REVIEW CHỈ LÀ SÁU NGÀN DẶM
Tác giả: Trường An Như Trú
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, tình chị em
Số chương: 69
Tình trạng: Hoàn
Tình chị em’ là một mô-típ khá quen thuộc trong giới ngôn tình. Dù là ngoài đời hay trong ngôn tình, khoảng cách tuổi tác chưa bao giờ là vấn đề nếu cả hai trái tim cùng đồng điệu. Nếu bạn đã quen với một Lục Tinh Hàn giỏi ‘giả nai’ trong “Nhãi Con”, đã quen với ‘em trai nhà bên’ ngọn ngào dễ thương Mạnh Vũ Phồn trong “Cho thuê bạn trai”, thì chắc chắn, bạn cũng nên biết đến cậu chàng Tiểu Yến Tử trong “Chỉ là sáu ngàn dặm”. “Chỉ là sáu ngàn dặm” của tác giả Trường An Như Trú kể về mối tình chị em của cô nàng sinh viên thuộc đại học A tham gia hỗ trợ giảng dạy Sư Nhạc và cậu em trai đang học cấp ba, sống ở thôn làng nhỏ kia – Thích Yến.
Sư Nhạc là cô sinh viên năm nhất của đại học A. Cô có một gia đình không trọn vẹn. Cha mẹ cô đã ly hôn từ khi cô và anh trai còn nhỏ, sau này, mẹ cô tái hôn. Bà vứt bỏ hết quá khứ, không để tâm đến đứa con gái ruột này, bà bước vào trong một gia đình khác, làm vợ kế, mẹ kế cho người ta. Sống trong một gia đình không thuộc về mình, bị mẹ ép buộc đủ điều, chịu đựng nhiều chuyện nên ngay khi lên năm nhất đại học, cô nàng Sư Nhạc đã lựa chọn tham gia đoàn hỗ trợ của đại học A và lên miền núi hỗ trợ dạy học. Tại đây, cô nàng Sư Nhạc hòa mình vào cuộc sống của những con người miền núi, dạy dỗ những đứa trẻ rất dễ thương và lanh lẹ, đặc biệt, ở nơi ấy, cô đã biết đến một người vô cùng đặc biệt, đó là Thích Yến.
Hai người gặp nhau trong một buổi tối mùa hè nơi thôn làng miền núi. Lúc ấy, trên cây cầu nọ, cô thấy một cậu thiếu niên đang ngồi xổm trên đất. Cô cứ tưởng cậu đi hát rong, nhìn gương mặt ngoan ngoãn, tuấn tú sạch sẽ của cậu, bỗng nhiên cô lại muốn nghe một bài hát. Chẳng ai ngờ, cậu không phải người hát, chỉ trông hộ bạn thôi. Nhưng, từ lần hiểu lầm và trùng hợp ấy, giữa hai người đã xảy ra thêm rất nhiều lần trùng hợp khác nữa. Họ gặp nhau ở siêu thị nhỏ này, đoàn của cô ngồi xe của cậu này, và cô dạy em trai của cậu... Tất cả những lần vô tình nhỏ nhặt này lại gắn kết hai trái tim với nhau.
Thích Yến là một học sinh cấp ba. Cậu sống ở thôn làng Dư Bình với một cậu em trai còn nhỏ tuổi và một người mẹ hay ốm yếu. Với tuổi đời còn ít ỏi, Thích Yến đã phải làm đủ mọi việc, từ lái xe, bán hàng, giúp mua hàng... Thích Yến mang vẻ ngoài của ‘cậu em trai nhà bên’, trông cậu ngoan ngoãn là thế nhưng thực ra, cậu cũng là một chàng trai nổi loạn, cậu lái xe máy, cậu hút thuốc... Trong cuộc đời đầy những lo toan của Thích Yến, ông trời đã cho cậu gặp được Sư Nhạc. Cô không chỉ xinh đẹp như minh tinh mà còn rất thông minh. Khi bị người ta khinh thường, dù sợ danh tiếng của đại học A bị ảnh hưởng, Sư Nhạc vẫn đáp trả một cách văn minh lại nhiều đâm chọt nhất. Cô rất thích trêu đùa cậu. Trông cô lạnh nhạt, thờ ờ là thế nhưng cậu biết, và cậu cũng đã từng chứng kiến một Sư Nhạc yếu đuối, rơi nước mắt. Sư Nhạc đã đem đến cho Thích Yến những cảm giác lạ thường, khiến cậu có những hành động mà chính bản thân cậu không thể hiểu nổi.
Khi thấy cô say xe và bị nôn, cậu giúp cô dọn dẹp. Cậu gọi cô bằng chị, lại gọi những cô gái khác trong đoàn là cô giáo. Vì ngại cô đi đường xa, cậu mời cô uống nước bằng được. Thấy trời âm u như sắp đổ mưa, cậu cầm theo áo mưa, đuổi theo cô, chở cô trở về. Biết cô có ấn tượng với mình mà chưa thêm WeChat, cậu buột miệng hỏi thẳng ra. Khi cô hỏi cậu có muốn làm em trai cô không, rồi cô lại tự mình từ chối, chẳng hiểu sao, cậu lại thấy vui. Lúc cô rơi xuống nước, là cậu cứu. Rồi cô phải nằm viện, là cậu tự tay nấu cơm đưa đến cho cô. Và khi cô biết cậu 17 tuổi, cậu lại thấy ấm ức, đáp lại rằng bản thân mình sắp 18 rồi... Từ khi nghe cô đàn hát, rồi tiếp xúc với cô, trái tim chàng trai trẻ bắt đầu rung rinh. Giữa cái nóng hè ẩm ướt, oi bức của miền núi, cô như một cơn gió mát thổi qua trái tim cậu. Cơn gió ấy chỉ khẽ lướt qua thôi, ấy vậy mà lại khiến trái tim rung rinh, ngứa ngáy, muốn nhiều hơn nữa, muốn đứng bên cô.
Đúng vậy, Thích Yến mới chỉ 17 tuổi nhưng những gì cậu làm với người con gái mình thầm thương lại giống như một người đàn ông trưởng thành đã đủ khả năng để che chở cho người khác. Thích Yến biết hoàn cảnh gia đình mình, cậu chưa bao giờ mơ ước xa vời về thành phố, về đại học A danh giá. Thích Yến cùng từng tự ti. Vì cô như vì sao xa trên trời, cậu khó mà với tới. Nhưng vì cô, chỉ vì cô mà thôi, tất cả mọi chuyện chẳng là vấn đề. Họ đã nhìn thấy bộ dạng nhếch nhác nhất của nhau, dựa vào nhau những lần yếu đuối đến rơi nước mắt, thế thì, vì cớ gì hai người lại không thể hạnh phúc bên nhau trong quãng thời gian còn lại của cuộc đời?
“Chỉ là sáu ngàn dặm, anh có thể vượt qua...”
Khác với nhiều truyện khác, ‘Chỉ là sáu ngàn dặm’ lấy bối cảnh chính ở một thị trấn nhỏ phía Nam còn nghèo nàn và thiếu thốn, cũng đặt ra cho nữ chính sự khác biệt về hoàn cảnh, yêu cầu cô làm quen và vượt qua. Ở thôn làng bé nhỏ ấy lại có rất nhiều con người đáng quý. Là đám trẻ dễ thương, nghịch ngợm. Là những con người thật thà, thẳng tính. Chính những con người đó đã giúp Sư Nhạc – một cô gái thiếu thốn tình cảm cảm thấy được sự ấm áp và gần gũi.
Tác giả Trường An Như Trú còn khai thác về khía cạnh gia đình. Thích Yến không có bố, Sư Nhạc chẳng ai quan tâm. Không thể tin được khi Sư Nhạc lại có một người mẹ vô trách nhiệm và tàn nhẫn như vậy. Bà ta luôn nói rằng mình nhịn nhục vì con, nhưng sau cùng, khi nữ chính bị hãm hại, bà ta lại tàn nhẫn quay lưng với cô. Dù Sư Nhạc mạnh mẽ, cứng rắn thế nào thì cô cũng chỉ có một người mẹ duy nhất, mà người mẹ ấy lại chẳng đứng về phía cô. Bù lại, Sư Nhạc đã có một người anh trai tuyệt vời. Tác giả nói về người anh trai khá ít, tuy nhiên, Sư Tân vẫn để lại ấn tượng trong lòng người đọc với đoạn nói về hai anh em sau khi cha mẹ quyết định ly hôn. Khi anh đi theo bố, em đi theo mẹ, Sư Tân đã nói: nếu bố không nuôi, con nuôi. Và khi Sư Nhạc lớn lên, rời khỏi nhà cha dượng, hai anh em lại gặp lại và cùng nhau vun đắp tình cảm gia đình.
“Chỉ là sáu ngàn dặm” của Trường An Như Trú là một câu chuyện hay. Chuyện không vồn vã, xô bồ, tác giả chinh phục độc giả qua từng chương, từng chương. Nữ chính thông minh, quyết đoán, mình rất thích những lúc cô trêu ghẹo nam chính. Còn nam chính rất dịu dàng, thâm tình. Cách xưng hô chị - em của hai người làm bạn đọc thấy quắn quéo. Đặc biệt hơn, chi tiết về tấm bản đồ có đường gạch chéo màu đỏ được tô đi tô lại ấy như một lời khẳng định mạnh mẽ, quyết liệt từ nam chính Thích Yến: Dù xa cách sáu ngàn dặm, dù ở bất cứ nơi đâu, anh vẫn luôn hướng về em.
Bình luận truyện