“Cô ta có phải là cô gái đó không? Đứa trẻ mồ côi được người làm vườn nuôi dưỡng?"Những nếp nhăn xuất hiện trên trán nữ bá tước Brandt khi bà nhìn ra vườn từ cửa sổ, nhắc đến người con gái đeo kính đang giúp người làm vườn sắp xếp vườn hồng.“Vâng, thưa mẹ, là cô ấy….
đó là Leyla.”Claudine đưa ra câu trả lời thẳng thắn.
Cô nhẹ nhàng luồn kim qua vải trong khi mẹ cô đang bị phân tâm bởi Leyla đang làm việc trong vườn.Khi Claudine tỉ mỉ hoàn thành công việc thêu của mình, những bông hồng xinh đẹp đã nở rộ trên tấm vải do những ngón tay khéo léo của cô thêu ra.“Cô ấy là một cô gái xinh đẹp.
Khi cô ấy lớn lên, con nghĩ cô ấy sẽ trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều”.“Điều đó con không lo sao?”“Con hiểu nỗi lo lắng của mẹ,”Claudine đặt tấm vải thêu của mình lên bàn.
Nữ bá tước Brandt nở nụ cười quan tâm với đôi mắt mở to.Người mẹ yếu đuối của cô chỉ có một đứa con.
Claudine, con gái duy nhất của gia đình Brandt, là đứa con mà bà có được sau nhiều lần sảy thai.Nữ bá tước mắc chứng mặc cảm tự ti.
Bà luôn sống trong nỗi lo sợ có thể mất đi tình yêu của chồng vì không thể tìm được người kế vị cho ông.Nữ bá tước Brandt vẫn lo lắng cho dù tình nhân của chồng bà cũng không thể sinh cho ông một đứa con trai.Bà sợ một ngày nào đó sẽ có một người phụ nữ trẻ đẹp nào đó xuất hiện, sinh con trai cho ông ta rồi cướp đi mọi thứ của bà.Claudine cảm thấy buồn cho mẹ cô về điều đó.
Tuy nhiên, mặt khác, cô lại chán ngấy sự lo lắng quá mức của mẹ mình.“Con không có hứng thú đi sâu vào những vấn đề đó.”Qua một tiếng thở dài vô ích, nữ bá tước bày tỏ sự không hài lòng trước những lời trịnh trọng của Claudine.“Con còn quá trẻ để biết suy nghĩ của đàn ông.
Claudine, nếu mẹ là con…..”“Liệu con có loại bỏ tất cả phụ nữ xinh đẹp trên thế giới để Công tước Herhardt không nhìn thấy họ không?”Claudine nhăn mặt với mẹ.“Như mẹ đã nói, con vẫn còn trẻ và chưa có nhiều kinh nghiệm với đàn ông.
Tuy nhiên con biết rằng những người đàn ông có hình tượng tốt thường có một hoặc hai cô nhân tình ”.“Ôi chúa ơi, Claudine!”“Tất nhiên, con hy vọng những điều như thế này sẽ không bao giờ xảy ra, nhưng dù có xảy ra thì con cũng không bận tâm.”Claudine nhún nhẹ vai.Thành thật mà nói, cô ấy-người thường tỏ ra lạnh lùng, đã rất ngạc nhiên khi tình cờ gặp Leyla.Mặc dù việc một cô bé ngọt ngào phát triển thành một quý cô xinh đẹp là điều đương nhiên nhưng vẻ đẹp trưởng thành của Leyla lại khiến cô choáng ngợp hơn những gì cô từng mong đợi.Leyla giống như một nàng tiên với thân hình nhỏ nhắn, mảnh mai và khuôn mặt thanh tú.Đặc biệt nhờ sự kết hợp giữa đôi mắt xanh lục bí ẩn và làn da trắng không tì vết của cô ấy.
Claudine đã mời Leyla uống trà cùng cô ấy chính vì lý do này.Sự tò mò của cô bị khơi dậy.
Cô tò mò