Reng....reng.....reng
Chiếc đồng hồ báo thức nhảy inh ỏi trên bàn, nó uể oải thứa dậy. Hôm nay nó cảm thấy mệt mỏi lắm, chắc là do chuyện hum qa. Nó nhanh chân chạy vào Toilet làm VSCN, ngắm mình trong gương nó tự nhủ" Lâm Hạ Băng, mày phải cố lên". Chạy xún nhà thì ko thấy mama nó đâu, thật lạ ngày nào mama nó cũng gọi nó dậy đi học sao hum nay ko thấy. Nó chạy lại hỏi papa nó
-Ba, mẹ đâu rồi sao con ko thấy-nó
-mẹ con có công việc về qê rồi, khi nào xoq mới về- ba nó
Sao troq ng` nó có 1 cái cảm giác kì kì, nó cứ như là sẽ ko bao h gặp lại mẹ nó nữa.Nó lắc đầu dẹp đi cái suy nghĩ ấy,nhanh chân nó ra khỏi nhà để đi học!!!!! Humnay nhỏ phải trực nhật nên đi sớm hơn nó. Nó vừa đi vừa suy nghĩ ko chú ý nên...
Rầmmmmmm.........
-Ui da đau qá,tên nào đi mà ko thất đg` dzị trời-nó
-Em à! E ko sao chứ! A xin lỗi tại anh gấp qá-Khải ns
Nó ngước lên xem tên nào cả gan dám đụng nó ( Bắp: má này.....pó tay), vừa ngước lên thì đụng phải ánh mắt của Cậu. Nó thầm nghĩ" Ng` gì mà lãng tử vậy chời".
-E ơi.... Ko sao