Vào lúc đó, các đệ tử đều nhìn về phía Lý Thất Dạ, không chỉ đệ tử ở
đây, cho dù là cường giả xem náo nhiệt, thậm chí bọn họ còn không có
xuất hiện, bọn họ đều đứng ở chủ phong nhìn xuống, ngay cả Bình Thoa Ông cũng nhìn về phía Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ lúc này lười biếng nằm
trên võng mềm, bên người có Cung Thiên Nguyệt hầu hạ, đãi ngộ như vậy,
các đệ tử đều ghen ghét, bọn họ đều hận không thể đá Lý Thất Dạ ra khỏi
Thần Huyền tông, vào lúc đó, không biết có bao nhiêu nam đệ tử nhìn Lý
Thất Dạ không vừa mắt, chỉ có điều, lúc này bọn họ không dám lên tiếng
mà thôi.
Nếu đổi thành trước kia, đã sớm có đệ tử mở miệng mỉa
mai, đệ tử khác đã sớm cười nhạo Lý Thất Dạ, nhưng hiện tại những đệ tử
này bất mãn Lý Thất Dạ cũng không dám nói gì, chỉ có thể nhìn chằm chằm
vào Lý Thất Dạ.
Có rất nhiều đệ tử biết rõ Lý Thất Dạ đã lập ra
nhiều kỳ tích, hiện tại là cửa ải thứ năm, tất cả mọi người muốn biết ở
cửa ải cuối cùng này, Lý Thất Dạ có thể xông ra kỳ tích hay không?
Cho nên các đệ tử nghĩ như thế, đám người trưởng lão và cả Bình Thoa Ông
đều có suy nghĩ như thế, bọn họ muốn biết Lý Thất Dạ có thể lấy ra binh
khí nào hay không?
- Có phải là một kiện binh khí của Đạo Quân hay không?
Có một vị đệ tử hơi tò mò, cũng có chút chờ mong nhìn sang Lý Thất Dạ.
- Nếu thật là như vậy, đây là kỳ tích, Thiết Bì Cường Thể, còn là tư chất ba phàm, có thể đạt được binh khí của Đạo Quân, chỉ sợ sẽ đánh vỡ ghi
chép của Thần Huyền tông.
Một đệ tử khác nói ra.
Lúc này, không ít đệ tử Nhân tộc cũng có chỗ chờ mong, còn có một đệ tử nói ra:
- Nếu như có thể đạt được hai kiện binh khí của Đạo Quân thì sao?
Nghe thấy lời này, trong khoảng thời gian ngắn, không ít đệ tử đều nhìn
nhau, đều là binh khí của Đạo Quân, việc này đâu chỉ phá ghi chép, việc
này còn sáng tạo cả kỳ tích.
- Nếu thật có hai kiện binh khí của Đạo Quân, kỳ tích như vậy, chỉ sợ nhìn khắp cả Bát Hoang đều không có
người làm được, dù sao, đây là tư chất ba phàm, thực lực Thiết Bì Cường
Thể mà thôi.
Có không ít đệ tử thấp giọng nghị luận.
- Vậy thì khó nói, vừa rồi đã leo lên ba trăm bậc thang, tất cả mọi người còn tưởng rằng hắn không làm được đấy.
Đệ tử Nhân tộc nói thầm một tiếng, bọn họ còn có chút chờ mong.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ hừ lạnh một tiếng, đổi lại là trước kia, hào quang như
vậy nên thuộc về bọn họ, cho tới nay, bọn họ đều là tiêu điểm của thế hệ trẻ trong Thần Huyền tông, hiện tại Lý Thất Dạ lại thành tiêu điểm chú ý này, trong nội tâm của bọn họ lại không có tư vị.
- Hai kiện binh khí của Đạo Quân mà thôi, chẳng khác gì đào sạch nội tình của chúng ta.
Thủ tịch trưởng lão cười khổ một tiếng.
Nếu như Lý Thất Dạ thật sự mang đi hai kiện binh khí của Đạo Quân, đối với
binh phần mà nói, chẳng khác gì móc sạch nội tình của nơi này, dù sao,
năm đó Nam Loa Đạo Quân chỉ lưu lại vài món binh khí trong binh phần.
Mặc dù là như thế, các trưởng lão vẫn có chút chờ mong, nếu như Lý Thất Dạ
thật sự mang ra hai kiện binh khí của Đạo Quân, việc này vô cùng rung
động nhân tâm, một đệ tử như vậy cực kỳ tà môn, cũng không ai sánh bằng
hắn.
Lý Thất Dạ nhắc mí mắt lên, tùy ý nhìn vào binh phần, nói:
- Đều là một đống đồng nát sắt vụn, không có gì hứng thú.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, các đệ tử ở đây hít khí lạnh, thậm chí những đệ tử chờ mong vào Lý Thất Dạ cũng ngây ngốc.
Đệ tử như Lỗ Đạo Ngụy cũng hoảng sợ, bọn họ lo lắng thay Lý Thất Dạ.
Phải biết rằng, tất cả binh khí trong binh phần đều là các tổ sư, tiên
hiền của Thần Huyền tông lưu lại, là di sản các vị tổ tiên lưu cho hậu
đại, khi tới trước binh phần, bọn họ hoặc nhiều hoặc ít sẽ mang theo
kính ý, là tôn kính đối với tổ tiên.
Hiện tại những tổ tiên lưu
lại binh khí, ở trong miệng Lý Thất Dạ biến thành đồng nát sắt vụn, việc này là đại bất kính với tông môn, cũng mạo phạm tổ tiên.
- Lớn mật…
Có đệ tử Yêu tộc lập tức trách móc, nói ra:
- Đại nghịch bất đạo, dám vũ nhục tổ tiên, tông môn bất kính, đây là tội lớn, phải trọng phạt.
Một ít đệ tử không chào đón Lý Thất Dạ, bọn họ có chủ tâm gây khó dễ với Lý Thất Dạ, thật vất vả có cơ hội như vậy, hiện tại bắt được chân đau của
Lý Thất Dạ, bọn họ chắc chắn sẽ không buông tha, nhất định sẽ chụp mũ
lên đầu Lý Thất Dạ.
- Đúng đấy, lúc này phải trừng phạt thật nặng!
Những đệ tử Yêu tộc liên tục phụ họa, bọn họ thậm chí nghĩ mượn đề tài để nói chuyện mình, từ đó định tội lớn cho Lý Thất Dạ.
Đối với những đệ tử này, Lý Thất Dạ có lý cũng thành vô lý.
Hơn nữa, thái độ của trưởng lão không rõ ràng, cũng không có nói muốn xử
phạt Lý Thất Dạ, càng không có trưởng bối mở miệng, những đệ tử Yêu tộc
muốn định tội Lý Thất Dạ cũng phải hậm hực câm miệng.
Nếu như không có bất kỳ trưởng bối nào làm chỗ dựa, bọn họ thét to thế nào cũng biến thành hài kịch mà thôi.
Khẩu khí của Lý Thất Dạ lớn như vậy, các đệ tử chờ mong vào Lý Thất Dạ lại nhìn nhau.
Có đệ tử nói thầm:
- Trong binh phần có binh khí của Đạo Quân và Thiên Tôn, nếu tất cả đều
là đồng nát sắt vụn, như vậy cái gì mới gọi là binh khí!
- Khẩu
khí quá lớn, chẳng phải hắn đắc tội tất cả người trong tông môn hay sao, cũng đắc tội tất cả phong chủ và trưởng lão, về sau hắn còn muốn dừng
chân trong Thần Huyền tông không?
Cũng có đệ tử Nhân tộc nói thầm
Phải biết rằng, tại Thần Huyền tông, chân chính có tư
cách có được binh khí
Đạo Quân, Thiên Tôn không nhiều, cũng chỉ có nhân vật cường đại mới có
được những binh khí đó.
Nhưng binh khí như vậy trong miệng Lý Thất
Dạ chỉ là đồng nát sắt vụn mà thôi, thử nghĩ một chút, binh khí trong
tay những trưởng lão kia bị Lý Thất Dạ nói thành đồng nát sắt vụn, trong nội tâm những trưởng lão này sẽ nghĩ gì? Chỉ sợ rất khó chịu với Lý
Thất Dạ.
Này thật là như thế, nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, một ít trưởng lão, hộ pháp ở đây đều cười khổ, bọn họ không có cả binh khí của Đạo Quân, Thiên Tôn, chẳng phải binh khí của bọn họ không có tư cách
đồng nát sắt vụn?
- Trong mắt của hiền chất, thế nào mới không tính là đồng nát sắt vụn?
Thủ tịch trưởng lão cũng cười khổ nói một tiếng.
Thủ tịch trưởng lão cũng không có tức giận, hắn đã nhanh chóng quen thuộc
tính cách kiêu ngạo và cuồng vọng của Lý Thất Dạ, nhưng Lý Thất Dạ nói
như vậy, Thủ tịch trưởng lão cười khổ, dù sao, binh khí của Đạo Quân và
Thiên Tôn không lọt vào mắt của hắn, thế gian còn có binh khí nào lọt
vào mắt của đối phương?
Lý Thất Dạ cười thoáng một phát, mí mắt trêu chọc thoáng một phát, tùy ý địa liếc mắt nhìn Nam Loa phong, nhàn nhạt nói:
- Tại Thần Huyền tông này, có thể lấy ra sử dụng, cũng chỉ có một hai kiện, nói thí dụ như thanh truyền thế chi binh kia!
Rất nhiều đệ tử bình thường không rõ, nghe không hiểu Lý Thất Dạ nói cái
gì, mà một ít đại đệ tử, đặc biệt là những đệ tử được trưởng bối xem
trọng lại biết một ít, bọn họ mở to mắt nhìn Lý Thất Dạ.
Về phần
đám người Thủ tịch trưởng lão, tâm thần bọn họ căng thẳng, bọn họ đương
nhiên biết rõ Lý Thất Dạ nói kiện truyền thế chi binh là cái gì.
Trong tất cả đại phong chủ, như Thừa Sơn Nhạc Vương, Thiên Thủ Bồ Vương, bọn
họ cũng nhìn sang Nam Loa phong, mà ánh mắt Bình Thoa Ông lại nhảy vài
cái.
- Truyền thế chi binh, đó là vật gì?
Có đệ tử mới nhập môn cũng không hiểu cái gì là truyền thế chi binh, bọn họ rất hiếu kỳ.
- Đạo Quân lưu lại binh khí.
Có một đệ tử lớn tuổi thần thái trịnh trọng trả lời.
- Truyền thế chi binh và binh khí của Đạo Quân có cái gì không giống nhau?
Lại có đệ tử mới nhập môn hiếu kỳ, nhưng không có đệ tử lớn tuổi nào nguyện ý nhiều chuyện.
- Tiểu tử này sắp xong đời.
Có đệ tử không nhịn được nói thầm, nói ra:
- Dã tâm của hắn quá lớn.
- Vì cái gì?
Bên người có đệ tử không rõ.
Tên đệ tử kia nói:
- Thanh truyền thế chi binh chính là đồ của Nam Loa phong, rất ít người
trong Thần Huyền tông nhìn thấy, nghe nói, đó là binh khí chuyên chúc
của tông chủ, hắn đang đại nghịch bất đạo, muốn soán vị tông chủ!
Nghe cách nói như thế, không ít đệ tử run rẩy, lập tức câm như hến.
Chủ đề này là đại nghịch bất đạo, một chút không cẩn thận sẽ bị trục xuất tông môn, thậm chí sẽ biến thành phản đồ.
Đám người Thủ tịch trưởng lão cười khổ, bọn họ cũng nhìn nhau, bọn họ đều
không muốn nói nhiều việc này, bởi vì Lý Thất Dạ đã có tư cách như vậy.
Thời điểm hắn leo lên ba trăm bậc thang, đạt được kiếm triện của Nam Loa
kiếm pháp, hắn đã dung luyện kiếm triện này, vậy thì ý nghĩa hắn có thể
có được thanh kiếm trên Nam Loa phong.
Vấn đề là, thanh kiếm này tới nay đều là vô thượng thần kiếm của Bình Thoa Ông, nếu quả thật Lý
Thất Dạ muốn thanh kiếm nầy, tình cảnh sẽ như thế nào?
Cho nên, các vị trưởng lão cũng không nhiều chuyện.
- Đại nghịch bất đạo thứ!
Chiến Hổ lạnh lùng nói:
- Đó là biểu tượng vô thượng của Thần Huyền tông chúng ta, chỉ có tông
chủ chưởng chấp, nó đại biểu cho thần uy vô thượng của tông chủ, chẳng
lẽ ngươi muốn phản nghịch soán vị hay sao?
Chiến Hổ là nhi tử của Thiết Tiên Yêu Vương, hắn biết rất rõ về thanh kiếm kia, cũng biết ý
nghĩa của thanh kiếm! Hiện tại Lý Thất Dạ dám nói muốn đoạt thanh kiếm,
hắn đương nhiên sẽ không khách khí, hắn muốn đánh Lý Thất Dạ vào tử lao.
- Ngu xuẩn.
Lý Thất Dạ không muốn nhìn hắn thêm cái nào.
- Ngươi…
Sắc mặt Chiến Hổ đỏ lên, nhìn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ:
- Ngươi là phản đồ, muốn mưu quyền soán vị, có lẽ nên đánh vào tử lao!
- Được rồi, không cần nhắc lại việc này.
Thủ tịch trưởng lão lạnh lùng cắt lời của Chiến Hổ, bọn họ cũng không nói
muốn nhiều về việc này, dù sao, thanh kiếm này như thế nào còn cần
thương nghị, các trưởng lão không muốn các đệ tử bàn luận việc này.
- Cửa thứ năm bắt đầu, có thể nhận được kiện binh khí nào, việc này liên quan tới thực lực của các ngươi.
Thủ tịch trưởng lão lập tức phân phó các đệ tử ở đây.