Mấy cao thủ của điện Hắc Long vốn đã chuẩn bị quay về, nhưng lúc này cả đám đều cứng đờ tại chỗ như pho tượng.
Điện Hắc Long đã phải chịu tổn thất rất lớn để mời một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh đi giết Diệp Hoàng, thế mà lão ta lại bị một lão già tóc bạc giết chết chỉ bằng một đòn.
Khoảnh khắc bị ông già tóc bạc đột ngột xuất hiện đánh trúng một đòn, mạng sống của Taylor dường như đã tan biến.
"Bố!"
Một lúc lâu sau, mọi người mới bừng tỉnh vì tiếng gọi của Diệp Hoàng.
Một tiếng “bố” này vang lên như tảng đá rơi xuống biển, khiến cho biển khơi dậy sóng, đám người vừa hoàn hồn sau nỗi sợ hãi lại bị dọa cho chết trân thêm lần nữa.
Ngay cả người trong Hoàng tộc họ Diệp cũng mới biết được gần dây rằng Hoàng Chủ đời trước của Hoàng tộc vẫn còn sống, và ba ngày sau còn định đến Yến Đô tổ chức lễ mừng thọ một trăm tuổi.
Bây giờ, trong Hoàng tộc họ Diệp thì ngoài những nhân vật lão làng, đây là lần đầu tiên những người khác nhìn thấy Diệp Lâm.
Sau khi dùng một đòn giết chết Siêu Phàm Nhị Cảnh Taylor, Diệp Lâm nhanh chóng thu lại khí thế võ đạo, trông không khác nào một người bình thường.
Nếu vừa rồi mọi người không chứng kiến cảnh Diệp Lâm giết chết Taylor, chắc chắn bọn họ sẽ không nghĩ Diệp Lâm có liên quan gì đến một cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
"Chuyện còn lại giao cho con.
Lễ mừng thọ vào ba ngày sắp đến mới là việc quan trọng, dạo này đừng gây thêm rắc rối nữa”.
Diệp Lâm nhìn về phía Diệp Hoàng, lạnh nhạt nói một câu rồi cất bước rời đi.
Đám người chỉ biết nhìn theo.
Diệp Lâm trông như đang chậm rãi cất bước đi về phía trước, một giây trước còn cách bọn họ hơn mười mét nhưng giây tiếp theo đã cách hơn trăm mét, sau đó thì hoàn toàn biến mất.
"Chuyện này…”
Tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc.
Trong mắt bọn họ, cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đã là mạnh nhất hiện giờ, lúc này lại được tận mắt nhìn thấy phong thái của cao thủ Siêu Phàm Cảnh, đây quả thật là một kỳ tích đối với họ.
Tổng cộng có mười tên cao thủ Thần Cảnh của điện Hắc Long và một cao thủ Siêu Phàm Nhị Cảnh được thuê.
Siêu Phàm Nhị Cảnh Taylor đã bị Diệp Lâm giết chết, mười cao thủ Thần Cảnh của điện Hắc Long cũng bị Diệp Hoàng giết chết một tên khi vừa bắt đầu phát động tấn công.
Hiện giờ, điện Hắc Long chỉ còn chín cao thủ Thần Cảnh.
Bản thân Diệp Hoàng cũng là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh.
Mặc dù vừa rồi bị Taylor đánh cho bị thương nặng nhưng dù sao cũng là một cao thủ Siêu Phàm Cảnh, lão ta không hề cảm thấy áp lực khi đối đầu với cao thủ Thần Cảnh.
Nơi này vốn là Hoàng tộc họ Diệp, xung quanh còn có hơn hai mươi người có thực lực Thần Cảnh.
Có thể nói đây là căn cứ mạnh nhất toàn bộ Hoàng thành Diệp.
Với sức mạnh của chín cao thủ Thần Cảnh điện Hắc Long mà muốn sống sót rời đi thì dường như là không thể.
Tất nhiên những người đó cũng ý thức được điều này, thế nên trên mặt mỗi người đều lộ ra vẻ sợ hãi.
“Rốt cuộc mấy người là ai?”, Diệp Hoàng lạnh lùng nói.
Dứt lời, uy thế Siêu Phàm Cảnh trên người lão ta nhanh chóng tản ra và bao trùm lấy cao thủ của điện Hắc Long.
Cao thủ của điện Hắc Long nhìn nhau, không có ai trả lời câu hỏi của lão ta.
"Bùm!"
Trong lúc các cao thủ điện Hắc Long im lặng, thân hình của Diệp Hoàng lóe lên rồi xuất hiện trước mặt của một cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ, tung một chưởng vào lồng ngực của đối phương.
Lồng ngực của cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ đó lập tức lún vào trong, thân hình bay ra xa hơn mười mấy mét, nặng nề nện vào một thân cây cổ thụ cao ngất rồi phun ra một ngụm máu.
Tắt thở.
Cao thủ Thần Cảnh hậu kỳ này là người mạnh nhất trong chín cao thủ Thần Cảnh mà bây giờ lại không chịu nổi một đòn của Diệp Hoàng, có thể thấy rằng Diệp Hoàng rất mạnh.
Còn lại tám cao thủ của điện Hắc Long đang tràn đầy lửa giận, nhưng cũng chỉ dám giận không dám nói gì.
"Trong số các người chỉ có một người có thể sống sót.
Ai nói cho tôi biết mấy người là ai và lý do tấn công Hoàng tộc họ Diệp giữa đêm khuya thế này là gì, tôi sẽ tha cho kẻ đó”.
Diệp Hoàng lại hỏi, trong đôi con ngươi đen nhánh lóe ánh sáng lên khiến người ta sợ