tại sao tôi phải ngủ khi tôi chưa muốn, bỏ thuốc mê ư, bỏ nhầm người rồi_nó ngồi dậy, khoanh tay trước ngực
cô...cô_cô y tá
rốt cuộc cô là do ai phái đến_nó
tôi, tôi, tôi...tôi do ai phái đến mặc tôi, quan trọng là cô phải chết_cô y tá dơ mũi kim lên định đâm vào tay nó
á..á...cô là cái gì vậy
sun...có chuyện gì_bọn hắn nghe tiếng la chạy vào thì thấy một cảnh rất là đẹp mắt
có chuyện gì_sin
tôi, tôi định tiêm cho bệnh nhân ít thuốc an thần nhưng cô ấy...cô ấy_cô y tá cúi đầu, ủy khuất
em bỏ người ta ra đi, em đã quá nhạy cảm rồi_sel
em......thôi được, là em đã quá nhạy cảm_nó bỏ cô y tá ra, nở trên môi một nụ cười quỷ quyệt
em muốn ngủ, ra ngòai hết, không một ai có thể vào nếu không sẽ chết, không loại trưg một ai_nó trùm kín chăn lên đầu
em...có phải anh quá cưng chìu em nên em ngang bướng như vậy_sin
biến_nó
thôi được rồi, anh cho em thời gian suy nghĩ_sin nói rồi bỏ ra ngoài
nó đưa tay lấy cái máy ghi âm dưới gầm giường, mở lên rồi nghe
hứ, sao không ai đứng về phía mình, không ai binh vực mình, mình đã phá lớp vỏ bọc đó nhưng các người, các người đã làm tôi tổn thương đã vậy thì....._nó dần chìm trong suy nghĩ rồi ngủ lúc nào không biết
tại một nhà kho bỏ hoang gần bệnh viện
cái gì, cô ta vẫn còn sống ư, cô thật là vô dụng, được rồi thua keo này ta bày keo khác, con nhỏ đó xớm muộn gì cũng sẽ chết dưới tay ta thôi, cô đi đi, tiền công tôi sẽ chuyển qua thẻ cho cô_một cô gái xinh đẹp bước lên chiếc Lamborghini rồi rời đi
ngày hôm sau, nó ngoan ngoãn ăn cháo rồi uống thuốc, cái vẻ