Tại trong đồng nhỏ lúc này, ánh sáng đã ở trạng thái lờ mờ. Hai người ngoảnh ra thì thấy được qua ánh sáng lờ mờ hiển nhiên trời đã trở về tối. Thấy ánh sáng trong động đã trở lên mờ ảo Akira chỉ cười khổ một tiếng. Tsunade đã đứng dậy từ trên thân mình của nàng. Ánh mắt của Tsunade nhìn quanh, trong lúc này khuôn mặt nàng có chút bấn loạn bởi vì quần áo của nàng đã hoàn toàn bị Akira đem xé rách. Hiển nhiên quần áo không còn nguyên vẹn, thân thể của nàng hoàn toàn trở nên trần truồng.
Bàn tay Akira nhẹ nhàng đưa lên, từ bàn tay hắn xuất hiện một ngọn lửa đỏ rực đem cả khu vực trong đó cháy sáng. Ngay sau đó ngọn lửa rời khỏi tay hắn tuy nhiên nó vẫn lập lòe như một cây đuốc đem cả cái động chiếu sáng.
Ánh mắt Akira nhìn trung quanh thì thấy được trong không khí vẫn nặng mũi giao hoan. Phía dưới đất đã để lại một lớp màu khô cùng với một đám dịch nhớp. Trong lúc này không ngờ Tsunade lại cầm lấy một mảnh vải mềm từ quần áo đã rách của nàng đem nhẹ nhàng lau lên bộ phận *m đạo của nàng. Đem toàn bộ những nhớp nháp keo dính trên cơ thể của nàng lau sạch sẽ.
Tuy nhiên khi nhìn thấy được ánh sáng lóe lên thì Tsunade khuôn mặt ửng đỏ. Nàng vội vã dùng tay che *** phần *m đạo của nàng đồng thời tay kia che đi phần vú cao vút của nàng. Trên hai vú cao vút của Tsunade, Akira vẫn nhìn thấy được ở trên đó ẩn hiện những dấu tay đỏ ửng. Xem ra Tsunade chưa có dùng y liệu nhẫn thuật đem chúng xóa đi. Ngay cả phần éo cũng có những dấu tay đỏ ửng như thế.
Thấy ánh mắt hau háu của Akira nhìn về phía mình thì hai má Tsunade ửng đỏ. Nàng vừa xấu hổ lại vừa giận. Đôi môi đỏ mọng hơi run lên, hai hàm răng của nàng hơi cắn lại. Nàng mở miệng mắng: “Tên quỷ nhỏ, ngươi nhìn đủ hay chưa hả?”
Nghe thấy lời này thì trên mặt Akira xuất hiện một nụ cười bình thản, hai má hắn hơi ửng đỏ. Ngón tay chỏ đưa lên gãi nhẹ sống mũi của mình. Hắn nhìn về phía Tsunade nói: “Không có… Chỉ là em rất đẹp, Tsunade! Em quả thực là người đẹp nhất mà anh từng nhìn. Em là người con gái đẹp nhất trên đời…”
Nhất thời hai má Tsunade ửng đỏ. Trong lòng nàng có chút ngọt ngào đồng thời xấu hổ. Tuy nhiên hình bóng một người nam nhân có bạch kim khác xuất hiện lại khiến cho lòng nàng có chút cảm giác hổ thẹn. Tsunade thở dài một hơi nói: “Được rồi, đừng nói đến chuyện này nữa!”
“Xin lỗi!” Bất chợt Akira lai mở miệng nói lời xin lỗi.
Nghe thấy vậy Tsunade có chút ngạc nhiên nhìn về phía hắn sau đó nàng suy nghĩ gì đó rồi nói: “Ngươi không cần phải xin lỗi ta! Việc này là ta tự nguyện…”
“Bất kể việc này là tự nguyện hay không nhưng cũng không ngăn được việc chuyện của chúng ta xảy ra. Anh biết trong lòng của em bây giờ đang có nhiều khúc mắc. Nhưng anh sẽ chờ!” Nói đến đây bàn tay hắn đưa ra tìm được trong chiếc áo mà hắn mắc. Đám áo này đã biến thành một đám rẻ rách. Bàn tay hắn vươn ra mở ra quyển trục. Ngón tay nhẹ nhàng bị miệng hắn cắn nhẹ chay ra một chút. Bàn tay trực tiếp ấn lên quyền trục đang nằm trên đất.
Bùm!
Nhất thời trong quyền trục hiện ra một chiếc balo. Trong chiếc balo đựng đầy quần áo. Chiếc ánh sáng của ngọn lửa thì Tsunade cũng có vài phần kinh ngạc. Nàng không nghĩ rằng hắn có thể trực tiếp sử dụng cách như vậy để chiếu sáng. Tuy nhiên trong ánh sáng thì nàng thấy được một thân hình tuyệt mỹ. Làn da mặc dù trắng như nữ nhân nhưng từng khối cơ thịt lại cuồn cuộn đầy sức bộc phá. Ngay cả cơ bụng cũng cuộn thành những cục thịt hết sức rắn chắc. Chân tay để hiện ra từng khối cơ đến hoàn mỹ.
Thường thường những khối cơ này sẽ hiện lên những đường gân dữ tợn nhưng thân thể của hắn không biết làm cách gì nhưng mỗi chuyển động của hắn thì trên làn da của những khối cơ này cũng không có để hiện lên những đường gân dữ tợn mà vẫn bóng loáng không tì vết.
Tuy nhiên phía dưới một cây côn thịt to tướng, ánh mắt Tsunade không hiểu tại sao lại bị hấp dẫn bởi cái thứ này. Khi nhìn thấy thứ này thì Tsunade có chút đỏ mặt. Bởi vì thứ này chính là thứ hắn dùng để xâm nhập vào trong người nàng đây mà. Tsunade thi thoảng len lén nhìn về phía này của hắn mặc dù Akira cũng không biết mà thôi. Rõ ràng nàng nhớ được thứ ấy vô cùng to lớn sao hiện giờ nó lại bé như vậy. Nếu như nó bé và ngắn như vây có lẽ nàng không bị đau đớn khi bị thứ này nhét vào trong *m đạo của mình.
“Hiện giờ trong ba lô có thuốc trị thương, lương khô cùng với quần áo tuy nhiên anh lại không có quần áo nữ Ninja ở đây! Em có thể mặc tạm một bộ Kimono được hay không Tsunade…” Thấy được Tsunade không trả lời trong khi mình đang tại trong túi xách lần mò mọi vật phẩm. Trong lúc này Akira nhìn về phía Tsunade, hắn mở miệng nói: “Tsunade, em làm sao vậy?”
“A” Nhất thời Tsunade kinh ngạc hô lên một tiếng. Ngay lập tức nàng thoát khỏi trạng thái thất thần. Nàng mở miệng nói: “Ngươi nói gì?”
“Hài…” Akira lại khe khẽ thở dài một hơi. Ánh mắt nhìn về phía Tsunade mở miệng nói: “Anh nói hiện giờ trong quân dụng của anh chỉ còn mấy bộ Kimono. Em có thể dùng tạm nó được chứ? Anh không có quần áo của nữ nhân ở đây!”
“A” Nghe được lời này thì Tsunade nhẹ nhàng gật đầu. Sau đó đôi mắt xinh đẹp câu người vẫn còn đọng lại chút hơi nước mở miệng nói: “Tùy tiện!” Nghe được lời này thì Akira mỉm cười bàn tay lục một bộ quần áo Kimono đơn giản sau đó đưa chúng cho Tsunade. Hắn cũng không quên đưa cho Tsunade một chiếc khăn sạch. Tsunade cầm lấy khăn sạch sau đó dùng khăn sạch quấn lên người che đi chỗ kín đáo của nữ nhân. Đồng thời nàng cũng dùng khăn sạch đem thân thể của mình lau sạch sẽ.
Akira bất đắc dĩ cũng lấy được một bộ khăn sạch sẽ đem choàng lấy thân thể của mình. Bất chợt Tsunade mở miệng nói: “Ngươi, ngươi… có thể đi ra ngoài hay không? Ta muốn thay quần áo!”
Nghe thấy vậy Akira cười khổ một tiếng. Khóe miệng hắn cong lên, hắn nhìn về phía Tsunade mở miệng nói: “Được rồi, anh hiểu!” Đột nhiên từ xung quanh thân thể của Tsunade một vùng đất rộng rãi ngay lập tức chồi lên những bức tường bằng đất. Bức tường bằng đất ngay lập tức che lấy thân thể của Akira.
“Cảm ơn ngươi, Akira!” Từ trong mấy bức tường đất vây quanh Tsunade một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.
Đôi môi Akira hơi mím lại, hắn đem thân thể của mình lau sạch sẽ sau đó lẳng lặng mở miệng nói: “Không có gì!”
Ngay sau đó Akira thay một thân quần áo Ninja của làng Lá mặc lên người. Hắn vặn vẹo tay chân của mình một chút. Bụng của hắn trong lúc này cũng bắt đầu réo vang lên. Ánh mắt hắn lướt qua về phía đám quần áo rách nát ở phía dưới. Nhìn thấy chiếc quần lót của Tsunade đã bị xé rách nát. Bàn tay Akira không nhịn được sự hấp dận, hắn đem chiếc quần lót kéo lên ngay sau đó hắn đưa lên mũi nhẹ nhàng hít vài hơi.
Ầm!
Bất chợt từ đám đất đó một quyền oanh kích ra ngoài. Thân mình Tsunade trực tiếp đi ra khỏi đám đất. Nàng mặc một bộ kimono để trễ ngực trông vô cùng hấp dẫn. Tsunade mở miệng nói: “Akira, chúng ta có thể… Ngươi làm gì vậy?”
Trong tay Akira cầm một mảnh vải, hắn ngay lập tức ném ra sau lưng của mình, khuôn mặt Akira có chút ửng đỏ vì xấu hổ. Hắn ngay lập tức mở miệng nói: “Ta đang thu thập xem còn sót lại đồ gì như kunai, dao phẫu thuật… hay không thôi? Đúng rồi, em đã thay đồ xong rồi sao?”
“Hừ…” Tsunade hừ lạnh một tiếng. Nàng ngay lập tức khôi phục khuôn mặt bình thản như hàng ngày. Nàng mở miệng nói: “Được rồi, Akira chúng ta có thể rời đi rồi!” Nói xong Tsunade xoay người đi ra phía ngoài. Akira gật đầu đi sau nàng. Bất chợt Tsunade hơi dừng lại, ngay sau đó hắn nghe được nàng nói: “Akira, khi trở về tuyệt đối không được nói chuyện đã xảy ra ngày hôm nay cho bất cứ ai?”
“A” Có chút ngạc nhiên lên Akira nghe được kinh hô lên một tiếng. Ngay sau đó hắn cúi đầu thở dài nói: “Được rồi như em mong muốn!”
“Hừ, còn nữa…” Bất chợt Tsunade hừ lạnh một tiếng khiến cho Akira hơi ngẩn người ra. Nàng lẳng lặng mở miệng nói: “Sau này phải gọi ta là cô Tsunade, nghe rõ không?”
Hai vai Akira hơi nhún nhún lên, hắn cười khổ nói: “Được rồi, cô Tsunade!”
“Tốt!” Tsunade mở miệng đáp lời của Akira. Tuy nhiên cả hai người trong lúc này ra ngoài thì tất cả đều há hốc mồm lên. Không biết lúc nào thì ở bên ngoài đã cắm mấy cái trại ở ngoài trời. Thấy được hai người bước ra thì một thanh niên tóc vàng bước tới.
Thanh niên tóc vàng đưa tay lên chào hai người nói: “Cô Tsunade, Akira!”
Nhất thời khóe mắt Tsunade liên tục giật giật. Bởi vì sau đó xuất hiện một đám người khác. Tất cả đều đầy đủ có Minato, có cậu bé Kakashi, có bộ ba Ino-Shika-Cho cùng với Orochimaru… Nói chung tất cả ban đến làm nhiệm vụ này đều đầy đủ. Nhất thời khóe mắt Tsunade liên tục lại một lần nữa co giật mạnh hơn. Khóe miệng Akira cong lên, hai vai hắn bất đắc dĩ nhún nhún.
Thấy vậy Minato hơi nhếch miệng lên cười trừ, ngón tay nhẹ nhàng gãi gãi bên má của hắn nhìn về phía hai người. Orochimaru lẳng lặng thè lưỡi hai tay khoanh lại lên tiếng nói: “Tsunade, Akira-kun!”
“Ha…” Hai tay Akira giang rộng hết cỡ biểu hiện không có cách nào hết. Hắn hoàn toàn bó tay trước hoàn cảnh này.
…
Ngồi trong một cái lều, nhất thời mọi người bu trung quanh ánh nến. Ánh mắt Akira tùy ý quét ngang qua mọi nơi. Bàn tay Tsunade trong lúc này đặt lên trên đầu của Shibi. Một luồng ánh sáng màu xanh lá cây sáng lên. Đôi mắt của Shibi hơi động đồng thời miệng phát ra tiếng kêu nhỏ: “Ư…”
Trong thời gian này thì Minato mới hướng về phía Akira mở miệng nói: “Theo như ngài Hokage đệ tam để lại lời muốn chúng ta từ bỏ nhiệm vụ này!”
“Từ bỏ nhiệm vụ này?” Hai hàng lông mày của Akira hơi cau lại. Hắn hít một hơi sau đó nhẹ nhàng gật đầu. Lần này đối thủ quả thực mạnh mẽ đến quá mức. Thực lực này hoàn toàn có khả năng nghiền ép tất cả đám người ở đây khiến cho tất cả đám người ở đây đều hoàn toàn không có lực phản kháng. Trong thâm tâm Akira thoáng qua hình ảnh của người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly cực kỳ ngạo nghễ đứng ở trên không trung, mắt lạnh nhìn về phía đám người dưới kia.
Bàn tay của Tsunade thu lại, nàng đưa bàn tay nhẹ nhàng lau nhẹ trán ướt đẫm mồ hôi của mình. Tsunade mở miệng nói: “Shibi không có vấn đề gì lớn! Chỉ cần đưa cậu ta trở lại làng là được. Hiện giờ tại nơi này cũng không đủ thiết bị để tôi có thể chữa trị cho cậu ta!”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn quay sang nhìn về phía Minato mở miệng nói: “Lần này thực lực đối phương quá mạnh mẽ! Bất cứ ai trong chúng ta