Kyle mỉm cười và mở cửa sổ ra khi cậu nhìn thấy một con chim bồ câu trắng như tuyết.
“Này, Phoebe.
”Con chim bồ câu không bỏ chạy dù Kyle đã đưa tay ra giật lấy lá thư từ chân nó.
Con chim bồ câu tên Phoebe là sứ giả riêng của Leyla Lewellin!.
Leyla, người bị mê hoặc bởi các loài chim từ khi còn nhỏ, đã đọc một cuốn sách về những chú chim bồ câu có thể đưa thư.
Từ lúc đó, cô đã rất mong muốn có được một chú chim bồ câu như vậy cho riêng mình.
Kyle - người đã chế nhạo giấc mơ của cô, cậu chưa bao giờ tưởng tượng rằng sẽ có một ngày như vậy.
Cho đến khi con chim đột nhiên bay qua cửa sổ phòng ngủ của cậu.
Cô gái ngoan cường đó - Leyla Lewellin, đã thành công.
Dù gặp nhiều thất bại nhưng Leyla không bao giờ bỏ cuộc và cuối cùng đã có thể huấn luyện được chú chim.
Đó là vào cuối mùa xuân, khi Phoebe -một chú chim đáng yêu với bộ lông trắng sáng và đôi mắt đen - lần đầu tiên bay vào cửa sổ nhà cậu cách đây hai năm.
Kyle mở cửa sổ, và con chim bồ câu mang lá thư của Leyla đang nhìn chằm chằm vào cậu.
[Xin chào ông Etman]Bức thư của Leyla do con chim bồ câu chuyển đi ngày hôm đó chỉ có một dòng ngắn.
Nhưng Kyle có thể tưởng tượng được nhiều thứ khác.
-Có thể Leyla đang phấn khích ăn mừng về thành tích của mình với đôi mắt lấp lánh tràn đầy niềm vui.
–[Leyla.
Người bạn thân mến của tôi, Leyla.
Cậu đưa thư bằng chim bồ câu trong một thế giới như ngày nay ư ?]Kyle cười khúc khích trước sự vô lý đó, nhưng cậu hoàn toàn hiểu được.
Theo một cách nào đó, Phoebe như là thông tin liên lạc dành cho cô ấy!.
Tuy nhiên, người đưa tin của Leyla đã đưa ra một tin tức đau lòng trong bức thư ngày hôm nay.
[Kyle, mình làm mất kính rồi.
Mình phải đi tìm nên không thể đến thư viện với cậu được.
Mình rất xin lỗi.
]Phoebe bay khỏi cửa sổ sau khi hoàn thành công việc của mình.
Kyle đọc lá thư với vẻ mặt nhăn nhó.
Cậu lao ra khỏi chỗ sau khi kẹp lá thư gấp lại giữa hai cuốn sách dày trên bàn.
“Kyle Etman! Con có định đến chỗ của Leyla lần nữa không?"Kyle chỉ mỉm cười.
Cha cậu cau mày khi nhìn thấy cậu đi xuống cầu thang.
“Con cần phải học, Kyle!”“Con sẽ học ở chỗ của Leyla!”Kyle nhanh chóng bước ra khỏi cửa trước! Chiếc xe đạp mạ crôm sáng bóng lao ra khỏi nhà Etman.
Kyle điên cuồng đạp xe khi ngày càng mất kiên nhẫn đi qua lãnh thổ của Arvis.
Cậu không có hứng thú đến thăm thư viện vì cậu đã hứa rằng chỉ muốn được ở bên cô.
Và bây giờ, Kyle thực sự lo lắng.
Đó là chiếc kính cô đã mua được bằng sự chăm chỉ của mình.
Tim cậu đau nhói khi nghĩ đến Leyla, cô gái ngốc nghếch tiết kiệm và kiếm tiền bằng cách làm mứt rồi bán chỉ vì sợ trở thành gánh nặng cho chú Bill.
“Ồ, Kyle?”“Này, cậu đã tìm thấy kính của mình chưa?”"Chưa.
"Mặt Leyla trở nên ủ rũ.
“Tôi sẽ mua cho cậu một cái mới!”Kyle buột miệng vì cậu không muốn nhìn thấy Leyla buồn.
“…… Kyle.
Cậu? Tại sao?"Leyla đáp lại bằng ánh mắt thắc mắc.
Kyle vừa nhớ lại những gì cậu đã nói.
Cậu đã để cảm xúc lấn át bản thân và quên mất cô là người như thế nào.
“Cám ơn, Kyle, nhưng tôi không thể.
”Leyla mỉm cười nhẹ nhàng để ngụy trang cho