Một thanh niên tuấn tú với mái tóc vàng nhọn, con ngươi có màu xanh sáng. Khuôn mặt hắn khá đầy đặn. Hắn mặc một thân quần áo Ninja làng Lá màu xanh khá bảnh. Đi bên cạnh người thanh niên này là một thiếu nữ khá xinh đẹp có mái tóc màu đỏ có khuôn mặt tròn trịa, mái tóc đỏ dài thướt tha. Người thanh niên đang cười nhìn về phía Akira khiến hắn cả người co quắp lại.
“Ơ” Thiếu nữ xinh đẹp có mái tóc màu đỏ nhìn về phía bên trong. Kushina thấy được một thanh niên giống hệt Akira đang ngồi với một bé gái mặc kimono trắng có hoa đỏ ở người. Thấy thiếu nữ ngạc nhiên nhìn về phía trong quán thì nhất thời Tsunade cùng với Minato đều nhìn ra.
Nghe được âm thanh này thì cô bé khoảng chín, mười tuổi ngồi trong quán thò đầu của mình ra. Thấy được mấy người này thì Kurenai hô lên: “Ngài Tsunade, thầy Minato, chị Kushina…” Sau đó cô bé tò mò nhìn về phía người thanh niên mà Tsunade đang vịn kia.
Nhất thời không khí trở nên cứng lại. Cả bầu không khí trở nên âm trầm. Minato ngửi được mùi không đúng. Hắn thấy được ánh mắt tức giận của Akira đang nhìn về phía mình. Trán của Minato chảy ra đầy mồ hôi hột. Bàn tay hắn đưa ra gãi gãi đầu, một tay khác phẩy phẩy nói: “Hahaha… Tôi sực nhớ được còn có việc bận nên tôi và Kushina sẽ không làm phiền mọi người nữa! Mọi người cứ tiếp tục!”
Nghe được lời này thì Kushina tò mò nhíu mày lại hỏi: “Minato, không phải chúng ta sẽ cùng ăn kem ở đây sao?”
Bàn tay bản thể Akira đưa lên vỗ ngực của mình ho khan vài tiếng nói: “Khụ, khụ, khụ…” Ánh mắt khồng dám nhìn về phía Tsunade cùng với Kurenai. Hắn giả vờ ốm, ho bắt đầu ngày càng nặng hơn, khuôn mặt trở nên ửng đỏ. Hắn lên tiếng nói: “Tsunade, anh thấy mình không được khỏe lắm. Chúng ta nhanh đến bệnh viện thôi!”
“Được, được… để ta mang ngươi đến bệnh viện!” Âm thanh của Tsunade phát ra khiến cho người run rây. Cả người Akira giống như cảm giác được toàn thân lạnh buốt. Hắn cảm giác được khí thế trên người Tsunade tăng lên vùn vụt.
Đột nhiên Akira bị Tsunade dùng tay xách thẳng lên, ánh mắt Tsunade nhìn về phía Akira khiến cho hắn toát mồ hôi hột. Tsunade muốn nói: “ngươi muốn đến bệnh viện hả? Được thôi! Vây thì đến đó đi!”
Bốp!
Tsunade tung một cú đánh trời giáng vào ngực của Akira khiến hắn bay khá là xa. Toàn thân Akira cảm giác ê ẩm, cả người bay đi khá xa. Minato nhìn thấy cảnh này thì có chút chột dạ trong lòng. Hắn thầm nghĩ: “Có lẽ hình như mình đến không đúng lúc!”
Bùm!
Ảnh phân thân của Akira do Akira quá đau đớn không không chế được lên ảnh phân thân bị xóa bỏ. Nó ngay lập tức biến thành khói trắng. Kurenai thấy Akira bị đánh bay thì cực kỳ hốt hoảng hô lên: “Akira onii-chan…” Thân mình cô bé vội vàng đuổi tới chỗ mà Akira rơi bịch xuống.
Hình dáng Akira trong lúc này vô cùng chật vật. Hắn cảm giác được xương xườn của mình bị gẫy vài cái. Từ miệng chảy ra một dòng máu tươi. Nhất thời thấy được Akira như vậy thì Tsunade có chút lo lắng bởi vì mình quá tức giận nên đã ra tay quá lặng.
“Chuyện gì vậy?” Nhất thời mọi người ở đây bắt đầu bàn tán xì xào to nhỏ.
Cô bé Kurenai chạy thẳng đến bên cạnh Akira. Bàn tay của cô bé đặt lên ngực của Akira. Bộ mặt của cô bé cực kỳ lo lắng hỏi: “Akira onii-chan, anh có sao không?”
“Khụ…” Akira ho ra một ít máu. Hắn dùng chiếc khăn trắng mà Tsunade đã đưa ình trực tiếp lau đi máu trên miệng của mình. Bàn tay kia thì đặt trước ngực, một dòng ánh sàng màu xanh lá nhu hòa tác dụng vào vết thương. Vết thương của hắn nhanh chóng khép lại, sắc mặt cũng tốt hơn nhiều.
Akira nhẹ nhàng xua tay nhìn về phía cô bé Kurenai nói: “Anh không có sao!” Akira trực tiếp đứng dậy. Ánh mắt nhìn về phía Tsunade sau đó lên tiếng nói: “Tsunade, anh nghĩ hai người chúng ta cần nói chuyện một lần được chứ?”
Hiện giờ trong lòng Tsunade tràn ngập tức giận. Nàng không nghĩ được Akira lại là người bắt cá hai tay. Phải biết được rằng nàng cũng có tôn nghiêm và lòng tự trọng của nàng. Nàng là một nữ nhân mạnh mẽ không cần loại tình cảm bố thí. Không có Akira thì nàng vẫn sống tốt được.
“Hừ…” Tsunade hừ lạnh một tiếng. Nàng quay đầu đi sau đó lạnh lẽo lên tiếng nói: “Ta hy vọng ngươi ngày sau đừng xuất hiện trước mặt ta nữa!”
Mắt Akira nhắm nhẹ lại sau đó hắn lắc đầu, hắn mở miệng nói: “Về việc ngày hôm nay có lẽ là lỗi của anh. Hiện giờ em đang giận nên anh sẽ không nói chuyện với em. Khi mà em hết giận đến lúc đó anh sẽ tự mình đến cửa bồi tội với em…”
Tsunade chỉ lạnh lùng hừ nhẹ một tiếng.
Bàn tay Akira chớp nhẹ đôi mắt thở dài một hơi. Hắn hướng về phía Kurenai lên tiếng nói: “Xin lỗi em, Kurenai-chan. Hôm nay không thể khiến cho em có một cuộc vui chơi toàn vẹn. Ngày khác anh sẽ đưa em đi chơi…” Akira mỉm cười sau đó lên tiếng nói: “Để anh đưa em về!”
Khuôn mặt Kurenai có vài phần ủ rũ, nàng khe khẽ gật đầu một cái. Akira thở dài một hơi, hắn hoàn toàn có thể phủ nhận mỗi quan hệ giữa hắn và Kurenai. Hắn có thể nói rằng mình chỉ coi cô bé như em gái sau đó là một cuộc vui chơi giống như anh trai đưa em gái đi chơi. Tuy nhiên hắn lại không làm thế. Hắn không muốn mình trở thành kẻ như vậy. Sớm muộn một ngày thì Kurenai cùng với Tsunade sẽ biết nếu như vậy cứ ngửa bài luôn đi. Hắn cảm giác mình sống dấu dấu diếm diếm có chút mệt mỏi.
Kushina quay sang nhìn Minato một cái. Đôi môi Minato mím lại sau đó hắn lắc lắc nhè nhẹ đầu vài cái ý bảo nàng không muốn lên tiếng.
Akira trực tiếp dắt tay cô bé Kurenai rời đi để lại ba người Minato cùng với Tsunade ở tại nơi đó. Nhất thời đầu Tsunade hơi cúi xuống. Trong lòng nàng tràn ngập ngổn ngang những cảm xúc. Đôi mắt của Tsunade chớp nhẹ một cái. Ngay sau đó Minato và Kushina cả kinh, Tsunade trực tiếp bá lên cổ của hai người.
Trên khuôn mặt Tsunade xuất hiện một nụ cười gượng gạo nói: “Được rồi, chúng ta đi ăn thôi! Hôm nay tôi mời!”
Minato có vài phần lo lắng lên tiếng hỏi: “Cô Tsunade, cô không sao chứ?”
“Minato cậu có ý gì hả?” Bàn tay Tsunade đưa lên vỗ đầu của Minato một cái. Minato cảm giác đầu của mình đau nhói. Tsunade cười hì hì nói: “Tôi giống như làm sao vậy hả? Được rồi, chúng ta mau đi ăn một bữa đi. Hôm nay tôi mời!” Nói xong Tsunade kéo theo hài người Kushina và Minato trực tiếp đi về phía cuối con đường.
Bàn tay Akira dắt theo Kurenai đi trên con đường. Hắn cảm nhận được bàn tay Kurenai đang run rẩy lển. Đứng trước cổng nhà Yuuhi Shinku, Akira cúi đầu xuống nhìn thấy Kurenai đang cúi đầu thì khe khẽ thở dài. Hắn không biết mở miệng nói gì với cô bé Kurenai cho phải nữa.
Thân mình Akira trực tiếp cúi xuống. Bàn tay hắn nâng mặt cô bé lên thấy được đôi mắt to tròn giống như hồng ngọc đang dưng dưng muốn khóc. Akira nhẹ nhàng dùng đôi môi của mình hôn lên mắt của cô bé. Nhất thời dòng lệ từ hai mắt cô bé chảy xuống. Akira cảm giác được lòng mình đau thắt lại. Hắn cảm giác được vị mặn và đắng của nước mắt mà Kurenai đang vì hắn khóc. Akira cứ nghĩ cô bé còn ngây thơ xem ra cô bé biết nhiều hơn hắn nghĩ.
Akira mở miệng nói: “Xin lỗi em Kurenai!” Bàn tay hắn đưa lên ôm lấy chiếc mặt tròn trịa của Kurenai. Hắn nhìn chằm chằm vào mắt cô bé sau đó lên tiếng nói: “Cho dù bất kể chuyện gì xảy ra đi nữa thì sau này khi Kurenai lớn, anh nhất định sẽ kết hôn với Kurenai được không? Kurenai hãy làm cô dâu của anh nha?”
Hắn mở miệng nịnh nọt cô bé. Nhất thời cô bé mở to mắt nhìn về phía Akira. Nàng có chút ngạc nhiên nói: “Thật không, Akira onii-chan?”
“Ừm” Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống. Hắn mỉm cười nhìn về phía Kurenai đồng thời mở miệng hứa: “Khi Kurenai lớn hơn một chút là có thể trở thành cô dâu của anh rồi!”
“Ừm” Cô bé Kurenai nhẹ nhàng gật đầu một cái. Ngay sau đó cô bé lập tức hôn lên má của Akira để lại một vết son nhàn nhạt bé xinh ở đó. Ngay sau đó cô bé quay người bỏ chạy vào trong nhà. Khi thấy một nam nhân mặt mũi gầy gò ở đó thì cô bé lên tiếng nói: “Cha!” Người nam nhân này chỉ khe khẽ gật đầu một cái.
Akira ngẩng đầu lên sau đó đứng dậy, hắn lên tiếng nói: “Chú Shinku!”
Hai tay Shinku khoanh lại trước ngực, hắn lẳng lặng lên tiếng nói: “Cậu rất biết giữ lời hứa! Tốt lắm!” Những lời này rơi vào tai của Akira làm cho hắn không hiểu được gì cả. Ngay sau đó Shinku xoay người đi về phía trong nhà đem cửa nhà đóng lại. Akira hơi cúi người hành lễ. Khi thấy được cánh cửa đã đóng lại thì Akira thở dài ra một hơi.
Ánh sáng do những chiếc đèn trực tiếp chiếu lên một chiếc bàn lớn đặt đầy đủ những món ăn ngon ở phía trước. Một nữ nhân xinh đẹp tóc vàng, con ngươi màu nâu nhạt. Trong tay nàng cầm lên một chai rượu trực tiếp nốc ừng ực.
Đôi môi đỏ hồng của nàng sau khi nốc sau chai rượu thì hai má có chút ửng đỏ. Con mắt lờ đờ nhìn về phía hai người một nam một nữ phía trước. Nam có mái tóc màu vàng cực kỳ đẹp trai. Nữ thì khá xinh đẹp có mái tóc màu đỏ. Thiếu nữ có tóc màu đỏ ới bộ mặt lo lắng lên tiếng nói: “Tsunade-sama, ngài không nên uống rượu nữa? Ngài say rồi?”
Ánh mắt Tsunade nhìn chăm chú về phía thanh niên tóc vàng. Hình ảnh trong mắt của nàng bắt đầu mông lung mơ hồ. Hình ảnh người thanh niên tóc vàng biến đổi thành một người thiếu niên tóc bạch kim cực kỳ đẹp trai. Thấy được hình ảnh này thì Tsunade nhăn mặt lại.
Bàn tay của nàng vươn lên trực tiếp túm lấy cổ của người thanh niên kia. Minato giật mình kinh ngạc. Tsunade đem mặt Minato kéo sát vào mặt của mình lên tiếng nói: “Akira, tại sao cậu lại là người như vậy? Tại sao cậu lại đối xử với tôi như vậy? Híc… Có phải vì tuổi của tôi lớn tuổi hơn tuổi của cậu mà… híc…” Tsunade đỏ mặt ngất ngây đồng thời vừa ngất vừa nói.
Hai bàn tay Minato đưa lên, hắn cười khổ trong lòng, bộ mặt có vẻ bất đắc dĩ, hắn có chút đổ mồ hôi trong tình trạng này. Minato lên tiếng nói: “Tsunade-sama, em là Minato a! Cô say rồi!”
“Nói dối!” Thân mình Minato bị Tsunade kéo lảo đảo. Tsunade mắt ngà ngà nhìn về phía Minato nói: “Cậu rõ ràng chính là Akira. Là Uchiha Akira… Cậu có biết không? Ngày hôm nay tôi phải lấy hết dũng khí đi hẹn hò với cậu vậy mà cậu lại lừa tôi… Cậu là kẻ khốn kiếp mà… Híc…” Thân mình Tsunade liên tục lảo đảo. Ngay sau đó đầu Tsunade đẩy Minato lại.
Ánh mắt Tsunade lảo đảo nhìn sang Kushina. Trong lúc này Kushina đã biến thành bộ dạng cô bé tóc đen bồng bềnh. Tsunade ngà ngà quay sang nhìn Kushina nói: “Akira cậu bởi vì Kurenai nên mới như vậy phải không? Híc… Cậu… là đồ khốn…” Tsunade quay sang nhìn về phía Minato đồng thời ngón tay chỉ về phía Kushina.
Ánh mắt Kushina quay sang nhìn về phía Minato. Minato xuất hiện nụ cười gượng gạo. Hắn lên tiếng khuyên can nói: “Cô Tsunade, cô say rồi!”
Bàn tay Tsunade hất ra, nàng lẳng lặng lên tiếng nói: “Tôi không có say!” Nói xong nàng lại ngửa cổ lên nâng chai rượu rót vào cổ của mình ừng ực. Từng ngụm rượu liên tục đổ vào miệng của Tsunade.
Một thanh niên mặc một bộ quần áo kimono đơn giản bước vào quán rượu. Mái tóc bạch kim nhẹ nhàng phất phơ trên mái tóc của hắn. Thấy được người thanh niên này đi tới thì nhất thời hai người Kushina và Minato đều nhìn về phía Akira. Minato lên tiếng nói: “Akira-kun!”
“hà…” Akira quay sang nhìn về phía bộ dạng nát rượu của Tsunade, hắn khe khẽ thở dài.
Thấy được một người thanh niên tóc bạch kim tiến tới thì Tsunade vẫy vẫy tay, ánh mắt lờ đờ nhìn về phía người thanh niên tóc bạch kim này nói: “Jiraiya anh đến rồi hả!? Đến đây…” Bàn tay nàng vỗ vỗ vào nền sàn nói: “Đến đây uống với tôi. Híc…”
Đầu Akira nhẹ nhàng lắc lắc, hắn cười khổ một tiếng nhìn về phía Tsunade, ngay sau đó hắn quay đầu nhìn về phía hai người Minato cùng với Kushina nói: “Xin lỗi hai người đã làm phiền hai vị rồi. Việc còn lại hãy cứ giao cho tôi!”
Minato mỉm cười một cách hòa ái đối với Akira nói: “Không, không có gì?” Bàn tay Minato đưa lên giống như bộ dạng đầu hàng.
Akira tiến về phía Tsunade, bàn tay hắn ra ôm lấy Tsunade. Tsunade ngay lập tức quơ múa tay chân của mình. Nàng lên tiếng nói: “Làm cái gì vậy? Híc…”
Đôi môi Akira mấp máy, hắn lẳng lặng đáp lại Tsunade: “Tsunade đừng uống nữa. Tôi sẽ đưa cô về nhà!”
“Về?” Bộ dạng Tsunade đã hoàn toàn trở nên ngà ngà. Nàng lảo đảo muốn ngã, tuy nhiên nàng phất tay ra muốn gạt tay Akira nói: “Về đâu? Tôi không muốn về. Tôi còn phải uổng nữa…”
Khóe miệng Akira nhếch lên. Bàn tay hắn trực tiếp bế xốc Tsunade lên mặc kệ Tsunade có phản kháng hay không. Ánh mắt Akira liếc về phía đám người Minato cùng với Kushina nói: “Minato, Kushina. Tôi sẽ đưa cô Tsunade trở về nhà. Lần này thực sự làm phiền hai người. Cảm ơn!”
Minato mỉm cười lắc lắc đầu nói: “Không có gì!” Thân mình Akira cùng với Tsunade trực tiếp biến mất tại trước mặt của hai người. Thấy hai người rời đi thì Minato thở phào một hơi dường như chút được gánh nặng vô cùng lớn. Cả người hắn cảm giác được nhẹ nhõm và thoải mái.
Kushina nhìn sang Minato tò mò lên tiếng hỏi: “Minato-chan, chuyện này là sao?”
“Chuyện này!?” Nghe được Kushina hỏi mình thì Minato không biết lên tiếng thế nào cho phải? Hắn cũng không phải kẻ nhiều chuyện. Chẳng lẽ nói thẳng ra quan hệ giữa Tsunade và Akira không có bình thường. Hai người đã xác định muốn lui tới với nhau hay sao? Minato gãi gãi cười khổ nhìn về phía Kushina không biết trả lời cô nàng này ra sao? Xem ra Akira vứt cho hắn một đống câu hỏi hóc búa.
Tại nhà của Tsunade…
Thân mình Akira trực tiếp xuất hiện tại bên trong căn nhà. Tsunade liên tục dãy dụa, nàng có chút khó chịu lên tiếng nói: “Jiraiya, anh mang tôi đi đâu vậy hả? Híc…”
Akira lẳng lặng đặt Tsunade xuống, thân hình Tsunade đi xiêu vẹo. Akira lên tiếng nói: “Đến nhà rồi!”
“Đến… đến nhà? Híc…” Tsunade nấc lên một tiếng lớn. Hai chân của nàng quỷ xuống phía dưới. Lần này nàng nấc mạnh hơn. Miệng của nàng bắt đầu muốn nôn ọe ra. Bàn tay của nàng trực tiếp bụm lấy miệng của mình. Ngay sau đó nàng nôn ọe ra.
Không biết lúc nào thì ở phía dưới của nàng đã có một cái chậu lớn. Tsunade trực tiếp nôn lên chậu. Nàng liên tục nôn thốc nôn tháo ra những thứ mà nàng đã ăn. Akira nhìn cảnh này thì cười khổ một tiếng. Hắn mím môi nhìn về phía Tsunade. Sau đó dường như hắn quyết định cái gì đó thì Akira cắn răng một cái.
Thân hình hắn xuất hiện gợn sóng, hắn biến mất tại chỗ ngay sau đó hắn lại xuất hiện tại bên cạnh Tsunade. Lần này hắn lấy thêm một cái chậu nước sạch cùng với một cái khăn. Trong lúc này thì Tsunade đã đứng dậy. Tuy nhiên lần này nàng lảo đảo muốn ngã. Ngay lập tức Akira đem Tsunade ôm lấy.
Để Tsunade tựa vào ngực mình, Akira trực tiếp kết ấn. Vài tiếng nổ vang lên một đám Akira xuất hiện trước mặt Akira. Ánh mắt Akira nhìn về phía mấy người này thì mấy người này đều gật đầu một cái. Một người mang theo chậu nôn mà Tsunade đã nôn mang theo. Akira trực tiếp bế xốc Tsunade lên theo kiểu công chúa. Đồng thời một người khác mang theo chậu nước sạch cùng với chiếc khắn. Đôi mắt Tsunade đã hoàn toàn lim dim, dường như nàng đã trong trạng thái nửa tỉnh nữa mê.
Akira kéo chiếc cửa giấy ra đem Kurenai trực tiếp đặt vào tấm nệm. Một phân thân đưa chiếc khăn sạch cho Akira. Hắn dùng chiếc khăn sạch nhẹ nhàng lau đi vết bẩn trên miệng của Tsunade. Đôi mắt Tsunade đã hoàn toàn nhắm lại, thi thoảng lại mở ra. Trạng thái lim dim nửa tỉnh nửa mê.
Sau khi Tsunade vì Akira lau sạch miệng và tay chân hắn nhìn về phía mấy ảnh phân thân. Mấy