Điện thoại vừa kết nối, liền mắng: "Một cái hai cái đều không bớt lo! Nó không có bạn bè ở sở cảnh sát đều! Làm sao làm được chuyện này!"
Mai Phượng trầm mặc một chút, mở miệng nói: "Tôi nhớ được, hình như Lý Thần Vũ quen cảnh sát?"
Một câu rơi xuống, Thẩm Tu lập tức giận dữ: "Lại là nó! Lại là thằng trời đánh Thẩm Lương Xuyên!"
Lần này, không có mắng Hạ Diệp Hoa, dù sao lần trước Hạ Diệp Hoa bị tức đến xuýt chút chết, kỳ thật Thẩm Tu vẫn có chút áy náy.
Mai Phượng liền thở dài: " Ông cũng đừng tức giận. Con lớn cũng là đến đòi
nợ. bọn họ đã nhận chứng, cha mẹ người ta cũng tới, chúng ta liền tiếp
đãi một chút. Nếu không truyền đi, cũng không dễ nghe."
Thẩm Tu
hừ lạnh: " Tôi không đi! Hôm nay tôi không muốn cho họ mặt mũi! Dạng
này, đợi lát nữa Tử Hào tìm bà, bà đi sắp xếp bữa ăn cho tốt, tìm tốt
nhà hàng sang chút, chèn ép khí thế của bọn họ, để bọn họ nhìn xem, bọn
họ làm sao có mặt mũi gả con cho Tử Hào chúng ta!"
Mai Phượng lập tức gật đầu: " Dù sao đã kết hôn rồi, không nên như vậy. Tôi đi đặt
khách sạn trước, buổi tối tẩy trần cho họ."
Thẩm Tu tức giận mở miệng mắng: "Muốn đi tự bà đi! Dù sao tôi không đi!"
Nói xong câu đó, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Mai Phượng lại nhíu lông mày suy tư một chút, một lúc sau mới nở nụ cười.
Kỳ thật, bà ta không phản đối Thẩm Tử Hào và Hạ Noãn Noãn, thậm chí có thể nói, bà ta giơ hai tay đồng ý.
Vì cái gì đây?
Bời vì sau khi bà ta gả cho Thẩm Tu, đến bây giờ đều không có sinh ra con của mình.
Mà Thẩm Tu hơn bà ta mười mấy tuổi, tương lai phía trước của bà ta, bà ta chỉ có thể dựa vào Thẩm Tử Hào.
Nhiều năm như vậy, một mực lung lạc Thẩm Tử Hào, chính là vì để Thẩm Tử Hào dưỡng lão cho bà ta.
Thế nhưng nếu như để cho Thẩm Tử Hào cưới một đại tiểu thư hào môn thế gia, như vậy khẳng định mình không trấn được đối phương, uy quyền nói chuyện ở nhà cũng sẽ bị suy yếu.
Nếu như Thẩm Tử Hào cưới Hạ Noãn Noãn,
vậy thì không giống.
Hạ Noãn Noãn...
Bà ta buông con ngươi, nhìn cô gái kia yếu đuối muốn chết, khẳng định có thể bị mình khống chế trong lòng bàn tay!
Nghĩ tới đây, bà ta vội vàng cầm điện thoại, đặt một khách sạn cao cấp.
Thế nhưng đặt xong, bà ta không có đợi được điện thoại Thẩm Tử Hào.
Mai Phượng nghi ngờ nhíu mày.
Lại đợi hai giờ, mắt thấy đều đã 3,4 giờ chiều buổi, lại không gọi tới, còn kịp sao?
Bà ta vội vàng cầm điện thoại di động lên, gọi cho Thẩm Tử Hào.
Điện thoại kết nối, Thẩm Tử Hào liền mở miệng: "Dì Mai, có chuyện gì sao?"
Mai Phượng sững sờ, "Ta nghe nói cha mẹ Noãn Noãn tới, buổi tối cùng ăn một bữa được không?"
Thẩm Tử Hào dừng một chút, lúc này mới lên tiếng nói: "Dì Mai, dù sao dì
cũng không cần chuẩn bị đâu, chúng con dự định ăn ở bên mẹ. Bọn họ đã
làm xong đồ rồi."
Mai Phượng:...!!
Mai Phượng nhất thời siết chặt ngón tay, móng tay đân vào trong thịt, cũng không tự biết.
Mẹ...
Lúc nào mà Thẩm Tử Hào đã gọi người phụ nữ kia là mẹ?
Mai Phượng nghiến răng nghiến lợi, nhưng ngữ khí tận lực ôn nhu: " Vậy được rồi, như vậy ngày mai ta lại mời thân gia."
"Dì Mai, không cần."
Mai Phượng sững sờ, liền nghe thấy Thẩm Tử Hào tiếp tục mở miệng nói: "Cha
không đi, dì đến cũng không có ý nghĩa. Còn muốn cho cha mẹ của Noãn
Noãn nhìn ra manh mối gì sao, lúc nào cha đồng ý, chúng ta tập hợp một chỗ. Dù sao cha mẹ Hạ cũng ở Bắc Kinh một thời gian ngắn. Còn có, dì
Mai giúp con chuẩn bị hôn lễ đi, chúng con muốn làm hôn lễ trước khi
Noãn Noãn được ba tháng, nếu không bụng quá rõ ràng."