Ba ngày sau Lâm Hiên mới dừng việc thi pháp. Thần sắc thiếu nữ vận thanh ly mê man mơ hồ, trải qua mấy ngày mà cảm tưởng như đã sống hết một kiếp. Chính nàng cũng cảm thấy do dự việc mình có phải cô gái trong tranh chuyển thế không.
"Tiền bối…" Thiếu nữ khẽ mở miệng, muốn nói lại thôi.
"Trong lòng ngươi có gì chữa rõ cứ hỏi, Lâm mỗ sẽ không trách tội ngươi."
"Tiền bối sao lại cho ta xem những chuyện kia, chúng có quan hệ gì với vãn bối?" Thiếu nữ
"Ngươi thử nói xem?" Lâm Hiên không trả lời thẳng: "kỳ thật trong lòng ngươi chắc sớm đã có đáp án."
"Tiền bối hoài nghi ta là người trong bức họa, Lục Doanh nhi chuyển thế?"
"Kỳ thật lần đầu tiên thấy ngươi ta thấy vô cùng quen thuộc, cảm giác được mối liên hệ mơ hồ trong thần hồn. Khi đó ta vẫn chưa dám khẳng định, người giống nhau rất nhiều nhưng liên hệ thần hồn thì cực hiếm. Quan hệ giữa ta và Doanh nhi thế nào ngươi cũng đã rõ. Chuyện ngươi có phải chuyển thế của nàng ta không, ta muốn tra cho rõ."
"Tiền bối hiện đã có được kết quả?" thiếu nữ vận thanh y nét mặt khẩn trương, dù sao chuyện này liên hệ trọng đại với nàng.
"Ừ, nếu nói trước kia chỉ là hoài nghi thì bây giờ Lâm mỗ nắm chắc tám phần là người chính do Doanh nhi chuyển thế" Từng chữ rõ ràng vang lên.
"Tám phần ư, tiền bối sẽ không tính nhầm chứ?" Thanh âm thiếu nữ có chút run run.
"Lâm mỗ dám nói vậy tất nhiên là có căn cứ."
Thiếu nữ nghe xong yên lặng không nói, vẻ mặt vô cùng phức tạp. Đừng nói một tiểu tu sĩ linh động kỳ như nàng, ngay cả hắn nếu biết kiếp trước mình là ai chuyển thế chắc cũng khó mà tiếp nhận ngay được. Từ phàn ứng này của nàng mà xét thì quả thực đã kế thừa được tính cách ổn trọng của Doanh nhi.
Nhất thời giữa hai người rơi vào trầm lặng. Thật lâu sau.
"Tiền bối có tính toán gì không?" Lục Doanh nhi chậm rãi mở lời, trên mặt mang theo vài phần sợ hãi.
Cuộc sống yên tĩnh của nàng hoàn toàn bị đánh vỡ. Vốn nàng chẳng qua chỉ là một tiểu tu sĩ vừa mới đạp nhập con đường tu tiên. Tư chất tốt một chút nhưng trong đám huynh muội cùng lứa quả thực chưa tính vào đâu. Đừng nói lão tổ, dù là tu sĩ kết đan kỳ cũng chẳng đặt nàng trong mắt.
Nhưng hiện tại bỗng dưng
Trong lòng nhất thời mê mang, Lâm tiền bối làm nhiều việc như thế tất không phải chỉ vì làm rõ lai lịch của mình. Kiếp trước mình cùng hắn có nhiều nhân quả như vậy, đời này không biết người sẽ sắp xếp mình thế nào? Là phúc hay họa đây?
Đúng lúc này thanh âm Lâm Hiên truyền đến: "Ngươi…nguyện ý bái ta làm thầy chứ?"
"Bái sư?" Thiếu nữ nhất thời ngẩn ra. Tuy kiếp trước có mối liên hệ nhưng Lục Doanh Nhi chỉ nghĩ Lâm Hiên sẽ an bài cho mình chút gì đó, thật không ngờ hắn lại đưa ra đại thủ bút như thế.
Chênh lệch cảnh giới giữa hai người quá lớn Hơn nữa dù phóng mắt khắp cả tam giới thì Độ kiếp kỳ đã là tồn tại đỉnh cao, số lượng thưa thớt, thanh danh viễn bá. Ma nàng chẳng qua chỉ mới … Linh động kỳ, là cảnh giới thứ nhất, thọ nguyên tương đương người thường, thậm chí còn chưa được tính là tu sĩ. Kim đan kỳ cũng không nguyện ý nhận một thái điểu như vậy làm đồ đệ, vậy mà vị Độ kiếp kỳ trước mắt lại dám. Bao sao nàng lại sững sờ như vậy.
Thiên hạ làm gì có chuyện tốt từ trên trời rơi xuống như vậy, hay là người ta có ý đồ gì với mình. Hàng loạt ý nghĩ xoay chuyển trong đầu nàng nhưng rất nhanh bị chính nàng một cước đá bay. Vị trước mắt đường đường là tu sĩ độ kiếp kỳ, muốn đối phó mình thì chỉ cần phất tay một cái là được, cần gì rắc rối như vậy.
"Sao vậy, ngươi không muốn ư?" Thấy nàng ngẩn ra đó, thanh âm bình thản của Lâm Hiên lại vao lên: " Nếu ngươi không muốn thì Lâm mỗ cũng chẳng miễn cưỡng. Ngươi đã thích có cuộc sống yên tĩnh thì Lâm mỗ tất nhiên sẽ thành toàn cho ngươi."