Đế Bá

Thành Phong Văn


trước sau

Hiện tại Lý Thất Dạ nói tìm một người làm chỗ dựa cho Trấn Thiên Hải thành, câu này đã làm Khổng Tước Minh Vương kinh ngạc ngây người. Nhưng mà đệ nhất hung nhân thanh danh hiển hách, Lý Thất Dạ tuyệt đối sẽ không nói đùa.

- Công tử nói chính là Dư thái quân sao?

Khổng Tước Minh Vương càng nghĩ, duy nhất có thể nghĩ đến cũng cũng chỉ có một người.

Nếu như nói, tại Bắc Uông Dương có ai có thể làm Trấn Thiên Hải thành kiêng kị ba phần, như vậy cũng chỉ có Dư thái quân, nàng cũng là người duy nhất trong Bắc Dương uông hiện tại có thể sánh vai với Cố Tôn.

- Không phải.

Lý Thất Dạ cười to lên, nói ra:

- Tại thành Phong Văn, trừ Dư thái quân, còn có những người khác.

- Thứ cho tiểu muội nông cạn.

Khổng Tước Minh Vương nói ra:

- Tiểu muội không nghe nói qua có ai kinh thế như vậy.

Đây cũng không phải là nàng tự ngạo.

Tại Bắc Uông Dương thật sự có thể làm chỗ dựa cho Trấn Thiên Hải thành, nhất định phải là tồn tại hoành kích Tiên Đế, nếu không, những người khác không ai có tư cách làm chỗ dựa này.

- Ngươi không biết cũng không có nghĩa là không có.

Lý Thất Dạ cười cười, nói ra:

- Thế gian có vô số cường giả, bằng không thì Cố Tôn cường đại như vậy cũng không cần kẹp đuôi làm người lâu như vây.

Nghe được câu nói này, Khổng Tước Minh Vương không có đánh giá, dù sao đối với nàng mà nói, đây chỉ là tranh đấu quyền lực tông môn trong Trấn Thiên Hải thành mà thôi, không quản đám người Diệp Cửu Châu nhất mạch đang đứng ở vị trí đối lập, nàng cũng không nói ra những lời giảm giá trị lão tổ của mình.

- Công tử, thành Minh Châu đang mang trọng đại, nếu ta rời đi, chỉ sợ không ổn, đây chính là ý của Diệp lão tổ.

Khổng Tước Minh Vương trầm ngâm một lát, nói ra:

- Nếu như công tử không ngại, ta sẽ bảo đại trưởng lão thành Minh Châu đi theo công tử nhé?

- Ta không ngại?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, vừa cười vừa nói:

- Ngươi cảm thấy nói như vậy cần hỏi ta sao? Đứng trước mặt tồn tại đỉnh phong kia, có thể được lọt mắt xanh đã là cơ duyên to lớn, ngươi cho rằng nhân vật như thế sẽ tùy tiện ban ân tình cho a miêu a cẩu hay sao?

- Ngươi cho rằng nhân vật như thế tùy tiện kẻ nào cũng được người ta tán thành?

Lý Thất Dạ cười rộ lên, nói ra:

- Ta chỉ đỉnh ngươi đi gặp hắn là do ngươi đã được Minh Châu Tháp tán thành mà thôi, tương lai ngươi có thể căng một bầu trời cho Trấn Thiên Hải thành, nếu không đổi lại người khác còn không có tư cách này đâu.

Lý Thất Dạ nói như vậy làm cho Khổng Tước Minh Vương ngây ngốc, nhưng mà cẩn thận suy nghĩ cũng phải, với tư cách là chỗ dựa Trấn Thiên Hải thành, đó là tồn tại cường đại cỡ nào, cũng không phải ai cũng có thể gặp được, cũng không phải ai cũng có thể đạt được người ta tán thành.

- Về phần thành Minh Châu, cứ mặc nó đi, Cố Tôn muốn tới đoạt, cứ để hắn đoạt là được, ngươi cho rằng Minh Châu Tháp là thứ trang trí sao?

Lý Thất Dạ vừa cười vừa nói:

- Đám người Cố Tôn nếu tới là chuyện tốt, trước mặt Minh Châu Tháp, vừa vặn hốt gọn bọn chúng.

- Cũng tốt.

Khổng Tước Minh Vương trầm ngâm một lát, chậm rãi nói ra:

- Lần này đi thành Phong Văn, không thể không gặp mặt Dư thái quân, nếu như Dư thái quân nguyện ra mặt, cũng có thể thay đổi thế cục, đồn đãi nói, Dư thái quân xuất thân từ Hắc Long quân đoàn.

- Đâu chỉ là xuất thân từ Hắc Long quân đoàn.

Lý Thất Dạ lãnh đạm, nói đến đây, hắn đă mắt nhìn qua phương xa.

- Đi chuẩn bị một chút, chúng ta đi thành Phong Văn.

Lý Thất Dạ phân phó Khổng Tước Minh Vương một âu.

Sau khi Khổng Tước Minh Vương hạ quyết định, liền đứng lên, nàng đang cảm thấy kỳ quái, Lý Thất Dạ sau khi tới đây liền biến thành người ra lệnh, hơn nữa tự nhiên như vậy, tất cả mọi chuyện xảy ra trên người hắn cũng không đột ngột chút nào, làm cho người ta khó kháng cự, chuyện này làm cho Khổng Tước Minh Vương không rõ là vì cái gì.

Đi chưa được mấy bước, Khổng Tước Minh Vương không nhịn được
dừng lại, quay đầu, nhìn Lý Thất Dạ nói ra:

- Lý công tử, vì sao ngươi hiểu rõ Trấn Thiên Hải thành như lòng bàn tay thế?

Vấn đề này quanh quẩn trong lòng nàng, Lý Thất Dạ biết rõ bí mật ngay cả lão tổ cũng không biết, dường như sau khi nàng đạt được Minh Châu Tháp tán thành, trong mi tâm của nàng có một tòa tiểu tháp, cơ mật như thế cực ít người biết đến, người có thể tiếp xúc bí mật này, trong Trấn Thiên Hải thành rải rác không có mấy.

- Hỏi vấn đề này, có lẽ nên đi hỏi thuỷ tổ Hắc Long Vương của ngươi đi.

Lý Thất Dạ tươi cười, nói rất thần bí.

Lý Thất Dạ nói như vậy, lập tức làm cho Khổng Tước Minh Vương hít thở không thông, sau đó nàng sẽ không có hỏi tiếp, xoay người rời đi.

Khổng Tước Minh Vương bố trí mọi việc trong thành Minh Châu hoàn tất, lại đi theo Lý Thất Dạ rời khỏi thành Minh Châu, nhưng mà việc này Khổng Tước Minh Vương thập phần ít xuất hiện, nàng cũng không muốn người ta biết nàng rời khỏi thành Minh Châu, cho nên nàng hóa trang một chút mới đi theo Lý Thất Dạ.

Thành Phong Văn, đây là một tòa cổ thành trong Bắc Uông Dương, đồn đãi nói tòa thành này lịch sử đã lâu, trong toàn bộ Bắc Uông Dương có rất ít nơi cổ xưa thế này.

Tại thành Phong Văn, không thể không nói đến Dư gia, Dư gia không phải truyền thừa tuyệt thế gì, thậm chí có thể nói, từ kiến trúc Dư gia mà nói, Dư gia cũng chỉ là truyền thừa nhỏ mà thôi.

Hơn nữa đệ tử Dư gia không nhiều lắm, không giống như các đế thống tiên môn, môn hạ đệ tử mấy vạn thậm chí là hơn mười vạn, đệ tử Dư gia chỉ có mấy ngàn mà thôi, quy mô cả Dư gia chỉ sợ tương đương môn phái tam lưu.

Nhưng mà tại thành Phong Văn thậm chí là cả Bắc Uông Dương, Dư gia có uy danh hiển hách, thậm chí có thể nói, Dư gia là nơi nhân tài xuất hiện lớp lớp, cường giả vô số.

Tại Dư gia, cao thủ nhiều như mây, trong thế hệ trẻ cũng có không ít thiên tài, mà thế hệ trước càng có không ít cường giả, càng là tồn tại bối phận thâm hậu, càng là nhân vật lão tổ khó ai bì nổi.

Tại Bắc Uông Dương, bất kể là truyền thừa thế nào, vừa nhắc tới Dư gia cũng cho ba phần tình cảm, không quản tại Trấn Thiên Hải thành, tất cả đều phải cho Dư gia tình cảm.

Gần đây thành Phong Văn đặc biệt náo nhiệt, vô số đại giáo truyền thừa, đế thống tiên môn tới bái phỏng Dư gia, hơn nữa tới bái phỏng đều là đại nhân vật thế hệ trước, thậm chí có Thần Hoàng tự mình giá lâm, đi bái phỏng Dư gia.

Gần đây có tin tức kinh thiên truyền ra, chính là Dư thái quân sống hai thế, tin tức này vừa ra, cả Bắc Uông Dương khiếp sợ, vô số đại nhân vật phục hồi tinh thần lại, đều nhao nhao tiến về Dư gia, chúc mừng Dư thái quân!

Dư thái quân, nghe xưng hô này, vô số người không ai không kính nể, không quản ngươi mạnh hơn nữa, tất cả đều phải cho ba phần tình cảm.

Cũng không cần nói lão tổ Trấn Thiên Hải thành, vừa nhắc tới Dư thái quân cũng nghiêm túc và kính trọng, cung kính tự xưng vãn bối.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện