Đáp ứng sự mong đợi của mọi người, câu hỏi của Mạc Lan Ly rất đơn giản một chữ hai nghĩa: "Mối tình đầu của anh là khi nào?"
Quy định là nếu Hoắc Đình Phong không muốn trả lời câu hỏi liên quan đến chuyện riêng tư cá nhân anh có thể bị phạt một ly rượu, mọi người dường như đã đoán được kết quả nên không khỏi thở dài thất vọng.
Hoắc Đình Phong nhìn chằm chằm vào bức tường với những nét vẽ bậy khó hiểu trước mặt.
Không ai biết anh đang nghĩ gì hay đang nghĩ đến ai.
Khóe môi anh hơi nhếch lên, đôi mắt thường không cảm xúc bỗng dao động nhẹ, nhìn về phía bức tường một cách trìu mến như nhìn người yêu trước mặt.
Chỉ có Chu Đức Văn bên cạnh mới để ý thấy tia cô đơn không dễ nhận ra trong mắt anh, giống như một đám mây đen che kín bầu trời khiến ánh mặt trời dần mất đi vẻ sáng ngời.
Hoắc Đình Phong cúi đầu nhấp một ngụm rượu đỏ, yết hầu chìm xuống, giọng nói hơi khàn khàn: "Trung học."
Nói xong, anh nâng ly uống cạn một hơi.
Các cô gái xôn xao lại cảm thấy không thể tin được, họ tiếp tục bàn tán.
Chỉ có Mạc Ly Ly hai mắt đỏ hoe, cố chấp tiếp tục hỏi anh: "Là cùng ai?"
Điều này nằm ngoài phạm vi của trò chơi và tất nhiên Hoắc Đình Phong không trả lời.
Phần còn lại của bữa tiệc, anh ấy uống hết ly này đến ly khác, không từ chối lời mới của bất kì ai.
Chu Đức Văn suýt chút nữa đã nghi ngờ tối nay anh cố ý đến để say, cũng may lúc tỉnh táo hứa sẽ thanh toán hóa đơn nếu không nhóm sinh viên ngoại quốc vốn không xuất thân từ gia đình bề thế này những ngày sau có lẽ sẽ phải sống khốn khổ, chật vật lo quần áo và thực phẩm.
Chu Đức Văn lấy thẻ từ trong ví ra để trả phòng và vô tình nhìn thấy một tấm hình trong góc ví có hình một cô bé để tóc mái, mắt to đen, môi đỏ và răng trắng đang cười rạng rỡ trước ống kính.
Hóa ra anh thực sự có mối tình đầu.
Hình của cô và chứng minh thư của Hoắc Đình Phong được đặt cùng một chỗ.
Điều đó có nghĩa là gì?
Ngay cả Chu Đức Văn, một người si tình cũng không đoán được ý nghĩa sâu xa đằng sau đó.
Tiếng bước chân bên ngoài cầu thang làm gián đoạn mạch hồi tưởng của Chu Đức Văn, anh đá hai ba tàn thuốc dưới chân ném vào góc tường, dựng thẳng cổ áo rồi thản nhiên bước ra ngoài.
Chỉ có hai cô y tá trẻ đi qua, thiên thần áo trắng cũng thích nói chuyện phiếm, một người nói bác sĩ Tạ đẹp trai thật, người kia gật đầu đồng ý: "Quả thực bệnh viện chúng ta có một nhành hoa! Không biết anh ấy đã có bạn gái chưa? Aiya tôi thật ghen tị với cô vì cuộc phẫu thuật này được làm việc với anh ấy...!"
Hai nữ y tá này vừa nhìn thân ảnh, nghe thanh âm đều không phải gu của mình, Chu Đức Văn lắc đầu rời đi.
Bác sĩ Tạ trong miệng y tá là Tạ Hải Đăng, ca mổ gấp này tạm thời sắp xếp, Mẫn