Trần Tuấn Kiệt lại mở miệng: "Chị Kiều, tôi cảm thấy cái Thẩm ảnh đế kia quả thực là quá kiêu ngạo, không biết thương hương tiếc ngọc, nếu là
tôi nhìn thấy đại mỹ nhân như chị Kiều, tuyệt đối đều dựa vào chị."
Lúc này Kiều Y Y bực bội muốn chết. Nghe nói như thế, chỉ là quay đầu nhìn hắn một cái, tiếp tục mở miệng: "Nói đi, thế nào?"
Trần Tuấn Kiệt cười: "Không có gì, người nào không biết trong đoàn làm phim
do chị định đoạt, về sau chỉ cần chị chiếu cố tôi là được."
Kiều Y Y nhìn tướng mạo hắn ta tuấn lãng, nhịn cười không được: "Tốt, về sau chị bảo kê chú."
-
Trần Tuấn Kiệt nhận được điện thoại đạo diễn, hưng phấn muốn nhảy dựng lên!
Tuy hắn có quay một bộ phim thần tượng, khá lên, thế nhưng kỳ thật chính
hắn biết, loại náo nhiệt này chỉ là nhất thời, nếu như hắn không có tác
phẩm hay hơn, như vậy qua một thời gian, hắn sẽ im hơi lặng tiếng.
Cho nên, hắn tiếp tục bộ phim này.
Thế nhưng tiến vào văn phòng đạo diễn, lại thấy được Mạc Tây Thừa.
Trần Tuấn Kiệt nhất thời nhíu lông mày, liền nghe đạo diễn mở miệng: "Đoàn
làm phim quyết định, để thầy Mạc tới đảm nhiệm nam chính, còn cậu vai
nam hai."
Một câu, để sắc mặt Trần Tuấn Kiệt thay đổi, hắn nhíu
lông mày, muốn nói điều gì, nhưng nhìn đạo điễn và Mạc Tây Thừa, lời vừa tới miệng, cứ nuốt vào như vậy.
Trần Tuấn Kiệt thở hổn hển ra khỏi phòng đạo diễn, mới đi ra, liền không cẩn thận, đụng phải một người.
Hắn ngẩng đầu lên: "Ai vậy, không có mắt như thế..."
Nói còn chưa dứt lời, khi nhìn thấy người trước mặt lúc, đôi mắt lập tức trợ ngược.
Bời vì, người trước mặt không là người khác, chính là Thi Niệm Diêu.
Tướng mạo Thi Niệm Diêu, tuyệt đối ném trong đám người, liếc một chút là có thể chú ý tới.
Xinh đẹp để cho người ta cảm thấy mắt đều không nhìn tới.
Trần Tuấn Kiệt lập tức nhận ra, Thi Niệm Diêu là cái diễn viên quần chúng, cô và Mạc Tây Thừa có chút quan hệ không minh bạch.
Dung mạo cô, khẳng định cấu kết với Mạc Tây Thừa, có thể lăn lộn trong làng giải trí.
Nghĩ tới đây, Trần Tuấn Kiệt lập tức cười híp mắt tiến lên một bước: " tiểu thư, cô tới nơi này làm gì?"
Hơi thở buồn nôn, đập vào mặt, Thi Niệm Diêu nhíu mày, lui về sau một bước, kéo dài khoảng cách với hắn
ta.
Trần Tuấn Kiệt thấy bộ dạng cô như vậy, lập tức mở miệng nói: "Không bằng, chúng ta cùng ăn một bữa cơm?"
Thi Niệm Diêu lạnh mặt: " Tôi không rảnh."
Trần Tuấn Kiệt tiếp tục mở miệng: "Kỳ thật, Mạc Tây Thừa có thể cho cô, tôi cũng có thể cho cô."
Mạc Tây Thừa vừa mới đoạt nhân vật của hắn ta, lời gì hắn ta cũng không thể nói, hiện tại, muốn cướp người phụ nữ của Mạc Tây Thừa!
Nhưng hết lần này tới lần khác, Thi Niệm Diêu lại khó chơi: "Không thích, mời anh tránh ra, bằng không tôi sẽ hô lớn."
Sắc mặt Trần Tuấn Kiệt lập tức âm trầm: "Nói cho cô biết, đi theo hắn ta, không có kết cục tốt!"
Tiếp đó rời đi.
Thi Niệm Diêu nhìn theo bóng lưng của hắn, thè lưỡi.
-
Mạc Tây Thừa đảm nhiệm nam chính, bời vì tràng cảnh phối hợp tốt, cho nên quay từ đầu bộ phim, vẫn như nam hai đi dạo thanh lâu.
Thi Niệm Diêu đổi xong quần áo, thay thế vị trí Kiều Luyến, cùng Mạc Tây Thừa mập mờ.
Tất cả mọi người đều chuẩn bị kỹ càng, bắt đầu quay.
Trần Tuấn Kiệt nhìn cô gái hóa trang xong, rất xinh đẹp, trong ánh mắt hiện lên ác độc.
"Bắt đầu!"
Nương theo mệnh lệnh của đạo diễn, Trần Tuấn Kiệt và Mạc Tây Thừa đi vào phòng.
Sau đó, Trần Tuấn Kiệt không nói hai lời, trực tiếp ôm eo Thi Niệm Diêu, định hôn lên!
Lúc quay phim, nam diễn viên chiếm tiện nghi nữ diễn viên, loại chuyện này
rất nhiều! Cũng không tin buồn chọc được Mạc Tây Thừa!