“Chú, đừng khóc.”Leyla nhẹ nhàng đặt chiếc khăn tay của mình lên bàn.Bill, người đang nhìn chằm chằm vào ly bia của mình một cách nghiêm túc như thể đó là kẻ thù của mình, ngơ ngác ngẩng đầu lên."Đang khóc?! Ai đang khóc vậy?”Dù kịch liệt phủ nhận nhưng Bill vẫn dùng khăn tay của Leyla lau khóe mắt ướt.Thức ăn còn nguyên của ông đã nguội trên đĩa, nhưng không ai thúc giục ông dùng bữa.Cả Bill và Leyla đều không thể ăn được.Trong khi Bill uống cạn hết ly của mình, Leyla đưa mắt nhìn về phía mép bàn.
Khuôn mặt cô trông có vẻ mệt mỏi.Leyla không biết chuyện gì đã xảy ra cho đến khi cô nghe được những lời an ủi từ các người làm ở Arvis, những người đó đã đến ngôi nhà nhỏ của cô.Bà Etman khó có thể tự mình tiết lộ sự việc và bà cũng kín miệng.
Tuy nhiên, mọi chuyện về ngày hôm đó cuối cùng đã được tiết lộ.Leyla không biết ai đã thông báo cho cảnh sát về cuộc nói chuyện riêng tư của họ.Ngày hôm đó, quán cà phê cũ ở ngoại ô thị trấn không có vị khách nào khác ngoài cô, bà Etman và một người lạ.Vậy ai đã tiết lộ tin đồn?Leyla thậm chí không thể đưa ra một phỏng đoán mơ hồ, cho dù cô có nghĩ kỹ về nó đến thế nào đi chăng nữa.Dù thế nào đi nữa, có một điều chắc chắn; là cô đã gây ra một vết thương không thể chữa lành cho Kyle.Cô đã làm tan nát trái tim mà cô muốn bảo vệ cho cậu.Bà Etman bị một số sĩ quan đi cùng bác sĩ Etman đưa về đồn cảnh sát.
Và Kyle đã ở đó chứng kiến tất cả.“Leyla, đừng khóc.” Bill đặt ly xuống và đưa chiếc khăn tay cho cô.“Khóc, ai đang khóc?”Như Bill đã làm lúc trước, Leyla ngoan cố phủ nhận và lau khóe mắt đỏ hoe."Thật tiếc.
Ta không biết thế giới ngoài kia thế nào, nhưng ta là người đã động viên và thúc đẩy cháu, cho đến khi cháu phải chịu đựng những điều đau đớn như thế này”.“Nếu chú nói vậy, chú sẽ làm cháu khó chịu đấy”“Hôn nhân là… Đúng.
Ta thà không để cháu kết hôn còn hơn.
Đúng rồi, như thế này sẽ tốt hơn.”Leyla vẫn im lặng nhưng cô gật đầu thật sâu.
Đôi môi cô yếu ớt khi cô mỉm cười và đôi mắt thì ướt đẫm.“Nhưng, ta muốn cháu theo học Đại học, Leyla.
Bác sĩ Etman đã trả tiền học phí cho cháu và việc trả lại tiền cho họ cũng giống như việc ta trả tiền học phí cho cháu.
Đại học không liên quan gì đến Kyle cả.”"KHÔNG."“Nếu cháu cần thứ gì đó như một ngôi nhà hay nhà trọ, ta sẽ cho cháu thêm tiền.
Tài chính của ta có thể