Đám người Masako cùng với Nawaki và Sara lần mò theo đường ống. Họ mò đến một nơi hình bánh xe nằm ngang. Một đám ống dẫn kết nối tới nơi này. Cả bốn người chạy tới nơi này. Sara mở miệng đáp lại: “Đường ống này là điểm dẫn chúng ta theo dòng chảy của Ryuumyaku.”
Đầu của Nawaki nhẹ nhàng gật xuống, hắn quay về phía hai người nói: “Hai người ở lại đây đi! Chúng tôi sẽ xuống dưới đó. Nếu như gặp phải gia đình của mọi người chúng tôi sẽ đem họ cứu ra được chứ?”
“Thật không?” Trên khuôn mặt của Sarai xuất hiện sự vui mừng của Nawaki.
Sara nhẹ nhàng cười, bàn tay đặt lên ngực thề: “Chị thề trên danh dự của nữ hoàng”
Masako gật đầu sau đó đồng ý với ý kiến của Sara, nàng hướng về phía Sarai ra mệnh lệnh: “Hãy quay lại thôi!”
Đầu Sarai nhẹ nhàng gật xuống sau đó chạy theo Masako khi đi còn không quên mở miệng nói: “Đó là một lời hứa đúng không?”
“Ừ” Đầu của Nawaki gật nhẹ, hắn mỉm cười nói: “Tất nhiên rồi!” Bàn tay của hắn vươn ra đem lưới sắt chắn ở phía dưới đất mở ra. Phía dưới tối om cùng với một bậc thang bằng sắt được gắn vào tường. Nawaki quay đầu nhìn về phía Sara nói: “Sara, chúng ta đi thôi!”
Đầu của thiếu nữ nhẹ nhàng gật xuống, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng hé mở: “Được!”
Nawaki bế theo Sara theo kiẻu bế công chúa. Ban chân hắn đạp nhẹ xuống mặt đất. Phía dưới tràn ngập mùi sắt thép. Khắp nơi khói mù giống hệt như đang ở trong một nhà máy chuyên sản xuất cơ khí vậy. Cả hai người nhìn thấy được một đám người nam nhân đang kéo một cái bánh xe xoay cực lớn. Một con Ninja rối đang canh trừng đám người bọn họ.
Đám nam nhân này bị xích hai chân lại với nhau. Họ ăn mặc rách rưới, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng. Mặt của họ dường như bị bỏ đói nhiều ngày. Mỗi người đều có vẻ tiều tụy và gầy gò. Đó là một cố máy chuyên lắp giáp những con rối gỗ. Nawaki tự lẩm bẩm nói: “Những thứ này là…”
Ánh mắt của Sara cũng tràn ngập ngạc nhiên, nàng mở miệng nói: “Không thể tin được…” Trong mắt của nàng lưu giữ từng khoảnh khắc hình ảnh. Đám rối gỗ liên tục được gia công bởi cỗ máy. Sara mở miệng tiếp tục nói: “Mọi người đã bị bắt cóc để làm việc ở đây. Hãy ngăn chúng lại…”
“Được!” Nawaki gật đầu đáp ứng. Sau đó hắn mở miệng nói: “Trước đó chúng ta hãy đi tìm Ryuumyaku đem nó đóng lại đã”
Sara nhẹ nhàng gật đầu. Đầu của nàng đảo qua, ngón tay chỉ về phía một chỗ sau đó mở miệng đáp lại: “Đưa em đến nơi đó!” Quay đầu lại nhìn về phía Nawaki nói: “Xin nhờ anh Nawaki! Ryuumyaku có thể được ngăn chặn từ đây!”
“Được thôi, nữ hoàng bé nhỏ của anh!” Thân mình của Sara bị Nawaki trực tiếp bế lên kiểu công chúa. Nhất thời hai má của nàng xuất hiện vẻ ửng đỏ. Nàng quay đầu đi không dám đối mặt với ánh mắt của Nawaki. Nawaki chỉ mỉm cười một cách tự tin. Thân mình của hắn lóe lên rồi biến mất.
Phía dưới là bốn bức tượng đứng ở bốn góc. Ở dưới thấp hơn chính là một cái đồ án có hình vuông. Hình vuông được xây dựng thấp xuống. Trong cái đồ án hình vuông này lại thêm một cái đồ án hình phi tiêu bốn cánh. Một con mắt ở giữa trung tâm nó.
Sara vươn nhẹ tay ra ngăn cản lại Nawaki nói: “Hãy lùi lại chờ em ở đây!” Đầu Nawaki nhẹ nhàng gật xuống đồng ý.
Thân mình Sara từ từ tiến về phía dưới. Ánh mắt của nàng chăm chú nhìn về phía con mắt. Đứng trước con mắt, hai gối từ từ quỳ xuống, hai tay chắp lại giống như đang cầu nguyện. Từ miệng của nàng phát ra âm thanh nhỏ nhẹ giống như mệnh lệnh: “Đây là mệnh lệnh của nữ hoàng, hãy dừng dòng chảy Ryuumyaku lại!” Hai tay nàng rang rộng đặt ở phía trên con mắt.
Bất chợt dưới mệnh lệnh của Sara, một vòng ánh sáng màu hồng hơi ngả vào màu tím bao lấy con mắt. Sara tiếp tục nói: “Kyuu Kyuu Noritsuyo!” Đôi mắt nhắm lại, bàn tay từ từ tiếp xúc với con mắt. Khi bàn tay Sara chạm vào con mắt thì đám ánh sang ngay lập tức lan tràn giống như gợn sóng. Con mắt cùng đồ án sáng rực lên. Ánh mắt đột nhiên nhắm lại ngay sau đó đồ án cùng với con mắt thu nhỏ lại đồng thời biến mất.
Bởi vì chiếc máy không lấy được nguồn năng lượng Ryuumyaku cung cấp nên ngay lập tức nó ngưng hẳn. Nawaki đi về phía Sara tò mò nhìn về phía xung quanh. Sara mở miệng nói với Nawaki: “Xong rồi! Em đã dừng dòng chảy Ryuumyaku tới nhà máy này rồi!”
Đầu Nawaki nhẹ nhàng gật xuống hắn mở miệng nói: “Trước rời đi rồi hãy nói! Hừ…” Đột nhiên mấy dây chakra màu tím lóe lên. Những con rối lại được tiếp tục cung cấp năng lượng. Chúng nhanh chóng ghép lại với nhau trước con mắt của Nawaki và Sara.
Một âm thanh vang lên: “Người đang làm gì ở đây thế, nữ hoàng của tôi?”
Một người đan ông to béo đội trên đầu một cái mũ kỳ quái đứng ở lan can nhìn về phía đám người Nawaki. Thấy được người này thì Sara mở miệng nói: “Anrokuzan!”
“Ngươi là Anrokuzan, ta nghi ngờ về cái tên này của ngươi!” Nawaki khoanh tay ngạo nghễ trước Anrokuzan. Điều này hiển nhiên khiến cho Anrokuzan nhíu mày lại. Hắn thực sự không thích người thanh niên này chút nào cả.
Ngay lúc ấy Sara nắm chặt tay bước tới ngẩng thẳng đầu nhìn về phía Anrokuzan nói: “Ta đã dừng dòng chảy của Ryuumyaku lại. Ta không để người dùng nó ục đích chiến tranh đâu. Ta ra lệnh cho ngươi với tư cách một nữ hoàng hãy ngừng sản xuất quân đội rối và thả họ ra!”
Khuôn mặt của Anrokuzan xuất hiện vẻ bình thản nói: “Ồ, vậy cô đã biết hết rồi… Như vậy ta cũng không thể để ngươi sống được. Một con rối là đủ để thay thế ngươi. Khi mà đội quân rối hoàn thành, ta không cần ngươi điều khiển Ryuumyaku nữa!”
“Ha…” Ánh mắt Nawaki ngước nhìn về phía đám Ninja rối đang dần dần đi về phía mình. Hắn mở miệng nói: “ngươi là Mukade đi, từ khi nào ngươi trở thành con lợn béo thế hả?”
“Ngươi là…” Mukade ngạc nhiên nhìn về phía Nawaki sau đó mở miệng nói: “Ninja? Ngươi đã nói những thông tin vớ vẩn với nữ hoàng. Tính ra là sáu năm đúng không?”
Đầu Nawaki lắc lắc hắn mở miệng nói: ”Sai rồi còn khoảng hơn hai tháng nữa mới tới sáu năm. Ngươi lại tính sai nữa rồi đó con lợn béo Mukade ạ?” Ngón tay của Nawaki chỉ thẳng về phía hắn nói: “Nếu như ta là ngươi ta sẽ không ngại mua thêm mấy cái máy tập thể hình đâu. Chưa có một Ninja sử dụng con rối lại béo tốt như ngươi. Ta đang thắc mắc có phải mấy con Ninja rối này theo hình dáng ngươi tạo ra mà lại có thiết kế xấu như vậy?”
Tay của Nawaki phẩy phẩy sau đó tự chỉ vào chính mình nói: “Thẩm mỹ của ngươi quá kém đi! Nếu như ngươi không ngại có thể đến tìm ta bái ta làm thầy, được chứ?” Trong giọng nói tràn ngâp coi thường và khinh bỉ nhìn về phía Mukade.
“Mukade hả?” Nghe được lời này thì Mukade khinh bỉ nhìn về phía Nawaki nói: “Ta đã quên cái tên cùi bắp đó rồi!” Con mắt của hắn trợn to nhìn về phía Nawaki đồng thời hai tay rang rộng: “Ta là người điều hành Chatango, ngài Anrokuzan”
Đầu của Nawaki liên tục lắc lăc, hắn cười nhạt sau đó mở miệng nói: “Ngươi vẫn không hiểu được chênh lệch của chúng ta đúng không? Hài được rồi… nếu không để cho ngươi biết chút thực lực của ta có lẽ ngươi vẫn không hiểu mức độ chênh lệch của chúng ta lớn đến bao nhiêu!”
Bàn tay của Nawaki kéo Sara lại sát gần người. Sara có chút hoảng hốt nhìn về phía đám người máy đáng tiến lại gần mình. Nawaki cười nhạo nhìn về phía lão già béo tốt Anrokuzan kia khẽ mở miệng: “Ngươi đã từng nghe tới sức mạnh của gia tộc Uchiha và gia tộc Senju hay chưa? Ta là người được kế thừa hai nguồn sức mạnh của hai gia tộc này hoàn mỹ nhất. Thân mình của ta mang hai huyết kế giới hạn. Thú vui thích nhất của ta đó chính là đem thực lực mạnh nhất ra nghiền ép đối thủ. Hy vọng thân thể ngươi sau khi biến thành con rối sẽ khiến cho ta có một chút vui vẻ…”
“Susanoo…” Theo một tiếng vang lên từ miệng của Nawaki một bộ xương khổng lồ được dựng lên. Bộ xương đỏ rực như lửa. Toàn thân bốc ra ngọn lửa đỏ rực. Ba cái đầu lâu hiện lên. Khung xương bao lấy Nawaki cùng với Sara. Dưới mức chakra này nó nhanh chóng hoàn thành tái tạo. Một nửa người được tạo thành.
Trên khuôn mặt của Sara tràn ngập kinh ngạc. Nàng dùng ánh mắt ngơ ngác quan sát mọi thứ. Nàng không ngờ mình quả thực sống ở trong một bộ xương. Sara mở miệng nói: “Thứ này là…”
“Áo nghĩa cuối cùng của gia tộc Uchiha với cái tên Susanoo” Nawaki mỉm cười bình thản nhìn về phía Sara. Trong lúc này bộ xương Susanoo đã thành hình, nó vung ra một cây kiếm chém cắt ngang đám Ninja rối thành một đám thiết bị sắt vụn. Nawaki mỉm cười nói: “Xem ra đám rối của ngươi chẳng khác nào một đám giấy vụn cả!”
Khóe miệng Mukade liên tục co quắp: “Lượng chakra này thật sự khủng bố! Ngươi, ngươi…”
Khóe miệng Nawaki nhếch lên cười cực kỳ ngạo nghễ. Hai bàn tay hắn kết ấn sau đó nói: “Thứ này ta gọi là phân thân Mộc Độn!” Ba Nawaki đột nhiên xuất hiện ở ba phía. Chúng do đám cây cối mọc lên sau đó hóa thành một Nawaki giống hệt hắn. Ánh mắt Nawaki nhìn về phía Mukade mở miệng đáp lại: “Ngươi đoán xem phân thân Mộc Đôn của ta có thể sử dụng Susanoo hay là không?”
“Hống!” Bất chợt Mukade gầm lên một tiếng lớn. Thân mình của hắn phình to lên, nó biến thành một con rối nhệ với hình dáng kinh khủng. Hắn gào lớn: “Ta là vô địch, ta là bất bại!”
Phanh!
Sự thật vẫn luôn là sự thật. Từ một phân thân Mộc Độn một quyền đưa ra đánh bay Mukade. Thân mình của hắn bay ra đập mạnh vào tường sau đó phát ra một tiếng phanh. Bàn tay Susanoo túm lấy hắn. Ngón tay của Nawaki đưa lên bịt một mắt. Trong không khí dường như xuất hiện một cái gợn sóng. Bàn tay của Susanoo trực tiếp ném con rối gỗ vào phía bên trong.
Hai tay của Nawaki nhẹ nhàng vỗ vỗ, hắn thu hồi Susanoo và phân thân của mình sau đó mỉm cười nói: “Quá dễ ột trận chiến!” Đầu của hắn quay về phía Sara mỉm cười nói: “Sara, em đi giải cứu mọi người đi được chứ?”
Đầu của Sara nhẹ nhàng gật xuống một cái. Ánh mắt của Nawaki lẳng lặng nhìn về phía chiếc máy khổng lồ này. Khóe miệng của Nawaki hơi nhếch lên sau đó lẩm bẩm nói: “Tại sao cha lại muốn mình lấy hết kiến thức của tên Mukade cùng với quá trình sản xuất của hắn đây. Thực là phiền phức chỉ cần một phát Mộc Độn là xong mà! Tại sao mình lại phải mang thứ của nợ này về cơ chứ?” Hắn nhìn về phía cỗ máy khổng lồ lắc lắc đầu biểu hiện sự bất mãn của mình.
Thực sự việc chênh lệch giữa hắn và Mukade vốn không phải là một tầng thứ vậy mà cha của hắn Uchiha Akira lại muốn hắn mang những thứ này về quá khứ rồi lại còn mang mấy thứ từ quá khứ trở về thực tại. Thật sự là quá đáng hết sức. Nếu như không phải muốn hắn nhiệm vụ hoàn mỹ có lẽ hắn muốn đùa với Mukade một chút.
Ánh mắt Nawaki nhìn về phía Sara đang giải cứu người dân thì khóe miệng Nawaki xuất hiện một nụ cười. Hắn lại nhớ đến nhiệm vụ của cha hắn đưa tới. Từ trong tay áo Nawaki lấy ra một tấm giấy cuộn khá lớn. Hắn mở ra nhìn về phía tấm giấy thì đột nhiên con mắt của hắn mở lớn cực kỳ kinh hãi. Khóe miệng của hắn lẩm bẩm nói: “Những thứ này là… Chẳng lẽ cha lại muốn sáng tạo món đồ kinh khủng đó. Cha thật sự là…” Hắn hít một hơi khí lạnh sau đó phả ra.
…
Một thiếu nữ với mái tóc màu đỏ mặc một chiếc váy màu hồng, ở trên mặc chiếc áo màu đen đi về phía ban công. Nàng để hở hai vai trắng nõn. Đi bên cạnh nàng là một thanh niên với mái tóc màu vàng cực ky đẹp trai. Thiếu nữ dùng hai tay chống lại ban công nói: “Cảm ơn anh, Nawaki!”
“Không có gì! Nó là những điều mà anh cần phải làm… Sara” Nói xong Nawaki dùng tay bắt lấy tay của thiếu nữ khiến hai má của nàng trở nên đỏ ửng.
Thiếu nữ chăm chú nhìn về phía Nawaki sau đó mở miệng nói: “Nawaki, anh sẽ ở lại nơi này cùng em trị vì vương quốc Rouuran khiến cho nó trở nên lớn mạnh chứ?”
Nghe được lời này thì Nawaki hơi ngẩn người ra, ngay sau đó hắn mỉm cười nói: “Sara, sau này có lẽ em thực sự là một nữ hoàng tốt! Chắc em đã đoán được rồi. Anh là người của hai mươi năm sau trở lại nơi này. Có lẽ anh sẽ không dừng lại ở đây lâu!”
“Vậy chúng ta sẽ phải chia tay nhau sao?” Trên mặt của Sara xuất hiện sự buồn bã.
Đầu Nawaki lắc lắc, hắn mỉm cười nói: “Có lẽ anh cũng không biết nữa! Tuy nhiên có lẽ anh sẽ tìm được cách giải quyết cũng không chừng.” Nói đến đây hắn tiến gần tới Sara, bàn tay đưa ra gạt tóc của nàng sau đó nói: “Nhớ vụ cá cược của chúng ta không? Đến giờ anh muốn lấy một thứ từ em?”
Nghe được lời này thì trên mặt của Sara ngày càng trở nên đỏ hơn, đầu nàng quay đi chỗ khác cố gắng lẩn tránh ánh mắt của hắn. Sara tò mò hỏi: “Anh muốn lấy thứ gì?”
“Ánh muốn lấy thứ…” Trên khuôn mặt của Nawaki xuất hiện một nụ cười giống như mặt trời. Hắn mở miệng nói: “Một thứ quý giá hơn cả Rouuran…” nghe được lời này thì Sara có phần ngạc nhiên. Nàng suy ngẫm đến một chút hắn chẳng nhẽ nó đến Ryuumyaku. Tuy nhiên lời tiếp theo khiến cho nàng ngẩn người ra: “Đó chính là em!”
Bàn tay của Nawaki nhẹ nhàng nắm lấy bả vai của Sara, đôi môi của nàng ngay lập tức bị hắn trực tiếp hôn lên. Hắn cảm giác được đôi môi mềm mại và ướt át của Sara. Chiếc lưỡi của nàng đáp lại chiếc lưỡi của hắn có chút ngượng ngùng và vụng về. Tuy nhiên nàng bắt đầu thở ra những hơi nóng cho thấy được nàng đã có chút động tình.
Khi hai người tách nhau ra thì miệng của Sara phát ra hơi thở hồng hộc. Bàn tay của Nawaki đưa ra trực tiếp bế Sara lên kiểu công chúa. Sara có chút giật mình kêu lên: “A…” Thân mình của họ trực tiếp biến mất tại chỗ.
Trong một căn phòng ngủ sang trọng, không khí bắt đầu sao động. Thân mình của hai người một nam một nữ xuất hiện trong không khí. Nam trực tiếp ôm lấy thiếu nữ, thiếu nữ trực tiếp bá vào cổ của hắn. Bàn tay của người thanh niên nhẹ nhàng ôm lấy thiếu nữ đặt lên giường của nàng.
Hắn từ từ trèo lên người của nàng. Tim của Sara có chút đập nhanh. Ánh mắt của hắn chăm chú nhìn về phía nàng tràn ngập yêu thương. Hai tay của nàng trực tiếp bị hắn túm lấy đặt lên phía trên. Sau đó hắn mở miệng nói: “Sara, anh thích em!”
“Thích em… thích em… thích em…” Âm thanh giống như vang vọng trong tai của nàng. Không biết trong lúc nào hắn đã trực tiếp trèo được lên người của nàng. Đôi môi của hắn lần nữa hôn lên môi của nàng một nụ hôn thật sâu. Nàng chỉ cảm giác được đôi môi cùng chiếc lưới truyền đến cảm giác tê dại. Hai mắt của nàng nhắm nghiền xuống bắt đầu cảm nhận được từng trận tê dại truyền vào não của nàng. Hai chiếc lưỡi giống như hai con du long liên tục quấn quýt với nhau.
Từng trận cảm xúc tê dài truyền lên não của nàng. Nàng cảm giác được hạ thể bắt đầu nóng lên và có cảm giác ngưa ngứa. Không ngờ nàng lại muốn đi tiểu tuy nhiên một nữ hoàng cao quý giống như nàng không dám nói chuyện này trước mặt hắn.
“Hộc, hộc…” Hai người tách nhau ra. Cả bốn mắt nhìn về phía nhau. Từ làn da của Sara đã biến thành đỏ hồng. Làn da đỏ hồng lan tới tận mang tai.
Đôi môi Nawaki nhẹ nhàng hôn lên vành tai của nàng. Sara chỉ cảm giác được cảm giác tê dại từ vành tai truyền đến. Làn da nàng càng trở nên đỏ hồng hơn. Làm cảm giác được cảm giác sướng khoái từ vành tai truyền tới. Không ngờ từ miệng của nàng lại phát ra được tiếng rên nho nhỏ: “Ư…”
Tham lam hít khí xử nữ từ cơ thể của Sara tỏa ra, Nawaki dùng chiếc lưỡi liên tục bú mút rồi đá vành tai của Sara. Dường như Sara cảm nhận được ban đầu là hơi buồn buồn sau đó là cảm giác tê sướng. Hiện giờ rõ ràng là nơi nhạy cảm của Sara. Hắn bắt đầu tham lam liên tục bú mút nơi này của nàng.
“A, ư…” Sara cực kỳ xấu hổ. Nàng không hiểu được tại sao từ miệng của mình lại phát ra những tiếng rên như vậy. Nàng chỉ cảm thấy được hắn làm như vậy với nàng rất thoải mái rất sảng khoái, rất thoải mái. Bất chợt khiến cho nàng giật mình bởi nàng cảm giác được một bàn tay trực tiếp chộp lên ngực của nàng.
Tay Nawaki trực tiếp biến thành trảo chộp lên ngực của Sara. Hắn cảm giác được bàn tay truyền đến cảm giác tê dại mềm mại đến bất ngờ. Hắn không nghĩ rằng bộ ngực của Sara không lớn những lại mềm mại như thế. Hắn bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp nơi này.
Con mắt của Sara mở lớn, bàn tay vội vàng đưa xuống ngăn cản. Bàn tây mềm mại trắng nõn ngọc ngà của nàng vội vàng túm lấy cánh tay của Nawaki mở miệng ngăn cản nói: “Không!”
Tuy nhiên Nawaki cũng tạm thời dừng lại nhưng rất nhanh sau đó hắn phản ứng lại, hắn nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai Sara: “Sara anh thích em, anh thích em!” Đồng thời hắn lại nhẹ nhàng một lần nữa hôn lên môi của Sara. Bàn tay của Sara trở nên lỏng hơn nhưng vẫn nắm lấy tay của hắn. Tuy nhiên hắn bắt đầu có thể xoa bóp nhẹ nhàng một bên vú của nàng. Xem ra Sara đã đồng ý để hắn bóp vú của nàng.
Sara chỉ cảm giác được từ ngực của mình truyền đến cảm giác tê dại. Một cỗ lửa nóng từ phía dưới bụng của nàng đánh thẳng vào *m đạo khiến cho *m đạo của nàng truyền đến ẩm ướt và nóng bức. Nàng chưa bao giờ gặp phải tình trạng này cả.
Hai bàn tay của nàng trực tiếp bị một tay hắn nắm tới sau đó đặt lên phía trên đầu giường. Đột nhiên nàng cảm nhận được gì đó, nàng giật mình hô lên: “A…” Đầu nàng nhìn xuống dưới thấy được bàn tay củ hắn trực tiếp kéo áo của nàng xuống để lộ ra một cái áo lót vú màu hồng. Ánh mắt của hắn hau háu nhìn vào bộ ngực mới lớn của nàng.
Sara chỉ cảm giác được mình cực kỳ xẩu hổ, nàng lên tiếng nói: “Không! Nawaki, đừng nhìn…”
“Không đâu!” Nawaki cảm giác được hai tay nàng muốn dãy dụa, hắn không muốn nàng bị đau đành buông tay ra. Sara vội vã dùng tay che đi bộ ngực của mình. Nawaki mỉm cười nói: “Bộ ngực của Sara rất đẹp. Anh rất thích chúng. Sara đừng xấu hổ. Anh thực sự thích em!”
Lời nói của Nawaki tràn đầy mê lực, hai tay của hắn trực tiếp đem hai tay của Sara một lần nữa kéo lên phía trên đầu giường. Sara cực kỳ xấu hổ. Nàng chưa bao giờ gặp phải tình trạng này. Cơ thể của nàng đang run rẩy vì sợ hãi. Dù sao đây cũng là lần đầu của nàng. Nawaki lại mở miệng an ủi nói: “Sara, mọi việc có anh được chứ?” Đầu của Sara đang quay đi vì xẩu hổ, nàng nhẹ nhàng ưm lai lời của hắn.
Tuy nhiên ánh mắt của nàng vẫn len lèn nhín vè phía hắn. Hắn trong lúc này dùng hai tay đặt hai tay của nàng lên đầu giường. Đầu hắn từ từ cúi xuống, trong con mắt ngạc nhiên của Sara, Nawaki cúi đầu xuống dùng miệng nhè nhàng kéo đi chiếc áo lót của Sara. Sara chỉ cảm giác được vú của mình truyền đến cảm giác tê dại.
Hai vú cao ngất, mặc dù không lớn nhưng cực kỳ săn chắc lại mềm mại. Ở giữa xuất hiện hai hạt anh đào hồng hồng. Ánh sáng lờ mờ chiếu lên bộ ngực khiến cho nó càng trở nên mê người hơn. Trước