Nếu chiếm thanh tổ kiếm này thì sẽ mạnh đến nhường nào, một kiếm ra có thể bình thiên hạ.
Trăm ngàn vạn năm nay từng có nhiều học sinh Quang Minh Thánh Viện muốn có được Tẩy Tội kiếm, nhưng không ai cầm lên nổi chứ đừng nói mang đi, chiếm làm của riêng.
Lý Thất Dạ nhìn pho tượng cúi đầu:
- Tẩy Tội kiếm.
Pho tượng cúi đầu không thấy rõ mặt mũi nhưng Lý Thất Dạ vẫn biết đó là ai. Trong Thập Tam Châu, người từng xem cuộc chiến viễn hoang năm xưa có mặt ở đây trông thấy pho tượng sẽ rất ngạc nhiên, cũng nhận ra pho tượng đó là ai.
Khóe môi Lý Thất Dạ cong lên:
- Tẩy tội, tẩy tội gì?
Đám người Triệu Thu Thực lặng im, học sinh như họ làm sao biết. Từ lúc bọn họ sinh ra đã biết nơi này tên Tẩy Tội thành, Tẩy Tội viện, tẩy tội gì thì không người nào biết. Có lẽ chỉ có Thủy Tổ Viễn Hoang Thánh Nhân biết.
Ngay lúc đó một giọng nói lạnh lùng vang lên:
- Tẩy tội ác của dư nghiệt các ngươi!
Một người lao nhanh đến đây.
Thấy người đến, các học sinh Tẩy Tội viện kêu lên:
- Là Lộ Thế Mậu!
Nhiều học sinh thụt lùi mấy bước rời xa Lộ Thế Mậu.
Lộ Thế Mậu nổi giận đùng đùng xông lên, đám học sinh lùi lại né gã, học sinh Tẩy Tội viện không thích gã.
Lộ Thế Mậu không phải học sinh của Tẩy Tội viện, bọn họ đến đây chỉ để tôi luyện thử thách, ở tạm trong học viện.
Học sinh đến từ học viện khác như nhóm Lộ Thế Mậu coi khinh học sinh Tẩy Tội viện, bọn họ tự cho mình cao hơn người một bậc, xem học sih Tẩy Tội viện là con cháu kẻ ác phạm tội. Nên học sinh Tẩy Tội viện cũng ghét nhóm Lộ Thế Mậu, chẳng qua giận mà không dám nói.
Lộ Thế Mậu hùng hục xông lên, mắt trợn tròn rực cháy lửa:
- Tiểu súc sinh, ngươi mau khai ra!
Triệu Thu Thực ngăn lại Lộ Thế Mậu nổi điên, giảng hòa hỏi:
- Lộ học trưởng, xảy ra chuyện gì? Mấy ngày qua Lý sư đệ không ra khỏi phòng, sợ là không làm gì đắc tội hội trưởng.
Triệu Thu Thực được viện trưởng nhờ chăm sóc Lý Thất Dạ, gã không thể nhìn hắn bị Lộ Thế Mậu ăn hiếp.
Lộ Thế Mậu khí thế hùng hổ lạnh lùng quát:
- Tránh qua một bên! Hôm nay ta phải thẩm vấn tiểu súc sinh này!
Triệu Thu Thực không nhường bước:
- Học trưởng, có chuyện gì từ từ nói.
Triệu Thu Thực là Chân Hoàng, nếu đánh nhau chưa chắc thua Lộ Thế Mậu.
Lộ Thế Mậu trợn trừng mắt quát to:
- Từ từ nói cái gì!? Ta muốn tiểu súc sinh này khai thật ra Tội tộc bọn họ làm âm mưu gì trong hoang dã, dám ám toán Thánh Sương Chân Đế!
Nghe Lộ Thế Mậu nói, đám người Triệu Thu Thực kêu lên:
- Thánh Sương Chân Đế bị thương?
Tuy họ đều là học sinh của Tẩy Tội viện nhưng nhiều người kính ngưỡng Thánh Sương Chân Đế, nghe nói tồn tại cường đại không gì sánh bằng như nàng mà bị thương khiến họ hết hồn.
Lộ Thế Mậu là người mến mộ Thánh Sương Chân Đế, lúc gã nghe tin nàng bị thương thì sợ đứng tim, liên tưởng ngay đến Lý Thất Dạ, thế là trút hết lửa giận lên đầu hắn. Lộ Thế Mậu cho rằng Tội tộc giở trò trong hoang dã ám toán Thánh Sương Chân Đế, hại nàng bị thương.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói:
- Vô tri, vào hắc ám mà bị thương nói lên đạo tâm của nàng ta chưa kiên định đến mức trực diện hắc ám.
Lộ Thế Mậu tràn đầy lửa giận:
- Huênh hoang!
Lộ Thế Mậu thừa dịp Triệu Thu Thực sững sờ liền xông tới trước mặt Lý Thất Dạ, quát to:
- Hôm nay nếu ngươi không khai thật thì ta sẽ lột da ngươi, rút gân của ngươi!
Triệu Thu Thực lấy lại tinh thần hét to:
- Lộ học trưởng!
Lộ Thế Mậu đã chộp vào dấu ấn giữa trán Lý Thất Dạ, hét to:
- Xé nát Tội tộc xấu xí nhà ngươi ra!
Lộ Thế Mậu định xé bỏ sẹo giữa trán Lý Thất Dạ, gã muốn dùng chiêu độc ác này lột da đầu của hắn, một hành động đẫm máu.
Đối với Lộ Thế Mậu chộp tới gần, Lý Thất Dạ không nhúc nhích, tùy ý đứng đó mặc gã ra tay.
Triệu Thu Thực kêu lên:
- Cẩn thận!
Nhưng lúc này đã muộn, đầun gón tay
của Lộ Thế Mậu đã chạm vào giữa trán Lý Thất Dạ.
Nhưng khi ngón tay Lộ Thế Mậu đụng vào sẹo giữa trán Lý Thất Dạ thì gã như bị sét đánh, bộp một tiếng gã thụt lùi mấy bước.
Lộ Thế Mậu như bi sét đánh trúng, mặt trắng bệch, mọi người không hiểu chuyện gì xảy ra.
Lộ Thế Mậu gào thảm thiết:
- A!!!
Xèo xèo xèo!
Đầu ngón tay Lộ Thế Mậu toát ra một lũ hắc ám, chớp mắt nguyên cánh tay gã bị hắc ám bao phủ.
Trước mắt bao người một cánh tay của Lộ Thế Mậu biến đen thui như cục than.
Lộ Thế Mậu gào rú:
- A a a!!!!
Lộ Thế Mậu run bần bật, khuôn mặt vặn vẹo, hắc ám bắt đầu từ cánh tay lan tràn toàn thân.
Cảnh tượng trạng thái xảy ra, trong thời gian ngắn thân thể Lộ Thế Mậu hóa thành hắc ám, người như dính cục mực.
Trước đó thân thể Lộ Thế Mậu còn dâng lên thánh quang, giờ phút này thánh quang bất lực, bị hắc ám cắn nuốt trở thành ánh sáng hắc ám.
Trong tiếng gào thê thảm thân thể Lộ Thế Mậu mọc vảy, vảy giáp đen như mục trùm lên người gã.
Nhìn chuyện khủng bố diễn ra trên người Lộ Thế Mậu, đám Triệu Thu Thực sợ đứng tim:
- Chuyện gì xảy ra?
Bọn họ thụt lùi cách Lộ Thế Mậu thật xa, sợ hắc ám trên người gã dính vào mình.
Triệu Thu Thực hoảng hồn nhìn hướng Lý Thất Dạ, hắn vẫn khỏe mạnh làm gã hoang mang. Triệu Thu Thực không hiểu chuyện gì xảy ra.
Thử nghĩ xem sẹo giữa trán Lý Thất Dạ là bị con mắt hắc ám tổn thương, để lại vết thương hắc ám. Lực lượng hắc ám bám trên vết thương này mạnh biết bao, thánh quang của Thánh Sương Chân Đế không thể tịnh hóa được nó chứ nói gì người khác.
Khi Lộ Thế Mậu định xé sẹo giữa trán Lý Thất Dạ xuống hắn lười tịnh hóa, áp chế lực lượng hắc ám, để mặc lực lượng hắc ám truyền vào người gã.
Lý Thất Dạ muốn tịnh hóa lực lượng hắc ám này không khó khăn, nhưng hắn lười quan tâm. Giờ Lộ Thế Mậu tự tìm đường chết nên hắn thả lực lượng hắc ám ra ngoài.
Tưởng tượng xem với lực lượng mỏng manh của Lộ Thế Mậu làm sao áp chế nổi lực lượng hắc ám khủng bố như thế. Dù chỉ có một lũ lực lượng hắc ám thì Lộ Thế Mậu khó chịu nổi.
Vì thế chỉ tích tắc lũ lực lượng hắc ám này đã chiếm cứ thân thể Lộ Thế Mậu.
Tiếng gào thê thảm của Lộ Thế Mậu vang vọng trong học viện:
- A!!!!
Thanh âm vô cùng thê lương, làm người nghe rùng mình.
Một đám người chạy lại:
- Chuyện gì xảy ra?!
Đó là Đặng Nhâm Sâm mang theo đám học sinh từ học viện khác chạy lại. Bọn họ thấy người Lộ Thế Mậu dâng lên hắc ám thì hết hồn.
Lộ Thế Mậu hét thảm:
- Đặng lão, mau... mau cứu ta!
Xèo xèo xèo!
Lưng Lộ Thế Mậu mọc các gai xương, những gai xương trắng phau đâm rách vải áo, làm người nhìn kinh dị.