Monica vô cùng phấn khích khi lần đầu tiên được ăn một chiếc bánh ngon như vậy.
Cô bé cũng không thể ngăn mình khen ngợi mọi thứ xung quanh.“Wao!”Lần này, đứa trẻ đó lại bị mê hoặc bởi muỗng kem.
Đôi mắt cô bé lấp lánh nhìn đĩa kem, cô vội vàng đưa tay về phía Leyla đang ngồi bên cạnh.Leyla tỏ ra ngạc nhiên và Monica thì thầm vào tai cô.“Cô ơi, nó có vị như mây vậy.”Leyla chớp mắt vài lần trước khi hiểu được điều đứa trẻ đang muốn nói.Cô mỉm cười lấy khăn nhẹ nhàng lau đi vết kem trên môi cô bé.Monica mới bắt đầu đi học năm nay.
Cô bé có vóc dáng nhỏ con hơn so với các bạn cùng trang lứa, vì thế cô bé là một người khá nhút nhát.
Bản tính sống nội tâm khiến cô bé khó hòa nhập với những đứa trẻ khác.Monica từng khóc rất nhiều và ngày nào cũng mong được trở về nhà.Và trong vài tuần đầu tiên, Leyla đã phải vật lộn khó khăn để đối phó với đứa trẻ đó.Nhưng bây giờ, cô bé đã là học sinh ngoan ngoãn nhất của Leyla trong số các bạn cùng lớp.
Sau khi biết mẹ của Monica qua đời vì bệnh nặng vào mùa xuân năm ngoái thì Leyla đã hiểu sâu hơn về cô bé.“Cô ơi, cô cũng nên thử đi.”“Cô không...”Leyla lưỡng lự một lúc.
Nhưng cô đã thành thục từ chối.
Mặc dù không có luật cấm người lớn ăn kem nhưng cô không muốn tỏ ra trẻ con trước mặt Công tước khi ăn kem chỉ dành cho trẻ em.Leyla nhấp thêm một ngụm trà sắp nguội khi cô nghe lén cuộc nói chuyện đang diễn ra trên bàn.Bà Grever đang dẫn dắt cuộc trò chuyện với thái độ sôi nổi, đúng như cô mong muốn.Trong khi đó, gạt bỏ gánh nặng của mình ra khỏi tâm trí, Leyla liếc nhìn Matthias, người đang ngồi ở ghế