mại không xương níu lại.
Mạc Tây Thừa sững sờ, quay đầu, liền thấy Thi Niệm Diêu nhìn anh chằm chằm
lấy: " Anh có phải sợ hãi Kiều Y Y sẽ trả thù tôi hay không, cho nên để
tôi đi? Thế nhưng tôi đi, Kiều Y Y sẽ lấy toàn bộ thủ đoạn nhằm vào
anh!"
Một câu, để Mạc Tây Thừa sửng sốt.
Cô gái này, quả thực là quá thông thấu tâm tư rồi!
Mạc Tây Thừa còn chưa mở miệng, Thi Niệm Diêu liền cười: " Anh yên tâm đi, tôi không sợ."