Dạ Huyết

Chương 8 : Tổn thương


trước sau

Tim cô đập thình thịch , người mềm nhũn ra . Cô không khó để nhận ra mặt mình đỏ đến cỡ nào . Chết tiệt , cô khẽ cắn môi . Cô quá khinh thường sức hấp dẫn của hắn rồi .
Chợt , cô đẩy hắn ra , ánh mắt tràn đầy nỗi căm hận . Cô có đọc qua kiếp trước cô yêu hắn thế nào như những gì án thư đã ghi , nhưng cô không hiểu tại sao mình lại yêu cái loại người đã giết chết cha mẹ cô . Cô hận một nỗi không thể cầm súng bắn nát khuôn mặt hắn .... Nhưng đó là điều không thể , chỉ vì , hắn bất tử !
Nghĩ đến đây , lòng cô bất giác dâng lên chút chua xót . Lòng cô quặn thắt như có ai bóp nghẹn trái tim . Cô nhắm mắt khẽ thở dài , người không còn chút sức lực ngã khuỵu xuống sàn .
Sau khi bị cô đẩy ra , hắn hơi tức giận nhưng ráng kìm lại , không để biểu lộ ra ngoài . Hắn bực dọc bỏ mặc cô ngồi sững trên sàn , ánh mắt vô hồn nhìn xuống sàn đá lạnh lẽo . Phong bỏ ra ngoài . Lòng hắn giờ cũng đau lắm . Hắn biết cô đang rất hận hắn , nhưng làm thế nào để giải thích cho cô hiểu đây ? Làm sao cô tin hắn được ? Trên dọc hành lang dài thun thút , những đóm sáng của đèn lửa cũng bị đè nén bởi tiếng thở dài của ai đó ...
————————————————————————-
Hắn đi đến thư phòng , mùi ẩm mốc đặc trưng sách khiến hắn cảm thấy hơi khó chịu . Trên chiếc bàn rộng lớn giữa phòng bày ra những món đồ kì quái . 1 quả cầu pha lê đỏ ; 4 chiếc lọ đựng các dung dịch theo thứ tự là : Đỏ , Xanh ngọc , Vàng , Đen . Một chiếc hộp gỗ màu tím đựng xấp bài Tarot . Và 1 hộp thủy tinh nhỏ đựng viên đá thạch anh đỏ tinh xảo . Hắn khẽ cười buồn nhìn vào chúng đang tỏa thứ ánh sáng mê người như đang cám dỗ người khác . Đây là những món đồ sẽ là định mệnh của hắn . Nhất là 4 lọ dung dịch kia , lời sấm truyền nguyền rủa cuộc đời hắn đã ếm trên chiếc 4 chiếc bình đó . Và lời nguyền là rất khủng khiếp ! Hắn không muốn Như Quỳnh thấy những thứ này nên đã cất giấu rất kĩ . Ngón tay tao nhã khẽ lướt qua quả cầu pha lê , ánh mắt xẹt qua tia tàn nhẫn :

- Tôi và em , sẽ cùng phải chơi hết trò chơi này !.....
Ngoài trời , mưa rả rích . Ánh sáng không thể lọt vào , tạo nên sự âm u mờ mịt . Sấm sét rất to , náo động cả bầu trời . Chắc không ai biết lòng hắn cũng đang rất quay cuồng . Tay nắm chặt thành quyền . Răng nanh lộ ra tia khát máu . Lòng hắn đang cuồn cuộn dữ dội , tâm hồn đang thèm khát gì đó . Nó cứ phun trào , rồi lại im lặng , rồi lại chao đảo ... Ánh mắt hắn trở nên đỏ sẫm . Cơn thèm máu che lấp hết con ngươi .
Hắn hiện ra trong căn phòng của cô . Đôi mắt đỏ sẫm hiện lên hình ảnh của cô . Dáng vẻ thật ưu buồn , bi thương toát vẻ tà khí càng làm tăng sự khát máu quỷ dị trong hắn . Lý trí của hắn đang bị điều khiển . Những tín hiệu phản kháng yếu ớt dần bị che lấp đi , chỉ còn lại ..... phải chăng cũng là lòng - thù - hận ?
Chậm rãi tiến về thân hình đang chìm trong giấc mộng say . Hắn hạ mình ngồi bên góc giường khiến chiếc giường lún xuống 1 khoảng .
- Ưm ..? - Cô tỉnh giấc . Đôi mày khó chịu nhíu chặt lại . Đang ngủ ngon mà ....
Đôi mắt cô trở nên rõ ràng hơn . Thân người

hắn bao gọn trong mắt cô . Nhưng mà khoan đã , sao cô thấy hắn rất khác ?... Tiếp xúc với hắn không lâu , cô chỉ thấy bộ dạng này của hắn lần thứ 2 . Ánh mắt đáng sợ kia như hận 1 nổi không thể đem nuốt cô vào bụng . Khóe môi hắn tao nhã cong lên tạo nên vẻ quỷ dị , độc ác .
Cô trùm mềm lại , nhắm tịt mắt . Thân hình run rẩy . Phong thật đáng sợ . Quái mới mấy phút trước còn dịu dàng lắm mà ...
Phong vươn tay đỡ lưng , buộc Như Quỳnh đối diện với hắn . Hắn dùng sức đẩy thật mạnh lưng cô cong lên . Cô có cảm giác như xương gãy vụn . Đôi mày đẹp khẽ chau lại , cô mở mắt trừng hắn :
- Đau tôi , ngươi điên hả ?

Hắn im lặng không nói gì . Đôi mắt đỏ tươi bị phủ mờ bởi lớp sương tội lỗi . Hắn ôm chặt cô , hà hương vị nam tính lên tai chọc trúng máu buồn của cô , mặt đỏ ửng . Cô cố giãy dụa , miệng kêu lên :
- Xin ngươi đấy ! Đừng thổi nữa nhột quá há há ... - Cô cựa quậy , muốn thoát ra khỏi vòng tay của hắn.
- Nhột ?!!! Thú vị ? Giờ để xem em có cảm giác gì ?
Dứt lời , hắn nhanh chóng đè cô chiếc giường đen . Mái tóc cô bung xõa , đôi môi đỏ hồng chúm chím của người con gái mới lớn tạo nên vẻ đẹp kích thích sự tàn ác trong hắn . Hắn cúi người hôn lên đôi môi mọng ướt , ngấu nghiến , cắn xé nó 1 cách cuồng dã . Lưỡi hắn không an phận tách hàm răng trắng muốt ra , quấn lấy lưỡi cô mút mạnh . Tư Kỳ Phong càng quấy trong miệng cô đầy tràn hơi thở nam tính của hắn . Hắn hôn cô thật sâu , thật bá đạo ! Như muốn tuyên bố quyền chiếm hữu . Một lúc lâu sau , hắn buông cô ra . Như Quỳnh chớp lấy cơ hội đó mà hít lấy hít để không khí đã mất . Gương mặt đỏ ửng vì thiếu không khí , hơi thở dồn dập gợi lên vẻ quyến rũ .
Hắn đưa tay vuốt ve khuôn mặt cô , nhẹ nhàng , nâng niu như báu vật . Nhưng chỉ có 1 điều ánh mắt hắn không phải thế . Đó là ánh mắt của kẻ đi săn đang vờn con mồi . Khóe môi nhếch lên nụ cười nhạt . Mắt hắn hằn lên những vệt máu . Yết hầu hắn động đậy , phát ra những tiếng cười khẽ . Tư Kỳ Phong nhanh chóng khóa chặt 2 cánh tay cô . Hôn lên xương quai xanh khêu gợi của cô , dần trượt xuống chiếc cổ thanh mảnh . Hương thơm hoa quỳnh nhè nhẹ toát ra từ cơ thể cô khiến Phong cứ mãi chìm đắm trong sự mềm mại đó .
Đầu môi mát lạnh của hắn cứ bỡn cợt cổ của cô . Không hiểu sao cô lại phản xạ nhắm mắt lại , buông mình tận hưởng cảm giác nhồn nhột nhưng lại mê người . Tay vô thức bấu chặt vào đầu vai hắn . Hơi thở trở nên dồn dập . Lòng cô quặn lên cảm giác kì lạ . Nó nóng bỏng thiêu cháy cả ruột gan .
Như 1 gã thợ săn kì cựu , Phong chậm rãi cắm phập vào chiếc cổ thanh tú của cô .

- A............ĐAU !!!!!!!!!!!
Lúc này , người của cô như thể muốn vỡ tung . Cơn đau truyền tới tận tế bào trong người . Chúng căng ra như dây đàn và tê dại đi . Người cô như mềm nhũn . Ánh mắt mơ màng phủ lớp sương đẫm lệ . Cảm giác tê dại .
Trong lúc đó , người đàn ông hoa mỹ này mặc sức cắn nát , tham lam hút lấy dòng chất lỏng đỏ tươi tuyệt hảo . Hắn bị cuốn hút trong thứ chất lỏng mà cho là tuyệt diệu nhất . Thật thơm ngon , thật ấm !
Tư Kỳ Phong buông người cô ra . Ánh mắt đỏ sẫm dần trở lại bình thường . Hắn hoảng hốt nhìn thấy vết răng nanh đỏ chói trên cổ cô . Gương mặt cô tái nhợt vì thiếu máu . Mắt nhắm nghiền mệt mỏi ... Hơi thở cô bị nỗi hoảng sợ chiếm lấy , không ngừng dồn dập . Hắn tự tát mình . Nhìn cô hắn đau lòng . Đôi mắt đỏ hóa ôn nhu . Tay đưa vuốt ve nhẹ nhàng mang tràn đầy vẻ dịu dàng mà chính Phong cũng nhận không ra . Hắn cúi xuống , hôn lên vết thương của cô . Nhắm mắt để tâm hồn bị dày vò . Hắn không thể chấp nhận cô sẽ bị hắn làm tổn thương .


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện