Một trăm ba mươi bậc thang, đây đã là thành tích tốt nhất trong mấy thế
hệ gần đây của Thần Huyền tông, thành tích này đã vượt qua không ít tiền nhân.
Đối với rất nhiều đệ tử mà nói, thành tích như vậy đã
không cách nào vượt qua, cho dù sau này bọn họ mạnh hơn cũng không có
khả năng đạt tới thành tích như vậy.
Vào lúc đó, Cung Thiên
Nguyệt không chỉ đổ mồ hôi đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, thân thể cũng
lắc lư, ai nấy đều thương tiếc, Cung Thiên Nguyệt đã rất khó chèo chống
thêm.
Cho dù lúc này Cung Thiên Nguyệt buông tha, các đệ tử cho
rằng đây đã là thành tích tốt nhất của nàng, đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ
của Thần Huyền tông, đây là danh xứng với thực, bất cứ đệ tử nào cũng
tâm phục khẩu phục, cho dù là các trưởng bối cũng như thế.
Nhưng Cung Thiên Nguyệt vẫn không buông tha, nàng cắn chặt hàm răng muốn tiếp tục đi lên phía trước.
Cung Thiên Nguyệt đã leo lên một trăm ba mươi bậc thang nhưng không buông
tha, các trưởng lão đều nhìn nhau, vào lúc này, các trưởng lão cũng hiểu tâm tình của Cung Thiên Nguyệt, đây là kỳ thi cuối năm sau cùng của
Cung Thiên Nguyệt, về sau nàng đã không cần kỳ thi cuối năm, nàng phải
lấy được thành tích tốt nhất trong kỳ thi cuối năm lần này, thậm chí cần phải đánh vỡ ghi chép.
Dù sao, về sau Cung Thiên Nguyệt càng
cường đại hơn, cho dù nàng có thể lập nên thành tích tốt hơn cũng
không có ý nghĩa gì, chỉ có đánh ra thành tích tốt nhất trong kỳ thi sau cùng, hoặc là đánh vỡ ghi chép, tất cả đều có ý nghĩa trọng đại với
nàng.
Vào lúc này, mệnh cung của Cung Thiên Nguyệt xuất hiện, chân mệnh trong mệnh cung của Cung Thiên Nguyệt rung động mạnh.
Chân mệnh nho nhỏ chính là phiên bản thu nhỏ của Cung Thiên Nguyệt, thần
thái trang nghiêm, lạnh lùng xa cách, cũng cho người ta cảm giác không
nên tới gần.
Chân mệnh của Cung Thiên Nguyệt bay ra, nó tỏa hào
quang sáng ngời, thần hoàn vờn quanh, đại đạo bộc phát, thần thái toả
sáng, khí tức tiên thiên như dung nhập làm một thể với thiên địa chung
quanh.
- Tiên Thiên chân mệnh!
Nhìn thấy chân mệnh của
Cung Thiên Nguyệt tỏa ra hào quang sáng ngời không giống người thường,
làm cho không ít đệ tử sợ hãi thán phục một tiếng, nhìn thấy Tiên Thiên
chân mệnh tỏa sáng, khí tức tiên thiên nồng đậm làm các đệ tử hâm mộ.
Làm một tu sĩ, vừa ra đời đã có được Tiên Thiên chân mệnh, như vậy có ý nghĩa vận mệnh bất phàm.
Cung Thiên Nguyệt chính là như thế, đệ tử khác chỉ có thể từng bước tu hành
công pháp, chỉ có thể từng bước đột phá phàm thân, người có được Tiên
Thiên chân mệnh sẽ không bị công pháp giới hạn, cho dù người đó chỉ là
Phàm Thai Nhục Thân cũng có thể tu hành công pháp Thiên giai Thượng phẩm Huyền Vũ Đế Bí, đây chính là điểm cường đại nhất của Tiên Thiên chân
mệnh.
Thử nghĩ xem, thời điểm ở cảnh giới thấp tu hành công pháp
cao cấp nhất, từ vừa mới bắt đầu đã bỏ người ta lại rất xa, từ đầu không biết bao nhiêu đệ tử đã thua nàng ở điểm xuất phát.
Tiên Thiên
chân mệnh phối hợp Huyền Vũ Đế Bí, lập tức gia tăng thực lực của Cung
Thiên Nguyệt lên cực cao, vào lúc đó, Cung Thiên Nguyệt đang khôi phục
lại, nàng lại tiến thêm từng bước.
-... Một trăm ba mươi —— một trăm ba mươi bảy —— một trăm ba mươi tám ——
Các đệ tử không ngừng đếm, đang đếm từng bước chân của Cung Thiên Nguyệt.
Vào lúc đó, ngay cả Trương Việt và các trưởng lão đều khẩn trương, đối với
bọn họ mà nói, Cung Thiên Nguyệt đã xem như đánh vỡ ghi chép.
- Một trăm ba mươi chín…
Thời điểm Cung Thiên Nguyệt đạp vào một trăm ba mươi chín bậc, thân thể nàng lắc lư như sắp ngã xuống.
Lúc này, các đệ tử, trưởng lão hộ pháp ngừng thở, bọn họ đang chờ Cung
Thiên Nguyệt, không có bất kỳ đệ tử nào dám lên tiếng thúc dục Cung
Thiên Nguyệt, tất cả mọi người đều chờ Cung Thiên Nguyệt bước ra bước
tiếp theo.
- Một trăm bốn mươi!
Rốt cuộc Cung Thiên Nguyệt cũng bước ra một bước đầy gian nan, thời điểm nàng bước ra một bước
này, nàng đã chống đỡ không nổi, nhưng nàng vẫn đau khổ cắn chặt hàm
răng.
Sau khi chèo chống thật lâu, Cung Thiên Nguyệt quát một tiếng, nàng bộc phát tất cả lực lượng toàn thân.
- Một trăm bốn mươi mốt!
Các đệ tử đều quát to một tiếng.
Sau khi bước ra một trăm bốn mươi mốt bậc thang, Cung Thiên Nguyệt đau khổ
chèo chống trong chốc lát, nàng cố gắng bước đi bước tiếp theo nhưng
cuối cùng Cung Thiên Nguyệt vẫn không thể bước ra bước tiếp theo.
Lực lượng trấn áp quá lớn, cho dù nàng dùng tất cả lực lượng thúc dục Tiên
Thiên chân mệnh, Huyền Vũ Đế Bí nhưng vẫn không thể bước thêm.
- Ta buông tha!
Cuối cùng, Cung Thiên Nguyệt không có biện pháp bước ra một bước.
- Một trăm bốn mươi mốt bước!
Lúc này, các đệ tử gào to, trong khoảng thời gian ngắn âm thanh hoan hô
vang vọng toàn bộ tổ phong, các đệ tử đều hưng phấn không nhỏ.
- Một trăm bốn mươi mốt bước!
Ngay cả Trương Việt và các vị trưởng lão nhìn thấy cũng rung động, bọn họ cũng phải quát lớn.
- Chúc mừng, sư tỷ vô địch, Thần Huyền tông đệ nhất nhân.
Sau khi Cung Thiên Nguyệt lui xuống, các đệ tử đều vây quanh như sao vây
quanh trăng sáng, tất cả đều chúc mừng Cung Thiên Nguyệt.
Cung Thiên Nguyệt vẫn xa cách như cũ, nàng chỉ gật đầu cảm tạ, cũng không xa cách.
- Một trăm bốn mươi mốt bước, thành tựu như vậy rất tốt.
Ngay cả Thủ tịch trưởng lão cũng tự mình chúc mừng Cung Thiên Nguyệt, nói ra:
- Từ khi Thần Huyền tông khai tông đến nay, theo ghi chép kỳ thi cuối năm tới nay, trừ Nam Loa tổ sư ra, không còn người nào ưu tú hơn ngươi,
ngươi là người thứ hai trong thành tích xếp hạng kỳ thi cuối năm! Việc
này sẽ ghi vào sử sách của tông môn.
Trong khoảng thời gian ngắn, các đệ tử đều nhìn sang Cung Thiên Nguyệt, một trăm bốn mươi mốt bước,
được ghi vào lịch sử kỳ thi cuối năm, trừ Nam Loa tổ sư, không còn người nào vượt qua Cung Thiên Nguyệt, thành tích như vậy đáng giá kiêu ngạo
cỡ nào.
- Ngày khác, ngươi nhất định có thể vượt qua tông chủ.
Có một vị trưởng lão lớn tuổi vuốt râu, vẻ
mặt hết sức vui mừng.
- Ta thấy không tới trăm năm, Thiên Nguyệt sẽ nhập Thánh.
Một trưởng lão khác ngắt lời.
Có thể nói, trên dưới Thần Huyền tông đều gửi gắm kỳ vọng cao vào Cung
Thiên Nguyệt, tất cả trưởng lão và Trương Việt đều cho rằng Cung Thiên
Nguyệt sẽ vượt qua tông chủ Bình Thoa Ông, đây chỉ là việc sớm muộn.
Cho nên, đối với Cung Thiên Nguyệt, các trưởng lão năm đại chủ phong Thần
Huyền tông đều nhất trí cao độ, đây không phải là chuyện đùa!
Vào lúc tất cả mọi người chúc mừng Cung Thiên Nguyệt, Cung Thiên Nguyệt thần thái bình tĩnh, nàng đi tới bên cạnh Lý Thất Dạ.
Đối với thành tích của Cung Thiên Nguyệt, Lý Thất Dạ rất bình thản, không có bao nhiêu phản ứng, hắn chỉ cười cười mà thôi.
- Tới thiếu gia.
Cung Thiên Nguyệt nhìn sang Lý Thất Dạ, trên thực tế, nàng cũng muốn biết Lý Thất Dạ sẽ lập nên thành tích gì.
Trực giác nói cho Cung Thiên Nguyệt biết, Lý Thất Dạ sẽ lập nên thành tích
vượt qua nàng, cho dù Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể,
nàng thậm chí còn có dự cảm, Lý Thất Dạ nhất định sẽ vượt qua thành tích của Nam Loa Đạo Quân sáng tạo năm đó!
- Tốt, đến phiên ta.
Lý Thất Dạ cười cười, sau đó hắn đi tới bậc thang.
Vào lúc này, các đệ tử đều nhìn sang Lý Thất Dạ, so sánh với Cung Thiên
Nguyệt, Lý Thất Dạ sẽ không có đãi ngộ tốt như vậy, không ít đệ tử đều
cười lạnh.
- Lý sư đệ, chờ ngươi lập nên kỳ tích muôn đời đấy,
chờ ngươi leo lên ba trăm bậc ghi danh sử sách, trở thành vạn cổ đệ nhất nhân của Thần Huyền tông.
Có sư huynh cười nói với Lý Thất Dạ, đương nhiên đây là trào phúng.
- Đúng rồi, vạn cổ duy nhất.
Đệ tử khác đều cười hì hì nói ra, rất nhiều đệ tử đều xem thường, bọn họ
cũng không tin chỉ bằng thực lực của Lý Thất Dạ có thể leo được bao
nhiêu bậc thang.
Nhưng Trương Việt và các trưởng lão đều không
nói gì, bọn họ nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ chỉ có thực lực Thiết Bì Cường Thể, cho dù bọn họ nhìn không tốt Lý Thất Dạ, nhưng
trong nội tâm bọn họ vẫn có chút chờ mong nho nhỏ.
Dù sao, Lý
Thất Dạ một hơi diễn biến mười khối đạo cốt là chuyện không ai làm được, nói không chừng, hôm nay gia hỏa tà môn này sẽ làm mọi người rung động.
- Ta chờ ngươi vượt qua ta.
Lúc này Hoàng Trữ cười lạnh nói ra, hắn đứng trước mặt Lý Thất Dạ, lạnh lùng nói:
- Nếu như ngươi không thể vượt qua một trăm bậc thang, ngươi nên cút ra khỏi Thần Huyền tông chúng ta.
- Sư huynh, ngươi lại chèo lên một trăm bước, việc này quá khó xử hắn.
Một ít đệ tử có giao tình với Hoàng Trữ đều ồn ào, hắn vừa cười vừa nói:
- Ta cảm thấy hắn có khả năng leo lên mười bước, một trăm bước, việc này
còn khó hơn lên trên đời, trừ khi hắn tạo ra kỳ tích gì đó.
- Đúng đấy, ta cược hắn chỉ đi được mười bước.
Không ít đệ tử ồn ào, tất cả đều xem thường Lý Thất Dạ.
- Chó ngoan không cản đường.
Lý Thất Dạ không quan tâm, hắn chỉ cười nhạt mà thôi.
Sắc mặt Hoàng Trữ biến thành khó coi, hắn hừ lạnh một tiếng quay người rời
đi, đứng xa xa, hắn khoanh tay cười lạnh nhìn sang Lý Thất Dạ.
Nếu như Lý Thất Dạ thua cược, một khi hắn rời khỏi Thần Huyền tông, hắn nhất định sẽ làm thịt vương bát đản này!
- Ai, không dễ dàng nha, lên Thiên giai.
Lý Thất Dạ nhìn Thiên giai trước mặt và bước lên.
Lý Thất Dạ cố ý trêu đùa hí lộng tất cả mọi người, hắn bước ra một bước với dáng vẻ cố hết sức.
- Một, hai, ba, bốn...
Lý Thất Dạ vô cùng nghiêm túc bước lên cao hơn, hơn nữa hắn dùng khí lực rất lớn, hình như hắn đang cố hết sức.
Thời điểm hắn bước tới bậc thang thứ năm, thân thể Lý Thất Dạ lắc lư sắp ngã.
- Cẩn thận, không nên không bước lên bậc thứ sáu.
Vào lúc đó, đệ tử khác đều cười vang.
- Sáu!
Lúc này, Lý Thất Dạ gian nan bước lên bậc thứ sáu.
- Hừ, mười bậc thang là cực hạn của hắn, hắn có thể đi lên bậc thang mười một, ta sẽ gặm tảng đá.
Có đệ tử nhìn thấy Lý Thất Dạ đi lên bậc thang thứ bảy cũng khó khăn, hắn cười lạnh.
- Thiếu gia cố gắng lên, thiếu gia cố gắng lên, leo lên ba trăm bậc.
Vào lúc này, bọn nhỏ Lưu thôn đều cổ vũ Lý Thất Dạ cố gắng lên.