“Đó là tất cả những gì cháu đang ăn sao?”.Đứa trẻ đang bưng một chiếc đ ĩa nhỏ khiến Bill cau mày."Dạ.
Cháu chỉ ăn một chút thôi.” Con bé mỉm cười lịch sự.“Ta rất ghét những đứa trẻ ăn ít.” Ánh sáng từ chiếc đèn bàn chiếu xuống cổ tay mảnh khảnh của đứa trẻ, lộ ra dưới ống tay áo bị gấp cẩu thả.“Cháu nên ăn mọi thứ như một con bò.”Vẻ mặt Bill trở nên nghiêm nghị hơn.
Chầm chậm chớp mắt, Leyla bối rối đặt một ổ thịt và bánh mì khác vào đ ĩa và vội vàng bắt đầu ngấu nghiến thức ăn của mình.“ Cháu không thể ăn được như bò, nhưng...!nó ăn khá ngon.”Leyla nở một nụ cười rạng rỡ với những mẩu bánh mì vương vãi trên đôi môi xinh xắn của cô.Bill cười lớn và rót rượu whisky vào chiếc ly cao của mình."Cháu không sợ ta sao?" Khuôn mặt của Bill nhăn lại khi ông cố gắng làm cô sợ hãi.Nhưng Leyla chỉ đơn giản nhìn chằm chằm vào ông, không dám rời mắt."Không ạ" Cô bé nói tiếp.
“Chú không mắng cháu.
Chú cũng đã cho con rất nhiều món ăn ngon.
Vì thế cháu tin chú là một người tốt.”Đứa trẻ này đã sống cuộc sống kiểu gì vậy?Bill vừa suy ngẫm vừa rót đầy ly bia của mình.
Trong thư có nội dung mẹ đứa trẻ đã bỏ chồng con để trốn theo người đàn ông khác.
Cha của đứa trẻ, người bị tàn phá nặng nề vì bị phản bội, đã trở thành một kẻ nghiện rượu và chết vì ngộ độc rượu.Sau đó, cô gái được nuôi dưỡng trong nhà của những người thân khác, nhưng cuối cùng lại bị họ bỏ rơi.Dù đứa trẻ đã sống một cuộc đời đầy bi kịch nhưng Bill vẫn cho rằng việc ông là người nuôi nấng cô bé là một ý tưởng nực cười.Bill Remmer nhấp một ngụm và quyết định sẽ đưa ra quyết định vào tuần tới.***“Mọi người có nghe thấy không? Bill Remmer - người làm vườn, đã bắt đầu chăm sóc một đứa bé”.Một cô hầu gái trẻ lao vào phòng chờ, nơi những người hầu đang rảnh rỗi.Những người hầu đang nghỉ ngơi đột nhiên chuyển sự chú ý sang cô hầu gái trẻ."Một cô bé? Ông Remmer? Sẽ hợp lý hơn nếu ông ta chọn nuôi sư tử hoặc voi thay thế.” Một trong những người hầu khịt mũi nói.Bill Remmer, người làm vườn của gia đình Herhardt, là một người đàn ông có tài năng bẩm sinh về trồng hoa.
Bất chấp tính khí nóng nảy, ông vẫn có thể giữ được công việc làm vườn trong suốt 20 năm qua, tất cả đều nhờ vào tài năng của mình.Ông được gia đình Herhardt vô cùng tin tưởng.
Đặc biệt là Norma - nữ công tước.
Vì tình yêu đặc biệt với hoa nên bà hiểu và chấp nhận việc làm vườn cũng như những cơn giận dữ của Bill.
Bà cũng quyết định tặng ông một ngôi nhà nhỏ trong rừng phía sau trang viên Herhardt.Cuộc sống thật dễ dàng đối với Bill Remmer.Ông làm việc ngoài vườn rồi trở về ngôi nhà nhỏ nghỉ ngơi.
Mặc dù có thời gian uống rượu với đồng nghiệp nhưng phần lớn thời gian của ông được bao quanh bởi hoa và cây cối.
Ngay cả sau khi vợ ông qua đời vì bệnh nặng hàng chục năm trước, ông vẫn chưa bao giờ gắn bó với người phụ nữ khác."Bill Remmer đang nuôi một bé gái ư?" một số người vẫn còn nghi ngờ về câu nói ấy.Những người hầu đang thư giãn trong phòng khách đều đồng ý rằng tin đồn đó hoàn toàn vô nghĩa.Cho đến khi một cô hầu gái ngồi cạnh cửa sổ hét lên:"Ôi trời.
Nó là sự thật! Nhìn đi.” Người giúp việc chỉ vào cửa sổ kính với đôi mắt mở to.Những người hầu khác đều đồng loạt lao tới cửa sổ, với vẻ mặt kinh ngạc.Bill Remmer đang khom người trồng cây ở phía bên kia khu vườn, và bên cạnh là cô gái nhỏ nhắn được đồn đại đang theo bước chân ông.Khi cô ấy khuấy động, mái tóc vàng của cô gái được tết thành một sợi lắc lư qua lại như một con lắc.....“Tôi vẫn chưa quyết định được.”Bill liên tục đưa ra câu trả lời giống nhau cho bất kỳ câu hỏi nào về Leyla.“Tôi không thể để con bé ở đây nên tôi đang phải suy nghĩ về điều đó.”Trong khi những suy nghĩ của Bill vẫn tiếp tục suốt mùa xuân và mùa hè, Leyla Lewellin vì thế mà cô được ở bên cạnh Bill khá lâu.Cô luôn siêng năng đi dạo qua các khu vườn và khu rừng đã trở thành cảnh tượng quen thuộc đối với những người hầu của Herhardt.“Tôi nghĩ cô bé đã lớn lên một chút.”Đầu bếp của Herhardt, bà Mona, cười lớn khi nhìn ra ngoài cửa sổ.Leyla thì đang nhìn chằm chằm vào đám cỏ và hoa phía sau ngôi nhà tranh trong rừng vừa mới bắt đầu nở hoa.“Dường như cô bé vẫn còn một chặng đường dài phía trước.Trông Cô bé vẫn còn nhỏ hơn những cô gái bình thường.”"Bill