à quên, sao anh lại ở đây_nó
tôi tới gặp em_gặp tôi làm gì
tôi nhớ em_hắn nói làm mặt nó đỏ
sao lại nhớ tôi_nó
vì tôi yêu em_hắn
anh...... _nó
tôi như vầy được bao lâu rồi_nó
1 tháng_hắn
Mấy bữa nay tôi nghe có ai cứ lầm bầm bên tai vậy_nó
Cái gì, em nói ai lầm bầm, tôi nói chuyện cho em đỡ buồn vậy mà nói tôi lầm bầm_hắn bực mình
Thì cứ cho là vậy đi_nó
Đợi anh chút_hắn chạy ra ngòai cửa, để lại cho nó một cái mặt cực kì ngạc nhiên
5’
10’
Hắn quay lại
Nảy giờ anh đi đâu vậy_nó
Hắn không để ý tới lời nó, quỳ một chân xuống, tay trái đưa lên một bó hồng đen xen đỏ cực độc ( chưa thấy ông nào như ông ngày, tỏ tình mà tặng hồng đen), giữa bó hồng là một hộp nho nhỏ
Làm người yêu của anh nha_hắn
anh...anh đang làm cái trò gì thế_nó
đứng lên đi, lỡ có người vô thì sao_nó
không, khi nào em chịu làm bạn gái anh thì anh mơí đứng lên
anh...ép người quá đáng_nó
là bạn gái anh đi, 1 tháng qua anh đã rất đau khổ, anh sợ sẽ mất em thêm một lần nữa, hãy làm bạn gái anh, hãy để anh bảo vệ cho em, anh không muốn mấy em thêm một lần nào nữa_hắn
anh..._nó
anh xin em, hãy cho anh một cơ hội_hắn
không phải bạn gái của anh là Oanh sao, cần tôi làm bạn gái làm gì_nó chua xót
chuyện của Oanh là anh không đúng, oanh đối với anh chỉ là người qua đường thôi, anh yêu em, là bạn gái anh nhé_hắn
nó không trả lời, thay vào đó là một cái gật đầu, nhận lấy bó hoa từ tay hắn, mở chiếc hộp ra, trong