Tam Mục Thần Đồng cho đến nay cá tính nghênh ngang, làm Nửa Bước Trường Tồn trẻ tuổi nhất đương thời, có thể nói gã là thiên tài tuyệt thế, gặp ai cũng kiêu căng, vênh váo không ai bì nổi.
Bây giờ Tam Mục Thần Đồng biểu hiện hết sức cẩn trọng, vì gã biết trước mặt lão nhân khắc đá thì Nửa Bước Trường Tồn như gã không bằng một móng út, không cần tốn sức đã làm Nửa Bước Trường Tồn thành tro.
Nên Tam Mục Thần Đồng nín thở từ xa nhìn từng hành động của lão nhân khắc đá, gã vận chuyển Hoàng Kim Nhãn dòm ngó chút huyền cơ trong đó, lòng vô cùng rung động. Thủ đoạn nghịch thiên như vậy trên cõi đời bao nhiêu người có thể làm được?
Tam Mục Thần Đồng đang tập trung nhìn từng hành động của lão nhân khắc đá chợt bên tai nghe thanh âm nhàn nhã hỏi:
- Như thế nào? Đã xem đủ chưa?
Như có tiếng sấm nổ bên tai Tam Mục Thần Đồng, gã giật nảy mình, phản xạ nhảy sang một bên kéo giãn khoảng cách.
Không trách Tam Mục Thần Đồng phản ứng kịch liệt vậy, chỗ này vốn khó đến, chỉ có người thực lực siêu cường đại nghịch thiên mới dám mạo hiểm. Tam Mục Thần Đồng ôm trọng bảo mới dám đi vào đây, dù vậy gã vẫn rất thận trọng.
Thiên địa mênh mông này là nơi không một bóng người, không thấy bóng quỷ.
Lúc này đột nhiên có người nhẹ nhàng nói bên tai mình, Tam Mục Thần Đồng không đứng tim mới lạ. Huống chi Tam Mục Thần Đồng là Nửa Bước Trường Tồn, thực lực cực kỳ nghịch thiên, bất cứ ai tới gần lẽ ra nên bị gã phát hiện ngay.
Tam Mục Thần Đồng đang cảnh giác cao độ thế nhưng có người đến gần mà gã không biết gì, nếu đối phương muốn đánh lén lấy mạng gã thì tiêu rồi.
Tam Mục Thần Đồng sợ điếng hồn tóc tai dựng đứng, nhảy sang một bên bày ra thế phòng ngự. Tam Mục Thần Đồng ôm trọng bảo nhìn hướng phát ra thanh âm, chỗ gã vừa đứng có một người nhàn nhã đứng, là Lý Thất Dạ.
Lần thứ hai gặp Lý Thất Dạ làm Tam Mục Thần Đồng dựng đứng lông tơ, bản năng lùi một bước, tái mặt hét rầm lên:
- Là ngươi!!!
Khi thấy Lý Thất Dạ hù Tam Mục Thần Đồng sợ chết khiếp.
Đây là lần thứ hai Tam Mục Thần Đồng gặp Lý Thất Dạ, nhưng hắn là người gã không muốn gặp nhất.
Tam Mục Thần Đồng đã thấy nhiều người vô địch, thiên hạ hiện nay mạnh nhất là Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh. Tam Mục Thần Đồng có thể nhìn sơ Kim Quang Thượng Sư, Tẩy Tội viện, đo lường sâu cạn, khiến gã vững lòng.
Còn khủng bố hơn nữa là lão nhân khắc đá làm Tam Mục Thần Đồng nổi da gà, đánh giá lão khủng khiếp hơn Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh.
Nhưng Hoàng Kim Nhãn của Tam Mục Thần Đồng thấy lão nhân khắc đá tuy khủng bố mà còn mức độ, trong phạm vi phỏng đoán.
Lý Thất Dạ mới thật sự khiến gã kinh dị, người mà gã tuyệt đối không muốn gặp.
Trước đó Tam Mục Thần Đồng từng mở ra Hoàng Kim Nhãn nhìn trộm Lý Thất Dạ, làm gã sợ đứng tim.
Hoàng Kim Nhãn của gã có thể phá hư vọng, thấy chân tri, không thứ gì có thể trốn thoát Hoàng Kim Nhãn của gã. Nhưng bị Hoàng Kim Nhãn chiếu mà Lý Thất Dạ vẫn sâu không lường được. Tam Mục Thần Đồng đã phát huy Hoàng Kim Nhãn đến cực hạn vẫn không thấy giới hạn của Lý Thất Dạ, hắn tựa như tồn tại không giới hạn, dù thế giới lớn tới đâu cũng không cao lớn bằng hắn. Trên đời này không chỗ nào dung chứa hắn được, hắn vượt qua mọi tồn tại trên cõi đời.
Bởi thế Tam Mục Thần Đồng mới hãi hùng, gã đã gặp Kim Quang Thượng Sư, Lan Thư Tài Thánh, qua Hoàng Kim Nhãn có thể nhìn thấu giới hạn của hai người.
Lý Thất Dạ là người duy nhất Hoàng Kim Nhãn không thấy giới hạn, nên Tam Mục Thần Đồng sợ. Lúc
ấy gã nổi da gà da vịt tìm cớ chạy mất dép ngay.
Tam Mục Thần Đồng kiêu căng ngang ngược không sợ ai, nhưng Lý Thất Dạ không giới hạn hù sợ gã. Nên lúc đó Tam Mục Thần Đồng bất chấp mặt mũi, tôn nghiêm, quơ đại cái cớ rồi bỏ chạy. Tam Mục Thần Đồng không muốn đối địch với Lý Thất Dạ, gã đinh ninh chống đối hắn là chỉ có đường chết.
Nếu hỏi trên đời ai là người Tam Mục Thần Đồng không muốn thấy nhất, người đó không phải Kim Quang Thượng Sư hay Lan Thư Tài Thánh mà là Lý Thất Dạ.
Lúc Tam Mục Thần Đồng bỏ chạy đã thầm thề sau này phải cách xa Lý Thất Dạ thật xa, nơi nào có hắn là gã không đi.
Tam Mục Thần Đồng không ngờ gặp lại Lý Thất Dạ tại đây, tưởng tượng vừa rồi hắn đứng ngay kế bên làm gã sợ vã mồ hôi lạnh. Nếu mới rồi Lý Thất Dạ muốn lấy mạng gã thì chỉ cần một cái búng tay.
Lý Thất Dạ nhìn Tam Mục Thần Đồng xù lông, bình tĩnh hỏi:
- Làm gì như gặp quỷ? Ta không ăn thịt người, có cần sợ vậy không?
Tam Mục Thần Đồng xấu hổ lắp bắp:
- Không... không... không...
Đời gã kiêu căng ngang ngược, đã khi nào khiếp vía như vậy?
Tam Mục Thần Đồng cười gượng nói:
- Tiển bối tuyệt thế vô song, vô địch vạn cổ, đệ nhất... đệ nhất... đệ nhất...
Tam Mục Thần Đồng còn trẻ, cá tính kiêu ngạo, luôn ngang ngược, chưa bao giờ nịnh hót ai. Nên Tam Mục Thần Đồng nịnh Lý Thất Dạ rất là cứng nhắc, không như Đại Hắc Ngưu miệng trơn tru.
Lý Thất Dạ thản nhiên nói:
- Ta mới mười tám tuổi, đừng gọi tiền bối làm ta già.
Tam Mục Thần Đồng sửa miệng ngay, sắc mặt mất tự nhiên:
- Đúng đúng, tiền bối mười tám tuổi, không, không, tôn giá mười tám tuổi, từng năm mười tám tuổi, rất trẻ, rất...
Lý Thất Dạ bật cười lắc đầu nói:
- Nhìn công phu vuốt mông ngựa của ngươi, ta không trách. Không ngờ người cao ngạo không ai bì nổi như ngươi mà cũng nịnh ta, ghê gớm, thông minh đấy.
Tam Mục Thần Đồng hết sức xấu hổ, gã thật sự chưa bao giờ nịnh nọt ai, thường toàn là người ta tâng bốc gã. Trẻ tuổi đắc chí, gã mắt cao hơn đầu đã bao giờ cúi thấp đầu trước ai? Hôm nay Tam Mục Thần Đồng nịnh vài câu đã là lần đầu tiên.
Cả người Tam Mục Thần Đồng bứt rứt chỉ muốn bỏ chạy ngay.
Lý Thất Dạ gật gù khen:
- Hoàng Kim Nhãn của ngươi không tệ, một con mắt rất ghê gớm, tác dụng lớn.
Lý Thất Dạ lạnh nhạt khen đã là lời khen tặng rất cao, vinh diệu vô thượng. Nhưng Tam Mục Thần Đồng nghe rất kỳ, nổi hết da gà da vịt. Tam Mục Thần Đồng cảm giác câu trước Lý Thất Dạ khen giây sau đã móc Hoàng Kim Nhãn của gã ra. Tam Mục Thần Đồng cảnh giác thụt lùi một bước.
Lý Thất Dạ nhìn dáng vẻ của Tam Mục Thần Đồng, lắc đầu cười nói:
- Yên tâm, ta sẽ không móc mắt của ngươi. Nếu ta thật sự muốn móc Hoàng Kim Nhãn cũng không chờ tới bây giờ, lần trước đã móc rồi.