Sau khi phân phó tất cả.
Bạch cha gật đầu Thiên Tuấn lần nữa trịnh trọng nói
" Từ nay đây không còn là khu Ngự Uyển cũng không có biệt thự Bạch gia chỉ có căn cứ TƯỞNG HẠO"
" Tôi..
sẽ trực tiếp chỉ đạo mọi người.."
" Vâng...!Lão đại.."
" Xuất phát đi..."
Thiên Ân cũng không rảnh rỗi.
Cô cho năm vệ sĩ của mình dẫn số người còn lại trước nhanh chóng xây nhà ăn tập thể sức chứa lên gần 500 người.
Sau lại cho xây các trạm quan sát ở tất cả các cửa khu Bạch gia.
Tiếp đó lắp kẻng lên rồi cho người luân phiên canh gác 24/24.
Nếu có người ngoài căn cứ tiến vào hoặc có tang thi thì gõ kẻng để thông báo cho mọi người.
Cô cho nhổ tất cả hoa cỏ, bỏ hết những cây cảnh chậu kiểng, lấy sân xây các kho lương thực, vũ khí, quần áo,..
sau đó chuyển các vật tư có sẵn ra từng kho riêng biệt để dễ quản lý, bảo quản, khi cần dùng cũng lấy dễ dàng.
Những kho còn lại sẽ để nhóm thu vật tư về rồi cho vào.
Các căn hộ sẽ bỏ đi các vật dụng không cần thiết.
Ưu tiên chỗ nghĩ ngơi và vệ sinh.
Các hồ bơi được vệ sinh sạch sẽ rồi chứa nước sạch để phòng hờ cho việc vệ sinh tắm rửa.
Bạch gia quyết định sẽ chống đối lại các thế lực kia thì phải chuẩn bị nhân lực.
Chỗ ở và thức ăn sẽ là vấn đề thiết yếu.
Tất cả đều nhanh chóng thực hiện theo kế hoạch.
Biệt thự Bạch gia bây giờ lấy nhà chính làm trung tâm.
Bên trái đối diện với cổng ra vào là bãi đỗ xe, ở đó đậu hơn trăm chiếc là xe Hummer và xe tải.
Phía sau nhà sẽ để xăng dầu.
Còn bên phải sâu bên trong là các kho chứa.
Nằm bên ngoài là nhà ăn, ở giữ có lối đi.
Gần cả tháng vì ưu tiên các cửa hàng tầm trung hạn chế đến các kho lớn và nơi có nhiều người chú ý nên Các nhóm đều thu gom thuận lợi trở về, trong đó có mua có đánh cướp với tang thi.
Chỉ có nhóm đi thu gom xăng dầu vì số lượng quá lớn, nơi đây lại có quân đội canh giữ nên gặp phải khó khăn.
" Thiếu gia hiện tại nơi đây có quân đội.
Bạch Khôi đã gửi định vị ạ chúng tôi cần chi viện.." Bạch Nghi dùng bộ đàm báo cáo.
Nhận tin Thiên Tuấn cùng đàn em nhanh chóng lái xe đến hỗ trợ.
Nhìn thấy Lục Chiêu đang chỉ huy quân đội bơm xăng dầu vào các bình chứa.
Xung quanh có hơn hai mươi xe bồn chứa đang tập trung lại đây.
Thiên Tuấn hời hợt nói
" Bây giờ Bạch gia muốn mua xăng dầu cũng cần tôi ra mặt mới được sao..?
Nghe giọng Thiên Tuấn, Lục Chiêu biết ngay chuyện này khó giải quyết, hắn cười lấy lòng.
" Bạch đại thiếu nói quá.
Ngài Bạch cần gì thì chỉ cần thông báo chúng tôi sẽ hỗ trợ ngay mà.."
" Đám lính mới này không biết cờ hiệu của Bạch Gia nên cản trở.
Chúng tôi sẽ nhanh chóng đưa mấy xe qua cho Ngài ngay bây giờ.."
Nói rồi quay sang chỉ hai xe bồn phía ngoài.
" Hai cậu lái xe xăng dầu này về khu Ngự Uyển cho Bạch đại thiếu ngay đi.."
" Như thế đủ chưa Bạch thiếu.?"
" Ngài cần thêm gì cứ căn dặn Tôi sẽ cho người đưa đến luôn.."
Lục Chiêu cố gắng để Thiên Tuấn không nổi nóng.
Cấp trên có căn dặn thời gian này chưa thể trở mặt với Bạch gia nên hạn chế xung đột khi chưa cần thiết.
Thiên Tuấn trả lời làm hắn suýt chửi thề.
" Tôi muốn lấy tất cả xăng dầu ở đây.."
" Cậu về nói với người lãnh đạo của cậu.
Bạch Tam thiếu gia đã bị tang thi cắn chết.."
" Mạng của Mẹ tôi và Thiên Hạo.
Thiên Tuấn tôi cùng trên dưới Bạch gia sẽ từng chút lấy lại không chừa một ai.."
" Những ai tham gia vào kế hoạch kia đều chờ đó đi rất nhanh Tôi sẽ viếng thăm..."
Thiên Tuấn cắn răng nói rõ từng câu rồi phất tay.
Đám người Bạch Khôi xong lên, chỉ sau mười phút đã chiếm được kho hàng.
Thiên Tuấn thả cho bọn Lục Chiêu đi rồi cho người vận chuyển tất cả xăng dầu về căn cứ.
Sau khi cho xấp xếp tất cả vật tư Thiên Tuấn kêu vệ sĩ tập trung