Ảnh Đế Thần Bí Trộm Cưới: Vợ Yêu, Tới Pk

Thương Lượng Hôn Sự (2)


trước sau

Hạ Noãn Noãn không khỏi căng thẳng, nhỏ giọng mở miệng: "Là tôi."

Cửa hông bên cạnh cửa sắt, lập tức mở ra, bên trong đứng một bảo vệ, thấy được Hạ Noãn Noãn nhất thời nhíu lông mày : " Cô là ai?"

Hạ Noãn Noãn sững sờ, cúi thấp đầu xuống: "Tôi. . ."

Cha Hạ liền lên trước một bước : " Chúng tôi là Thẩm Tử Hào. . ."

Nói còn chưa dứt lời, bảo vệ liền nhíu lông mày : " Có hẹn trước không?"

Lời này rơi xuống, cha Hạ sững sờ, "Hả?"

Bảo vệ không nhịn được phất tay : " Đi đi đi! Không có hẹn trước, muốn tiến trong này sao? Mấy người cho rằng đây là nơi du lịch hả? Tiên sinh và phu nhân nhà chúng tôi bận bịu muốn chết, nào có thời gian gặp mấy người nghèo các người!"

Một câu nghèo, để hạ cha Hạ nhất thời tức giận.

Hạ Noãn Noãn cũng kinh ngạc ngẩng đầu lên.

Lần trước tới nơi này, ngoài việc nhận được Thẩm gia phú quý ra, còn cảm thấy người làm Thẩm gia, mỗi người đều rất có lễ phép.

Thế nhưng người này. . .

Cô cắn môi.

Một loại cảm xúc khó chịu, lóe lên trong đầu, để cho cô cảm giác cả người mình đều có chút không xong.

Hạ Noãn Noãn là người ngoài mềm trong cứng, mình bị mắng, có lẽ sẽ không nói cái gì, thế nhưng người đến ba mẹ của mình cũng mắng. . .

Cô có chút tức giận, kéo tay cha lại, nhìn về phía người bảo vệ kia : "Hôm nay, chẳng lẽ dì Mai không có thông báo cho mấy người chúng tôi sẽ đến sao?"

Bảo vệ sững sờ, "Mấy người là ai vậy? Người làm Thẩm gia chúng tôi, còn ăn mặc tốt hơn các người, nơi nào có thân thích nghèo như vậy?"

Người làm còn ăn mặc tốt hơn họ. . .

Cái này, Hạ Noãn Noãn tin.

Bời vì lần trước cô gặp qua, những người giúp việc kia đều mặc trang phục tập thể được đặt riêng.

Toàn bộ người trong biệt thự, quản lý rất nghiêm ngặt.

Xưa nay Hạ Noãn Noãn sẽ không cảm thấy mình nghèo sẽ như thế nào, xưa nay cô cũng không hâm mộ trong nhà người ta có tiền.

Thế nhưng. . .

Bị người trực tiếp nói ngay trước mặt.

Sắc mặt cha Hạ, trực tiếp đen : " Cậu nói cái
gì?"

Mẹ Hạ cũng nhíu lông mày, nhìn người kia , tức giận đến ngực phập phồng!

Hạ Noãn Noãn nhìn chằm chằm bảo vệ, một lúc sau mới cắn môi : "Tôi là bà xã Thẩm Tử Hào."

Một câu rơi xuống, người bảo vệ nhất thời bừng tỉnh: " À, thì ra là cô! !"

"Phu nhân, thật là có lỗi! Tôi không có nhận ra, dù sao. . ."

Hắn ta không có có lễ phép nhìn Hạ Noãn Noãn một chút, sau đó mới cười hì hì, lui về sau một bước : " Như vậy, mấy người chờ đấy, tôi đi thông báo một tiếng!"

Nói xong câu đó, cửa sắt liền lập tức đóng lại.

Hạ Noãn Noãn: . . .

Hốc mắt của cô lập tức liền đỏ lên, cảm giác giống như chưa từng nhận qua loại nhục nhã này.

Cô quay đầu nhìn về phía cha Hạ, cha hạ liền không nhịn được hỏi cô: "Nhà bọn họ, đều không coi ai ra gì như thế sao?"

Mẹ Hạ ở bên cạnh mở miệng nói: "Được rồi, chớ để ý như vậy. Ông nhìn dáng vẻ Tử Hào khách khí như vậy, khẳng định gia giáo không tệ. Người bảo vệ này. . Có lẽ là có rất nhiều người tới gây chuyện, nên cho chúng ta là. . ."

Lời nói đến đây, đều nói không được nữa!

Hạ gia bọn họ, mặc dù ở nơi nhỏ, thế nhưng ở chỗ họ ở, cũng coi như là khá giả.

Lại thêm cha Hạ là thầy giáo, nhận tôn kính.

Chưa từng nhận qua cơn giận như thế!

Vả lại. . .

Đã biết thân phận của bọn họ, vì cái gì còn đóng cửa?

Trong lòng ba người đều giống như bị lấp một khối bông, làm cho lòng người khó chịu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện