Mặt trời từ từ mọc lên từ hướng đông của ngôi làng Lá. Ánh sáng le lói của nó dần dần trở nên rực rỡ và xinh đẹp. Khi mặt trời nên thì không gian tĩnh lặng của màn đêm cũng bắt đầu trở nên nhộn nhịp. Không khí trở nên âm áp hơn đồng thời hơi thở của sức sống cũng bắt đầu lan tỏa khắp nơi.
Trong một căn nhà khá lớn, tiếng rên rỉ của nữ nhân cùng với tiếng thở hồng hộc của nam nhân liên tục phát ra. Cũng không biết thời gian qua bao lâu âm thanh thở dốc của nam nhân cùng với tiếng rên rỉ của nữ nhân càng ngày càng cao khi mà nam nhân phát ra tiếng gầm nhẹ thì tiếng thở dốc của hai người mới từ từ gấp rút trở nên bình ổn.
Trong phòng lồng lặc mùi mồ hôi cùng với mùi của giao hoan. Thiếu niên khoảng mười năm, mười sáu tuổi thở ra hồng hộc. Toàn thân hắn đỏ bừng, cả người nhễ nhại cả mồ hôi. Thân thể hắn đang đè trên một thân hình nữ nhân xinh đẹp ngoài hai mươi tuổi. Nàng có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp, mái tóc vàng và làn da trắng hồng. Bởi vì vừa kết thúc giao hoan xong nên thân thể của nàng vẫn tràn đầy mồ hôi và đỏ ửng.
Thân mình thanh niên xoay người ra, hắn vật xuống dưới chăn thở ra hồng hộc. Nữ nhân xinh đẹp tóc vàng cũng thở ra hồng hộc, con mắt màu nâu xinh đẹp ngậm nước quay sang nhìn về phía hắn. Bàn tay người thanh niên vươn ra cầm lấy một chiếc khăn trắng đem d*ơng vật hắn lau sạch sẽ. Hắn cũng không quên dùng chiếc khăn sạch sẽ lau đi *m đạo của nữ nhân xinh đẹp.
Sau một lúc hai người lẳng lặng ôm lấy nhau. Người thiếu niên từ phía sau ôm lấy thân thể lõa lồ của nữ nhân xinh đẹp tóc vàng. Bàn tay hắn nhẹ nhàng xoa bụng của nàng. Bất chợt hắn mở ra một hơi nói: "Tsunade..."
Nữ nhân xinh đẹp tóc vàng lên tiếng hỏi: "Akira..."
"Ừm..." Thiếu niên Akira hơi ừm nhẹ một tiếng. Bộ mặt của hắn có chút phân vân. Hắn chần chừ trong một lúc sau đó nhẹ nhàng lên tiếng hỏi: "Tsunade, ngày hôm qua cô Ayumi nói gì với em vậy?"
Khi mà AKira nhắc đến cuộc nói chuyện giữa nàng và cô mình, cô Ayumi thì Akira cảm giác được thân mình Tsunade hơi run nhẹ lên. Hắn tò mò lên tiếng hỏi: "Tsunade, em làm sao vậy?"
"Không có gì!?" Tsunade nhàn nhạt đáp lại lời Akira. Thực ra khi mà Akira nhắc tới việc nàng cùng với Ayumi nói chuyện thì trong lòng Tsunade liên tục củ kết. Nàng không dám đối diện với Akira thế nào. Nàng rõ ràng cảm nhận được tình cảm mà Akira dành cho nàng. Bất kể là cách đối xử còn là trong khi hai bên làm tình, Akira cũng thể hiện ra tình cảm mà hắn dành cho nàng. Chính điều này làm cho nàng sợ. Nàng không biết tình cảm mình dành cho Akira là gì nữa. Tsunade lắc nhẹ đầu, nàng lẳng lặng lên tiếng nói: "Mà hôm nay, ngươi không phải đi trực tại bệnh viện sao?"
Khóe miệng Akira hơi nhếch lên, hắn cười nói: "Làm một lần lười đi! Dù sao anh cũng để cho ảnh phân thân đi tới bệnh viện rồi!"
Tsunade nghe được lời này thì mở miệng đáp lại: "Akira, ta không nghĩ ngươi lại lười như vậy?"
"Thì sao nào?" Miệng Akira hơi nhếch nhẹ lên, hắn cười đùa nói: "Được ở bên cạnh em nhiều hơn một chút chắc lão già Đệ Tam không thèm để ý đến đâu!"
Nghe được lời nói trong miệng Akira gọi Hokage đệ tam là lão già thì Tsunade lên tiếng nói: "Ngươi... người này tại sao ngươi lại dám gọi ông ấy là lão già đây? Thật không biết kính trọng người lớn tuổi gì cả. Tuổi ông ấy đáng tuổi ông nội của ngươi!"
"Ha..." Thấy vậy Akira cười sau đó nhẹ nhàng kéo Tsunade vào trong ngực, Hắn ôm lấy nàng sau đó nói: "Thì sao chứ? Không phải học trò của Đệ Tam cũng là công chúa Sên Tsunade cũng bị ta bắt vào trong tay hay sao?"
"Hừ..." Thân mình Tsunade có chút dãy dụa, nàng phản kháng khó chịu đáp lại: "Ngươi... vừa mới sáng sớm không có đánh răng miệng hôi như vậy còn muốn hôn ta..." Trong giọng nói Tsunade có chút bất mãn và khó chịu. Hiển nhiên cả tối hôm qua hai người đã làm tình một đêm, đến sáng nay thì huyết khí phương cương khiến cho Akira không nhịn được lại đè Tsunade ra làm tình thêm vài lần nữa.
"Còn không phải em quá mê người sao, Tsunade?" Bàn tay Akira nhẹ nhàng vuốt lên cặp mông săn chắc và trắng tròn của Tsunade. Hắn cảm giác vô cùng thích thú. Một chút nhu nhuyễn mềm mại từ cặp mông truyền tới Akira. Akira quả thật rất muốn cắn lên mông Tsunade một cái. Hắn lên tiếng tiếp tục nói: "Anh còn không phải vì gia tộc Senju của em có chút đơn bạc muốn gia tăng số người hay sao?"
Akira nhắc lại khiến cho Tsunade mới nhớ. Hiện giờ gia tộc Senju so với gia tộc Uchiha còn thảm hơn nhiều. Gia tộc Senju, người thì bỏ đi, người thì kết hôn với gia tộc người khác hoặc bị chết trận. Huyết mạch gia tộc Senju vốn đã không thuần. Hiện giờ huyết mạch thuần túy nhất chỉ còn mình nàng. Xét đến cùng thì Akira thức tỉnh được Mộc Độn chính là từ ADN của ông nội nàng. Nếu như vì gia tộc thì Tsunade lựa chọn Akira là người hợp nhất tuy nhiên dù gì đi nữa thì Akira cũng là người trong gia tộc Uchiha.
Nói đến đây thì Akira có quan hệ với gia tộc Uchiha. Mắt Akira chính là Mangekyou Sharingan. Bất kể về dung mạo, tài năng, nhân phẩm thì Tsunade đều chấp nhận. Đúng hơn mà nói Tsunade còn lo lắng tuổi tác của mình không xứng với Akira. Mặc dù biết trong lòng Akira có nàng nhưng nàng lại cảm giác xấu hổ với hắn bởi vì người nàng thực sự còn yêu say đắm chính là Dan.
Bàn tay Akira vuốt nhẹ trên bụng Tsunade, hắn cười nói: "Nè, nè... Tsunade, em chẳng lẽ không muốn có con hay sao?" Trong lời nói Akira có chút ý vị tò mò cùng với nghi hoặc.
Thân mình Tsunade hơi giật lên, đôi môi đỏ mọng mê người của nàng mím lại vài cái. Nàng trả lời một chút: "Không, không phải!"
"A..." Akira có chút ngạc nhiên ngay sau đó bàn tay tiếp tục vuốt ve bụng Tsunade. Hắn cười nói: "Tsunade, anh hy vọng hai người chúng ta có thể sống chọn đời chọn kiếp bên nhau!" Lời này nói ra khiến cho toàn thân Tsunade hơi run lên. Akira lại tiếp tục nói tiếp: "Sau đó chúng ta sẽ sinh ra đến vài đứa nhỏ. Rồi quan sát chúng từng ngày lớn lên, lấy vợ gả chồng rồi sinh con. Sau đó anh và em đều đã già, răng móm... Hahaha... đến lúc đó có mấy đứa cháu vui vẻ bên cạnh thì tốt biết mấy."
"Hắc... Nếu Tsunade, em sinh ười thẳng Akira thì tốt rồi để anh thành lập một đội đặc nhiệm Ninja. Mà một thằng thì tên Akira đệ nhất, Akira đệ nhị, Akira đệ tam..." Vẻ mặt Akirra trở nên ngây ngô khi nói đến những lời này.
Tsunade cảm giác được trong lòng có chút nhẹ nhõm. Tuy nhiên vừa khiến nàng có chút khó chịu và buồn cười trong lòng. Trong lúc này không ngờ Tsunade lại biểu hiện giống như một nữ nhân bình thường. Nàng thò tay ra luồn về phía sau trên mông Akira bấm một cái khiến cho Akira không khỏi hét lên: "Aaaaa..." Ở đó còn lưu lại một vết đỏ ửng.
Đôi môi mềm mại, ướt át và mê người kia mấp máy lên tiếng nói: "Ngươi nghĩ ta là heo cái hay sao mà muốn ta sinh cho ngươi mười đứa!?"
"Cái này không phải a! Tuy nhiên đây..." Bàn tay Akira đưa lên xuyt xoa mông của mình. Sau khi xoa mông của mình thì Akira vươn tay ra vuốt ve bụng Tsunade. Khuôn mặt Akira trong lúc này có chút ngây ngô, hắn cười nói: "Tsunade, vậy em muốn sinh cho anh bao nhiêu đứa đây!"
"Hừ..." Từ miệng Tsunade xuất hiện một tiếng hừ lạnh. Nàng lẳng lặng đáp lại lời Akira nói: "Muốn ta sinh cho ngươi bao nhiêu đứa còn dựa vào xem bản lĩnh của ngươi!"
Nghe được lời này thì Akira cười nói: "Hắc, hắc... bản lĩnh đó sao? Thứ này thì anh rất nhiều a! Tsunade, em có muốn thêm vài lần nữa hay không?" Nói xong Akira trực tiếp xoay người đem Tsunade đặt xuống phía dưới cơ thể mình.
Tsunade không ngờ rằng Akira vẫn còn sinh hung mãnh như vậy. Mặc dù nàng cùng với Akira đều là kunoichi thế nên bộ phận *m đạo của Tsunade đều được chữa trị hoàn toàn. Nó có thể thỏa thích được cây d*ơng vật của Akira ra vào thường xuyên mà không lo vấn đề gì. Tuy nhiên tinh thần Tsunade cũng có giới hạn phải biết tư chất thân thể của nàng không thể so sánh được với Akira. Tsunade tức giận mắng: "Khốn kiếp! Mau dừng lại... Ưm..." Nàng trực tiếp bị Akira đè nên sau đó môi hắn trực tiếp áp lên đôi môi của nàng.
"A, ư, ư... nhẹ một chút... không phải chỗ đó... chậm lại... ư... ứ... a... đừng có bóp mạnh như vậy... được rồi... ứ, a,,, nhanh một chút... ô... mạnh thêm chút nữa... khốn kiếp... ứ..." Một lúc sau trong phòng phát ra âm thanh rên rỉ cùng với thở dốc của nam nhân.
Trong vài ngày tới thì đều là những ngày hạnh phúc nhất của Akira. Tuy nhiên khiến cho Akira có chút lo lắng bởi vì mỗi lần hắn nhắc tới hôn nhân là Tsunade lại cố tìm ra đề tài khác. Akira cũng nghi ngờ Tsunade có người khác tuy nhiên làm một kunoichi sao hắn có thể không nhận ra. Ngoài ra trong mấy ngày nay bất kể là buổi sáng cùng buổi tối hắn đều cùng Tsunade tiến hành làm tình. Một ngày hai lần vào buổi sáng sớm và buổi tối. Akira sau khi suy xét kỹ thì hắn cho rằng Tsunade chẳng qua lo lắng trước hôn lễ mà thôi.
Tòa nhà lớn Hokage...
Một lão già đội chiếc mũ lớn có chữ "Hỏa" ở trên đầu, hắn rút từ miệng chiếc tẩu thuốc ra bên ngoài. Đôi môi tái nhợt cùng già nua của hắn nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp cực kỳ thành thục có mái tóc vàng ở phía trước hỏi: "Tsunade, ngươi thực sự muốn đi sao?"
Đầu Tsunade nhẹ nhàng gật xuống, nàng lên tiếng nói: "Hiện giờ y thuật của bệnh viện làng Lá đã tăng lên đáng kể. Tôi cũng không còn có gì có thể dạy họ nữa thế nên tôi muốn ra ngoài rèn luyện mình nâng cao y thuật..."
"Hà..." Từ miệng lão già Hokage đệ tam thở ra một hơi dài. Hắn lẳng lặng nhìn về phía Tsunade. Hắn cũng không biết mình nên nói gì với Tsunade cho phải. Hắn trầm ngâm một chút sau đó lên tiếng nói: "Tsunade, ngươi ra ngoài không phải vì nâng cao y thuật của mình mà là vì trốn tránh học trò của mình, Akira có phải không?"
Nhất thời thân kình Tsunade hơi khựng lại, ánh mắt mở lớn một chút sau đó ảm đạm, mí mắt hơi sụp xuống. Mặc dù nàng nhanh chóng khôi phục lại như lúc bàn đầu nhưng rất nhanh bị Hokage đệ tam bắt được. Hokage đệ tam lên tiếng nói: "Tsunade, Katou Dan cũng đã mất lâu rồi. Thấy nghĩ linh hồn Katou Dan cũng hy vọng em có được hạnh phúc của mình. Tsunade, bất kể với cương vị là một người thầy còn là một người lớn tuổi hơn. Thầy không hy vọng em là người chỉ biết trốn tránh, ngay cả tình cảm của mình mà em cũng không dám đối mặt."
"Tsunade, thầy thấy được Akira yêu em thật lòng. Thầy đã nghe được Jiraiya nói. Tsunade, em chẳng lẽ định trốn tránh tình cảm của mình thật sao? Em nên biết chuyện này là không có cách nào có thể trốn tránh. Nếu em làm vậy chỉ khiến cho em cùng với cậu bé đều cảm giác được đau khổ mà thôi!"
Ánh mắt Hokage đệ tam nhìn thấy Tsunade lẳng lặng cúi đầu xuống, Hokage đệ tam nhẹ nhàng phất tay nói: "Được rồi, thầy sẽ giúp em làm thủ tục ra khỏi thôn." Hokage cầm lên giấy bút viết xong cùng với đóng dấu. Sau khi lão đóng con dấu Hokage lên tờ giấy, ánh mắt nhìn về phía Tsunade nói: "Bất kể là một vị Hokage cùng với một người thầy, ta hy vọng em sẽ sớm trở về với làng Lá!"
Thân mình Tsunade lẳng lặng đi về phía bàn Hokage, bàn tay nàng khẽ run lên khi bắt lấy giấy thông hành rời đi làng Lá. Tsunade mở miệng nói: "Cảm ơn, thầy Hiruzen". Lão già Hokage nhìn về phía cảnh này chỉ lẳng lặng thở dài một hơi nhưng không có tiếp tục nói.
Mặt trời từ từ xuống nũi, ánh mặt trời của buổi chiều khiến cho cả làng lá giống như phủ lên một màu đỏ rực rỡ mà huyền ảo. Khi mặt trời từ từ xuống thì đèn đuốc trên làng Lá cũng bắt đầu được thắp lên.
Đầu người thanh niên tóc bạch kim lắc nhẹ bên này một cái sau đó lại lắc bên kia một cái phát ra tiếng rôm rốp do khúc xương tạo ra khục. Khóe miệng hắn nhếch lên nói: "Thật là... hôm nay sao lại lắm bệnh nhân như vậy lại phải trực ca rồi!"
Một thiếu nữ có mái tóc vàng xinh đẹp khoảng hai mươi đổ lại, trong tay nàng cầm một ly nước ngọt bốc ra hơi nước. Mùi hương nhẹ nhẹ phát ra làm cho Akira có vài phần thoải mái. Thiếu nữ đưa nước cho Akira cười nói: "Tôi biết cậu thích sữa ấm! Tôi đã chuẩn bị sẵn..."
Bàn tay Akira đưa đến nhẹ nhàng cầm lấy ly sữa nóng, hắn mỉm cười nhìn về phía thiếu nữ mở miệng nói: "Cảm ơn chị, Mebuki-senpai."
"Không có gì!" Đôi mắt Mebuki hấp háy