Cân Cả Thiên Hạ

Âm quỷ tràn ra bên ngoài


trước sau

Nam Bàn Long Thánh Địa. Cửu Gia.

Bên trong một hoa viên rộng lớn, đang có ba người vừa đi ngắm cảnh vừa nói chuyện với nhau. Ba người này đều còn rất trẻ, hai nam một nữ. Trong ba người này thì có hai người mà Xuân Đức biết, một là Khổ Đức Nạp hai là Cửu Công Chúa. Còn về phần thanh niên mặc bạch y, bề ngoài anh tuấn còn lại thì hắn không biết.

" Hai người nói khi nào thì ta có thể thấy mặt kẻ kia? Ta rất tò mò người kia là nhân vật như thế nào mà lại khiến cho cả hai người các ngươi cam tâm tình nguyện đi theo, ngay cả khi đối mặt với cái chết cũng không chịu nói ra."--- Thanh niên bạch y vừa phe phẩy cây quạt đang cầm trên tay, vừa từ tốn nói.

Khổ Đức Nạp đi ở bên cạnh, bộ dạng bình thản nghe vậy thì cười nhạt hỏi:

" Ngươi lại có là gan đó sao? "

Nam tử bạch y nghe ra được ý châm chọc trong lời nói của Khổ Đức Nạp nhưng cũng không có lấy làm tức giận, hắn lúc này cũng thản nhiên cười nói:

" Có việc gì mà ta không dám, cả Cửu Gia bây giờ cũng đã là một mình ta trưởng khống, không lâu sau đó thì Bàn Long Thánh Địa cũng sẽ nằm trong lòng bàn tay của ta. Chẳng lẽ việc đi gặp một tên vô danh tiểu tốt lại khiến ta sợ hãi sao? "

Nghe được lời nói cuồng ngạo từ người thanh niên, Khổ Đức Nạp vẫn chỉ là cười nhạt nói:

" Ta không thể không thừa nhận ngươi thực sự rất có tài, có mắt nhìn người, biết nắm tốt thời cơ. Nhưng ngươi quá coi thường người trong thiên hạ. Không phải bất cứ việc gì đều có thể dùng ba tấc lưỡi để giải quyết."

Lại khẽ ve vẩy chiếc quạt trong tay bạch y thanh niên cười nói:

" Ta không xem thường người trong thiên hạ nhưng ta tự tin vào bản thân của mình. Nếu như người mà các ngươi nói thực sự có tài thì ta cũng không ngại mời chào hắn về dưới trướng của ta. "

Lời này vừa ra thì hai người người Khổ Đức Nạp cùng Cửu Công Chúa đồng thời dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn bạch y thanh niên, sau đó cả hai đồng thời nhếch miệng khẽ cười, một nụ cười nhạt nhẽo vô vị. Mời chào người kia sao? Chuyện đó trong mộng còn không thể xảy ra huống gì ở ngoài thực.

Người bạch y thanh niên này tên là Cửu Mặc Lăng, là đại công tử của Cửu Gia. Bây giờ đã trở thành tộc trưởng của Cửu Gia, bên trong gia tộc người này được xưng là " thần cơ diệu toán ", là một kẻ có tài, có vận khí cũng rất tốt, có hậu đài rất vững. Hầu như các vị lão tổ trong gia tộc đều đứng về phía hắn. Vì vậy người này thời gian gần đây tốc độ thăng tiến của người này còn nhanh hơn cả bảo lốc.

Có lẽ vì thời gian gần đây mọi việc đều qua thuận lợi đối với hắn nên tâm tính của hắn cũng đã không giống trước kia, trước kia hắn cẩn thận, khôn ngoan bao nhiêu thì bây giờ hắn tự phụ vào bản thân bấy nhiêu.

Nhưng ngay vào lúc này, một thân ảnh bất ngờ hiện ra tại phụ. Vừa hiện ra thì người kia đã chắp tay hướng về phía Cửu Mặc Lăng cung kính nói:

" Có đại sự phát sinh các vị lão tổ cho mời tộc trưởng đến nghị sự đường."

Hơi nhăn mày lại, Cửu Mặc Lăng trầm giọng hỏi:

" Chuyện gì? "

Người kia cung kính đáp:

" Phòng thủ của nhân tộc chúng ta thất thủ trước âm quỷ, âm quỷ bên trong Bàn Long Quy Khư bắt đầu tràn ra bên ngoài đang hướng về cửa Tây Bàn Long Thành mà tới. Bàn Long Thành Lúc này nguy trong sớm tối."

Nghe được âm quỷ tràn ra bên ngoài thì không những Cửu Mặc Lăng sắc mặt đại biến mà hai người Khổ Đức Nạp cùng Cửu Công Chúa cũng đều hiện lên vẻ kinh sợ, bọn họ biết nếu để âm quỷ tràn vào bên trong Bàn Long Thành thì sẽ có hậu quả như thế nào.

" Đi tới nghị sự đường, hai người các ngươi cũng đi theo ta." --- Cửu Mặc Lăng
nói một câu sau đó liền xoay người rời đi.

Hai người Khổ Đức Nạp cùng Cửu Công Chúa lúc này hai mặt nhìn nhau sau đó cũng nhanh chân đi ở phía sau.

Tin tức âm quỷ vượt qua phòng ngự của các tộc đang tràn ra bên ngoài nhanh chóng truyền khắp nơi, tin tức này truyền đi đến đâu thì liền làm cho lòng người nơi đó bàng hoàng. Vô số nơi bắt đầu đã có dấu hiệu hỗn loạn, âm quỷ còn chưa đến mà các vụ việc giết người cướp của đã phát sinh liên tiếp.

Nhiều kẻ ôm mộng lớn bắt đầu đứng dậy, giết chết người cầm quyền tại địa phương, tự thành lập nên các thế lực của riêng mình.

- --o0o---

Bên trong nghị sự đường của Cửu Gia.

Lúc này đây ngồi bên trong đang có 7 người thêm hai người Khổ Đức Nạp cùng Cửu Công Chúa đang đứng phía sau Cửu Mặc Lăng nữa là chín người. Sắc mặt người nào người nấy lúc này đều trở nên cực kì nghiêm trọng.

Một bà lão bộ dạng gầy yếu, tay cầm trượng rồng lúc này nhìn quanh trong phòng trầm giọng nói ra: 

" Như vậy kế hoạch lúc trước phải tạm thời ngừng lại, việc đối phó với quỷ vật từ hung địa tràn ra mới ra ưu tiên lớn nhất. Bây giờ chúng ta cần làm là tập hợp tất cả mọi thế lực lớn nhỏ lại đối phó với quỷ vật. Mọi người thấy sao? "

Những người khác ở trong phòng đều trầm mặc, sau một lúc thì đều gật đầu. Sự việc lần này là cực kì nghiêm trọng, âm quỷ có thể vượt qua được phòng ngự tại cửa vào của hung địa là điều không ai ngờ tới. 

Lúc này đây một ông lão tóc trắng như cước, da hồng hào, dáng người cao lớn thở dài nói:

" Vì địa kiếp xảy ra so với lần trước quá sớm khiến cho các vị thánh tổ còn chưa có kịp quay trở về. Bằng không tình thế sao lại có thể phát triển đến mức này. Đã vậy ở Hoang Mạc Tử Thần chúng ta lại mất đi 8 vị vương giả khiến cho phòng ngự không đủ. Bây giờ muốn vượt qua lần địa kiếp này thì phải liên kết tất cả mọi người lại. Chỉ có như vậy thì nhân tộc ở Bàn Long Thành mới có một tia hi vọng."

Những người khác đều gật đầu, tất cả đều đồng ý với lời nói của ông lão. Vào lúc này hai người đứng dậy nói:

" Đã vậy hai người bọn ta đến Long gia thương thảo việc này với bọn họ."

Mấy người khác lúc này hai mặt nhìn nhau sau đó lại có thêm hai người đứng dậy nói:

" Còn 2 người chúng ta đi tới Tôn Gia nói chuyện."

Tiếp sau đó một đôi nam nữ trung niên cũng đứng dậy chắp tay hướng bà lão nói:

" Hai người chúng ta tới Chí Gia một chuyến, việc gia tộc xin nhờ cậy lão tổ tông."

Nói xong hai người này cũng liền nhanh chóng rời đi. Nơi đây thoáng cái chỉ còn bốn người, đợi khi 6 người kia đi được một lúc lâu thì ba lão mới hướng về phía Cửu Mặc Lăng nói:

" Lăng Nhi có việc gì thì nói đi."

Ánh mắt của Cửu Mặc Lăng chớp lóe mấy lần, hắn lúc này đứng dậy đi tới bên cạnh bà lão nhỏ giọng nói chuyện. Bà lão kia nghe được Cửu Mặc Lăng nói chuyện thì trong mắt cũng lóe lên tinh mang, sau một lúc thì bà lão kia liền cười nói:

" Tốt, tốt tốt, không hổ là cháu của ta. Rất tốt."

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện