- Nơi sinh ra ta, nơi nuôi dưỡng ta!
Lý Thất Dạ cũng cảm khái thở dài một hơi, nói ra:
- Xác thực, bao nhiêu người thật tình yêu nơi này. Bao nhiêu nhân vật
khó lường biết rõ Thiên Linh Giới sẽ có ngày đại tai nạn sẽ tới, nhưng
mà biết rõ như thế, vẫn cắm rễ nơi đây! Đây là yêu tha thiết nơi này.
- Hoặc là có một ngày, ta cũng sẽ chết tại nơi quỷ quái này, sinh tại
đây, chôn cất không sai, kết cục như vậy cũng không tính là quá mức thê
thảm.
Bạch Cốt Đảo chủ vừa cười vừa nói, nói đến đây, hắn đã nhận mệnh.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, lắc đầu, nói ra:
- Không chỉ nói là quá tuyệt vọng, không cần quá bi quan, thế giới này
còn có hi vọng, bao nhiêu tiên hiền cắm rễ ở đây, vẫn có hy vọng. Thụ tổ cũng tốt, hải thần cũng tốt, cũng không phải tất cả mọi người buông
tha, bọn họ cũng từng cố gắng qua, nhưng mà không có nhìn tới ngày đó,
thế nhân nhìn khong thấy cố gắng của bọn họ mà thôi.
- Ý của đại nhân là ——
Ánh mắt Bạch Cốt Đảo chủ nhảy lên, nói ra.
- Nếu như ngươi có thể nhìn thấy ngày đó, ngươi sẽ hiểu thôi.
Lý Thất Dạ cảm khái nói một tiếng, nói ra:
- Có một số việc, thật sự bất đắc dĩ, thật sự cần lựa chọn. Thụ tổ là
như thế, hải thần là như thế, hoặc là bọn họ đã từng thỏa hiệp qua,
nhưng không thể phủ nhận, bọn họ đã cố gắng qua, mặc kệ có thành công
hay không, ít nhất có không ít hải thần, không ít thụ tổ cũng không
buông tha thế giới này, cũng không có buông tha tất cả con cháu của bọn
họ.
Bạch Cốt Đảo chủ bắt đầu trầm mặc, qua một hồi lâu mới lên tiếng:
- Chỉ sợ hải thần, thụ tổ cũng không nhất định có thể thay đổi cái gì.
- Ít nhất có hi vọng là chuyện tốt, tích cát thành tháp, đây là bắt đầu không tồi mà.
Lý Thất Dạ nhàn nhạt nói:
- Nếu như nói, thế nhân có một ngày biết rõ chân tướng, hoặc là không
cách nào lý giải một ít thỏa hiệp, nhưng mà nếu có một ngày, ngươi có
thể đứng ở độ cao cao hơn, ngươi chỉ sợ cũng sẽ làm thỏa hiệp, đây là
chuyện rất bình thường. Dù sao muôn đời đến nay, không phải ai cũng
buông tha, không tiếc bất cứ giá nào làm hết cỡ! Trên thế gian, chắc
chắn sẽ có một ít người câu thúc, cho ngươi không thể không dừng bước
lại.
Nói đến đây Lý Thất Dạ cũng thở dài một hơi.
- Đúng nha, muôn đời đến nay, lại có bao nhiêu người có thể kiên trì không ngừng như đại nhân, đi thẳng tới nơi này.
Bạch Cốt Đảo chủ cũng cảm khái.
Lý Thất Dạ cười rộ lên, nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Ta không có vĩ đại như vậy, trên thực tế có chú người lựa chọn thỏa
hiệp càng vĩ đại, bởi vì bọn họ không phải thỏa hiệp vì bản thân, bọn họ là vì hậu thế, vì chủng tộc của mình. Ta sẽ không thỏa hiệp, cũng không phải ta vĩ đại, càng phải nói ta là ích kỷ! Chuyện này cũng là nguyên
nhân vì sao có người nói ta là ma vương giết người.
Bạch Cốt Đảo chủ trầm mặc, hắn cũng biết rõ, muôn đời đến nay, mặc kệ
ai ngăn cản con đường của âm nha, đều bị giết không tha, Thụ tộc cũng
tốt, Hải Yêu cũng được, cho dù là Nhân tộc dám ngăn cản con đường của
hắn cũng giết không tha.
Trong cửu giới từng có người xưng hắn là chúa cứu thế, có người cho rằng hắn là cửu giới thủ hộ giả, nhưng người biết rõ sẽ gọi hắn là độc thủ
sau màn, ma vương giết người...
- Mặc dù đại nhân đã từng máu chảy thành sông, nhưng mà cho tới nay, đại nhân đã làm rất nhiều cống hiến cho cửu giới. Trên thực tế, đại nhân
cũng đang thủ hộ cửu giới.
Bạch Cốt Đảo chủ nói từ đáy lòng.
Lý Thất Dạ tùy ý nói:
- Không sao cả, chúa cứu thế cũng được, ma vương giết người cũng xong,
đây không phải chuyện quan trọng, con đường chúng ta đi không ai có thể
nói này nói nọ.
- Đại nhân rộng rãi.
Bạch Cốt Đảo chủ vừa cười vừa nói.
Lý Thất Dạ nhìn hắn, nói ra:
- Không cần tâng bốc ta, nhưng mà ta nói trắng ra một chút nha, thực sự
có một ngày như vậy tới, ngươi định làm như thế nào? Đào tẩu, hay là
trốn đi, hoặc là lưu lại hiệp trợ Thiên Linh Giới một tay?
Bạch Cốt Đảo chủ trầm mặc một hồi, qua một hồi lâu,
hắn cười khổ một tiếng, nói ra:
- Đại nhân, ta chỉ là con kiến hôi mà thôi, không có ý nghĩa, thoáng cái có thể bị nghiền chết, ngươi cảm thấy con kiến hôi ta có lợi ích gì
chứ? Thức thời thế giới có xa lắm không, cút ra rất xa là được.
- Ngươi là con kiến hôi?
Lý Thất Dạ nhìn qua Bạch Cốt Đảo chủ, cười rộ lên, nói ra:
- Bạch cốt, ngươi chừng nào đã biến thành tự ti như thế? Nếu như ngươi
là con kiến hôi, như vậy, thiên hạ tu sĩ là cái gì? Hàng tỉ chúng sinh
là cái gì? Bọn họ ngay cả con kiến hôi còn không phải, tư cách làm con
kiến hôi cũng không có! Nếu như ngươi là một con kiến hôi mà nói, như
vậy, con kiến hôi như ngươi có thể nghiền chết hằng hà tu sĩ còn không
phải là con kiến hôi! Ngươi cứ nói đi, so với những chúng sinh không có
tư cách làm con kiến hôi, ngươi có là con kiến hôi sao?
Bạch Cốt Đảo chủ cười khổ, nói:
- Thụ tổ, hải thần không thể cải biến được gì, ta chỉ là một bộ xương khô, lại có thể cải biến cái gì chứ?
- Thời đại không giống.
Lý Thất Dạ uống rượu ngon, chậm rãi nói ra:
- Thế giới này vẫn có hy vọng. Mặc dù nói, đến một ngày như vậy, ta có
khả năng đã rời khỏi thế giới này, nhưng mà, ta hay là áp một bả bảo,
ta cảm thấy được, thế giới này, còn đáng giá cứu bên trên một cứu, thật
đúng là có vài phần hy vọng, ngươi nói đúng không."
Nói đến đây, Lý Thất Dạ nhìn qua Bạch Cốt Đảo chủ, cười cười.
Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho Bạch Cốt Đảo chủ chấn động, đôi mắt mở
sâu sắc, hắn không khỏi nhìn qua Lý Thất Dạ, vui mừng nói:
- Đại nhân muốn xuất thủ cứu giúp sao?
- Không ——
Lý Thất Dạ nhẹ nhàng lắc đầu, nói ra:
- Ta không có khả năng dừng lại ở thế giới này quá lâu, không có gì bất
ngờ xảy ra, ta sẽ rời khỏi cửu giới. Đến một ngày như vậy, cửu giới là
cửu giới, ta là ta. Nhưng mà ta trợ giúp một tay, thuận tiện chừa chút
chuẩn bị ở phía sau...
Nói đến đây, Lý Thất Dạ dừng một chút, nói ra:
- Về phần tương lai như thế nào, phải xem Mị Linh, Hải Yêu, Thụ tộc cố
gắng, vận mệnh Thiên Linh Giới nằm trong tay của Thiên Linh Giới, ta chỉ giúp chút chuyện nhỏ mà thôi.
Trong nội tâm Bạch Cốt Đảo chủ vô cùng rung động, cảm xúc của hắn trong thời gian ngắn phập phồng, tuy Lý Thất Dạ rất phong khinh vân đạm nói
giúp chuyện nhỏ, nhưng mà hắn rất rõ ràng, Lý Thất Dạ lưu lại chuẩn bị ở phía sau không có đơn giản như vậy.
- Vậy ngươi có ý định thế nào?
Lý Thất Dạ nhìn qua Bạch Cốt Đảo chủ, vừa cười vừa nói.
- Ta cũng không biết.
Cuối cùng nhất, Bạch Cốt Đảo chủ cười khổ một tiếng, nói ra:
- Đối với thế nhân mà nói, ta rất mạnh, nhưng mà, ta tự mình biết, Cốt
Hải muốn nghiền chết ta, cũng không phải việc khó gì, thậm chí có thể
nói, đây chỉ là tiện tay mà thôi.
- Ta cũng không có nghĩ tới ngươi sẽ tham chiến cái gì, thực sự có một
ngày như vậy, cũng có thể giải thoát, ngươi muốn đi thì đi, muốn tới thì tới.