Cô Tương nói: “Nếu thật sự
tốt như vậy, còn cần đến đi
xem mắt sao?”
Nghe Cố Tương nói vậy, chú
Đỗ bèn giải thích: “Do công
việc của
cậu ấy quá bận rộn,
chẳng còn cách nào khác! Cậu
Giang là đứa cháu mà ông cụ
Giang thương yêu nhất, mặt
nào cũng xuất sắc nhất.
Cô Cố
có thể lấy cậu ấy, chắc chắn sẽ
không hối hận đầu.
Vả lại, chỉ
cần hai người lấy nhau là vấn
đề của nhà họ Mạnh sẽ được
giải quyết ngay lập tức.
Nếu
như cô Cố có thời gian, buổi
sáng ngày mai chúng ta có thể
đi đăng kí kết hôn ngay.
Cô
Cố cảm thấy thế nào?”
Cố Tương không ngờ đối phương lại gấp gáp như vậy!
Như thể đang sợ cô đổi ý nên không kịp chờ đợi mà muốn cô gật đầu đồng ý ngay, rồi ván đã đóng thuyền luôn.
Xem ra chuyện Mạnh Nghiên nói cậu Giang này khắc vợ là thật, nếu không, với điều kiện của nhà họ Giang, có dạng phụ nữ nào mà họ không tìm thấy, lại phải tìm đến cô?
Chưa nói đến chuyện điều kiện của nhà họ Giang tốt hơn nhiều so với nhà họ Mạnh như vậy, mà thậm chí cô còn không phải là con gái ruột của chú Mạnh cơ.
Vừa nghĩ tới chuyện mình mà kết hôn là có khả năng đến mạng cũng chẳng còn, Cố Tương lập tức thấy hối hận.
Cô bèn nói khéo: “Xem ra cậu Giang đúng là rất ưu tú, nhưng tôi nghe nói anh ta khắc vợ, những người đính hôn cùng anh ta đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Vả lại, hôm nay anh ta không tự mình đến đây, xem ra là cũng không cảm thấy quá hứng thú với việc cưới xin này.
Đã như vậy hay là thôi đi! Miễn cưỡng kết hôn như thế, với ai cũng không phải chuyện tốt.”
Tiền không có thì có thể kiếm lại, chứ mạng chẳng còn là hoàn toàn xong luôn đấy!
Chú Đỗ vừa nghe thấy cô nói như vậy vội cuống lên, “Cô Cố à.”
Lúc đầu chú Đỗ cho là, giờ nhà họ Mạnh đã rơi vào tình thế này rồi, Cố Tương chắc chắn sẽ không từ chối.
Dù sao việc có thể được làm dâu nhà họ Giang cũng là chuyện mà rất nhiều người tha thiết mơ ước, kết quả vậy mà Cố Tương lại không đồng ý.
Cố Tương đứng lên, “Thật ngại quá, xin lỗi tôi không tiếp chú được.”
Cô vừa định đi, chú Đỗ đã vội vàng ngăn cản, “Cô Cố à, chuyện này chúng ta còn có thể thương lượng lại mà, tôi vẫn chưa nói hết, xin cô đừng vội đi!”
Cố Tương thấy thái độ của chú Đỗ tha thiết hơn so với lúc trước, bèn ngồi xuống.
Cô nhìn chú Đỗ mà cũng cảm thấy có chút ngạc nhiên, “Với điều kiện của nhà họ Giang, hẳn là các