”Theo như lời sư thúc tổ nói, đây có phải là.... một loại công pháp?””Thức ăn.””Thức ăn?? Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo không được biết đến?”"Thực vật."“Thực vật? Chẳng lẽ là thiên tài địa bảo không được biết đến?””Không phải như vậy!”Ngọc Ngôn nhíu nhíu mày, chẳng lẽ còn có thiên tài địa bảo nào mà hắn chưa từng nghe qua.”Là nước uống dành cho nữ tử đến kì kinh nguyệt”Tử Đan khóe miệng giật giật một cái:”Theo ý sư thúc tổ có phải là đường đỏ nấu nhuyễn thành nước không?”Ngọc Ngôn suy nghĩ một chút, gật đầu, thì ra chỉ cần nấu nhuyễn tan ra là được.”Ngươi có phải có đường đỏ phải không?”“Không có… Không có.”Tử Đan ho khan vài tiếng, rồi sau đó mới hồi phục tinh thần lại. Rốt cục buổi tối đặc biệt này sư thúc tổ tới cùng tìm cái này để làm gì? (Thế mà cũng hỏi, không làm chuyện kia thì còn là cái gì nữa (-“-))”Nhưng mà, nếu như sư thúc tổ cần dùng gấp, đệ tử có thể phân phó người đi lấy… ngày mai có thể đưa cho sư thúc tổ.”“Ừm.”Ngọc Ngôn mặt vẫn lạnh như băng, không có biểu tình gì, tùy ý gật đầu một cái, đồng ý với đề xuất của đối phương, sau đó hài lòng rời đi. Mới bước ra vài bước, lại như nhớ ra điều gì, lại quay đầu lại lần nữa. Hắn nghiêm trang hỏi:”Người thử nói xem, nữ tử thời kì kinh nguyệt ngoài trừ muốn uống đường đỏ, thì còn phải chú ý điều gì nữa không?”“A?!”(@[email protected]) Tử Đan một chân khuỵu xuống, thiếu chút nữa ngã lộn nhào một cái, hắn… Hắn không có nghe lầm chứ. Nữ tử thời kinh nguyệt??)”Sư... Sư thúc tổ…, ngài... ngài hỏi điều này làm gì?””Ngươi cũng không có biết?”Mắt Ngọc Ngôn híp lại, nhàn nhạt liếc xéo Tử Đan, sắc mặt vẫn như cũ lạnh băng, nhưng thần tình thì rõ ràng viết một chữ: Ngươi thu nhiều đồ đệ như vậy có tác dụng gì chứ?Mồ hôi lạnh trên trán Tử Đan tí tách rơi xuống. Hắn đành phải thành thật nói rõ cho sư thúc tổ biết:”Chuyện này…. Đệ tử cũng không có nghiên cứu qua, chỉ là... đệ tử có nghe nói nữ tử trong thời gian này, thân thể hao mòn rất lớn, thân thể vô cùng mệt nhọc, không nên để bị lạnh.”Ngọc Ngôn gật đầu, lặng lẽ ghi nhớ, sau đó hắn suy nghĩ một chút lại nghiêm túc đặt một câu hỏi khác:”Cái kinh nguyệt đới kia thì cần dùng vải vóc loại gì thì tốt?”Đồ đệ hắn được hắn cho kinh nguyệt đới làm từ tiêu sa thì có vẻ mặt là lạ, chắc có vẻ không hài lòng lắm về vải vóc.“…”Hôm nay sư thúc tổ nhà mình bị làm sao vậy? Tại sao lại đi hỏi chuyện này từ một nam nhân như hắn chứ, đó là một chuyện bí mật của nữ tử cơ mà?? Không nên đề cập tới chứ??? (o_o)”Đệ tử... Đệ tử cảm thấy… nên là cần hút… à vải vóc nên có có tính hút nước, ví dụ như vải màn thưa làm từ lông chim và tơ.””Vải màn thưa??”Ngọc Ngôn sững sờ, loại vải này hình như từ một loại cấp thấp linh tằm phun ra tạo thành tơ rồi dệt, hắn quả thật không có, vì vậy hắn quay lại nhìn chằm chằm vào Tử Đan.“….”Tử Đan bị nhìn chằm chằm, cả người hắn run lên, hắn sợ quá đành móc hết tất cả vải màn thưa trong túi đồ ra,” Đệ tử chỉ có từng này vải, nếu như sư thúc tổ không chê, có thể chọn một trong số đó….”“Ừm!”Ngọc Ngôn gật đầu, không đợi hắn nói xong, liền vung tay thu lại tất cả, một thứ cũng không bỏ sót vào trong chiếc nhẫn trữ vật của mình.Tử Đan còn đang cầm túi đồ: “….”Hắn còn chưa có nói hết a, sư thúc tổ cũng hào phóng quá đi. Lòng hắn đau như cắt, chẳng lẽ hắn lại không biết xấu hổ đòi đồ lại, thôi đành cho đi vậy (T_T).”Không biết sư thúc tổ hỏi những điều này?? Có phải là?”Đối với một người tu tiên hơn vạn năm, tu tiên đến nỗi người sắp thành tiên rồi, đột nhiên lại cảm thấy hứng thú đối với chuyện nữ giới, có đánh chết hắn, hắn cũng không tin.Ngọc Ngôn nhàn nhạt trả lời:”Đồ đệ của ta có chuyện, ta chiếu cố một chút.”A, thì ra là tiểu đồ đệ mới thu được của sư thúc tổ.Không đúng! Loại sự tình thế này cũng có thể chiếu cố được sao?“Sư… Sư thúc tổ, tiểu sư thúc… Là nữ tử!”Ngọc Ngôn lành lạnh quét mắt hắn một cái, lời này không phải là thừa sao??Tử Đan câm nín buồn bực, do dự không biết nên giải thích cho sư thúc tổ về nam nữ khác nhau về chuyện đó thế nào đây,”Ý đệ tử muốn nói là, ngài ”quan tâm” tiểu sư thúc như vậy… nàng… nàng không có chuyện gì chứ?”Ngọc Ngôn cau mày, trả lời: “Nàng chỉ ngất đi thôi.”“…””Chỉ ra tí máu, không có việc gì.”Hắn đã đút thuốc cho nàng ăn, cũng có thi qua pháp thuật giảm đau, đối với pháp thuật của hắn, hắn vẫn luôn tin tưởng.“….”Ý hắn nói không phải là điều này mà,”Sư thúc cũng biết, kinh nguyệt….”Hắn ho khan một cái rồi nói,”Đối với nữ tử mà nói là một chuyện có ý nghĩa như thế nào không?”Ngọc Ngôn không thèm để ý quét một vòng ống tay áo, đồ đã lấy được, hắn có thể ly khai trở về rồi.Tử Đan tiếp tục nói:”Ở nhân gian, hầu hết nữ tử tầm mười hai tuổi, gần tới lúc đó sẽ có…”Hắn ho khan tiếp, rồi nói:”Điều này có nghĩa là nữ tử đó đã trưởng thành, có thể…. Lấy chồng.””Người