Thời gian thấm thoắt trôi qua, hiện giờ Akira cũng đã đạt đến được mười tuổi. Thân hình của hắn bắt đầu có dấu hiệu trổ mã. Từng dòng nước từ trên cao ào ào đổ xuống đánh lên trên người của Uchiha Akira. Đôi mắt hắn nhắm nghiền lại, khóe miệng của hắn liên tục giật giật. Hắn hô lên một tiếng: “Ngự”
Đôi mắt của hắn mở ra, dòng nước biến thành một con rồng nước uốn lượng xung quanh, sau đó nó bay ra thật ra rồi xoay lại đánh thẳng về phía Akira. Akira vươn tay ra tung một cú đấm cực mạnh vào con rồng nước. Âm thanh “Ba, Ba…” liên tục phát ra càng lớn, nó biến thành sóng xung kích đánh tan con rồng nước.
“Ào…”
Một trận nước sối xả do con rồng nước bị đánh tan bắn lên thân hình trắng nõn và cứng rắn của thiếu niên. Trên thân mình của hắn thì cơ ngực và cơ bụng của hắn cực kỳ săn chắc. Bất chợt Akira quát lên một tiếng: “Ai!” Bàn tay hắn vung ra từ tay hắn bắn ra một đường gió cực kỳ sắc bén.
“A”
Một tiếng hét vang lên, một chút máu bắn ra ngoài. Thân hình một nữ nhân mặc kimono màu trắng bị rạch ngang vai. Ánh mắt của Akira nhìn về phía thiếu nữ mở miệng nói: “Cô Ayumi!”
…
Tính ra đã mười năm rồi. Hắn ở cái thế giới này đã được hơn mươi năm rồi. Nội gia quyền cũng đã tu luyện được đạt đến minh kính. Một quyền đánh ra tạo ra lực bộc phát cực mạnh. Cả hòn đá lớn cũng bị quyền kình đập nát. Mặc dù chính Akira cũng không biết nó mạnh bao nhiêu. Hiện giờ tròng mắt của hắn đã biến thành tám câu ngọc. Thời gian đầu thì câu ngọc tiến hóa cực kỳ nhanh nhưng các câu ngọc phía sau tiến hóa cực kỳ chậm. Thời gian dài không biết dài hơn bao nhiêu lần.
Chỉ cần hắn tiến vào Ám Kính và Hóa Kính thì toàn bộ kinh mạch và huyệt đạo sẽ mở. Đến lúc đó chân khí sẽ tự tiến vào trạng thái tiên thiên chân khí. Bằng việc dùng chân khí Trường Sinh Quyết ôn dưỡng não bộ đã khiến cho lượng chakra của hắn tăng lên rất nhiều. Hắn không biết lượng chakra của mình nhiều đến mức nào nữa.
Hắn phát hiện được một điều rất thú vị đó chính là không cần kết ấn cũng có thể sử dụng chakra. Dùng chakra bổ sung thêm tinh thần lực có thể điều khiển được cùng với mô phỏng các nguyên tố. Mặc dù có công pháp tu chân nhưng Akira lại không có pháp thuật, bí đạo hay đạo thuật gì đó thế nên công pháp tu chân của hắn hoàn toàn chỉ để hỗ trợ và tăng sức mạnh cho chakra mà thôi. Mặc dù không có cách nào giống như chakra trực tiếp biến thành lại chiến đấu cường hãn nhưng lại có thể rèn luyện thân thể. Chúng giống như thuốc bổ không có tác dụng phụ tăng mạnh sức mạnh cơ bắp, não bộ, nhanh chóng xua tan mệt mỏi…
Dùng chakra trong bốn hệ thủy, thổ, hỏa và phong thì hệ phong và hệ hỏa hắn xác định được con đường tu luyện của hắn dựa trên: “phỏng, biến, ngự, nhập và hóa”. Trong đó phỏng chính là mô phỏng loại nguyên tố trên. Biến chính là biến hóa ra nguyên tố trên. Ngự là điều khiển. Nhập chính là bước đầu dung nhập vào nguyên tố. Cảnh giới hóa chính là dạng ta là gió, gió là ta. Trường hợp thủy và thổ hơi khác. Chúng phân biệt là: “phỏng, ngự, biến, nhập và hóa”. Nguyên nhân bởi vì hỏa và phong vốn là dạng năng lượng không có thù hình giống như thủy và thổ nên muốn biến đổi chakra thành chúng cực kỳ khó. Akira chỉ có thể dùng phỏng và ngự đối với hai hệ này mà thôi.
Hiện giờ hắn đạt đến mười tuổi nhưng không biết được một nhẫn thuật nào ngoài Tam Phân Thân Thuật, Thuật Thế Thân và Biến Thân Thuật. Biến đổi thành ba người trong đó có hai người là ảo ảnh dùng để đánh lừa đối thủ. Ngay cả Hỏa Độn của gia tộc Uchiha hắn cũng không có học chút nào. Hiên giờ bốn hệ chỉ đạt đến mức ngự sơ cấp mà thôi.
Nữ nhân mặc kimono màu tím được đặt ngồi xuống một tảng đá. Bàn tay của Akira vươn ra đem một tấm vải trắng lau sạch sẽ sau đó bôi một ít thuốc lên rồi đem vải trắng quấn lên. Hắn tò mò nhìn về phía Ayumi mở miệng hỏi: “Co Ayumi, tại sao cô lại đến đấy a!?”
Đôi môi hơi tái của Ayumi mở ra đáp lại lời của hắn: “Cô nghe được cháu không có đến học viện Ninja. Thấy giáo nói cháu trốn học nên cô tìm đến đây. Không ngờ Akira lại đang luyện tập ở đây!” Ayumi hoàn toàn kinh hãi. Bởi vì nàng phát hiện được Akira hoàn toàn không có kết ấn mà sử dụng mấy loại này Thủy Độn và Phong Độn dễ dàng như vậy. Trong lòng của Ayumi tràn ngâp kinh hãi và ngạc nhiên.
Hai vai của Akira hơi nhún nhún vai. Ngay sau đó hắn cười nói: “Hahaha… Có vẻ như con không cách nào học tập mấy loại nhẫn thuật cũng nên!” Hắn khoanh tay trước người cười nói. Thật ra thì mấy loại này hắn không có muốn học chữ không phải hắn không muốn học. Hắn không rảnh rỗi thời gian như thế. Hắn muốn dành hết thời gian vào đánh mài trụ cột thật tốt. Nhẫn thuật có thể theo thời gian ngắn tăng lên nhưng lượng chakra thì không phải dễ dàng tăng lên như thế.
“Được rồi! Cô Ayumi chúng ta đến quán của cô đi. Hôm nay cô bị thương thế này để cháu giúp cô chủ trì quán cho!” Bàn tay Akira dùng ngón chỏ nhẹ nhàng đưa lên sống mũi gãi gãi.
…
Trong một quán nướng nho nhỏ trong làng Lá. Mặc dù quán khá nhỏ nhưng người đi tấp nập. Một nam nhân tầm trung tuổi hô lên: “Ayumi-chan…”
“Đến, đến đây…” Một cậu bé có mái tóc màu bạch kim chạy đến. Hắn cầm theo thực đơn cùng với giấy bút. Ánh mắt của cậu bé nhìn về phía mấy nam nhân đang ngồi tụ tập trên cái bàn nướng kiểu Nhật khá là lớn.
“Đầu to… hôm nay cậu cũng đến hả!?” Một nam nhân có vẻ hơi say say rượu. Trên trán còn đeo một cái duy băng chứng thực thân phận nhẫn giả. Ở cái khối lớn hình chữ nhật bằng kim loại đính trên đầu có in ký hiệu của làng Lá khá là rõ ràng.
Đầu của cậu bé Akira cúi thấp xuống sau đó rất cung kính nói: “Các vị khách quan, các vị cần gì ạ?”
Vị khách bắt đầu đọc tên các món ăn nương. Chiếc bút của Akira liên tục ghi chép mấy thứ này. Bất chợt hai hàng lông mày của hắn hơi cau lại. Hắn nghe được âm thanh khá là rõ ràng: “Tiểu Minato đến đây. Hôm nay chúng ta ăn mừng vì chúc mừng Minato lên thượng nhẫn nào!”
Khuôn mặt của mộ thiếu niên có vài phần tuấn khoảng mười một, mười hai tuổi mặc một bộ quần áo Ninja có cả băng đeo đầu chứng tỏ thân phận của một thượng nhẫn của làng Lá. Mái tóc vàng rực rỡ giống như thái dương. Trên khuôn mặt của Minato xuất hiện một nụ cười cực kỳ thân thiện: “Sự phụ cũng không cần thiết phải như vậy a!”
Ánh mắt của Akira nhìn về phía cậu bé lớn hơn mình một, hai tuổi này. Người này hắn cực kỳ quen thuộc. Thiên tài Namikaze Minato, đồng thời cũng chính là học trò của một trong sanin huyền thoại Jiraiya. Đi bên cạnh Minato là một cô bé cũng ngang bằng với Uchiha Akira. Khuôn mặt tròn trịa với mái tóc màu đỏ. Khóe miệng Akira nhếch lên, sao hắn không quen người này. Cô bé này chính là Uzumaki Kushinai được biết đến cái tên ớt đỏ đẫm máu.
Một thanh niên ngoài hai mươi tuổi hoặc tầm gần ba mươi gì đó ăn mặc một thân quần áo có vài phần kiểu cách. Mái tóc màu bạch kim, chiếc mũi lõ to. Trên trán đeo một cái đeo đầu bằng kim loại tuy nhiên lại giống như đeo cái sừng quỷ thì đúng hơn. Trên đó còn có một cái ký hiệu nho nhỏ của làng Lá. Hai bên mắt có săm vệt màu nhìn có vài phần quái quái. Khóe miệng Akira liên tục giật giật. Người này không phải là Jiraiya thì là ai.
Vì sao Akira lại biết rõ như vậy bởi vì tính háo sắc của Jiraiya. Hiển nhiên hắn thường đến đây ăn tại quán của Ayumi. Thấy được nữ nhân xinh đẹp Ayumi ra khom người cúi chào thì khuôn mặt của Jiraiya lộ ra vẻ háo sắc, hắn mỉm cười nói: “Cô Ayumi càng ngày càng trẻ đẹp!”
“Đại nhân Jiraiya quá khen rồi!” Ayumi mỉm cười nhẹ nhàng đáp lại. Sau đó nàng tách ra một bên đưa bàn tay ra mời nói: “Các vị mời vào!”
Đi bên cạnh Jiraiya là có hai người khác khác nữa. Một nữ nhân ngoài hai mươi cực kỳ xinh đẹp có mái tóc màu vàng. Nàng buộc mái tóc theo kiểu đuôi gà. Đôi mắt màu nâu thâm trầm có chút tang thương. Làn da trắng hồng mềm mại. Chiếc mũi thon nhỏ cao vút. Đôi môi đỏ mọng mềm mại. Mặc dù nàng mặc một thân quần áo rộng thùng thình nhưng vẫn để lộ đường cong mê người. Đặc biệt là bộ ngực khá lớn khiến cho khi nàng bước vào đây đều hấp dẫn ánh mắt của nam nhân.
Một thanh niên khác cũng mặc quần áo kiểu kimono, làn da trắng giống như bị bệnh, đôi mắt có vài phần lãnh lẽo giống như mắt rắn. Mái tóc màu đen dài để xong xoài. Hắn khoanh tay đi bên cạnh nữ nhân xinh đẹp tóc vàng. Nếu như Akira đoán không nhầm thì hai người này chính là hai vị sanin còn lại Tsunade và Orochimaru mà mọi người hay nhắc tới.
“Ê” Hai người Minato cùng với Kushina đồng thời kinh ngạc hô lên. Kushina bất chợt mở miệng nói: “Đầu To Ngốc Nghếch…” Sau đó cô bé biết mình lỡ miệng vội vã bịt miệng của mình lại.
Thấy vậy Minato cười thân thiện vội vàng giải vây nói: “Akira, không ngờ lại gặp cậu ở đây? Thật là trùng hợp a!”
“Ê” Vẻ mặt Jiraiya xuất hiện sự kinh ngạc. Ngay sau đó cúi đầu xuống nhìn về phía Minato tò mò hỏi: “Minato, Kushina, hai người quen biết Akira-chan hả!?”
Trong lòng Akira thầm nghĩ: “Khiếp thân thiết thế từ lúc nào biến thành Akira-chan rồi!” Trên khuôn mặt của Akira xuất hiện một nụ cười. Hắn bình thản mở miệng nói: “Đại nhân Jiraiya, ta chính là một người nổi tiếng trong trường học đó nha!? Có thể sánh ngang với học trò thiên tài Minato của đại nhân. Chẳng qua là dánh tiếng có tính chất ngược lại mà thôi. Hahaha…”
Nghe thấy thế đám người ở đây nhất thời cười lớn một tiếng. Bàn tay của Akira bất chợt phải đưa lên gãi gãi ót của mình. Khuôn mặt của hắn trong lúc này tỏ ra giống như một kẻ ngốc nghếch.
Cả đám người Jiraiya ngồi vào bàn nướng. Ánh mắt của Jiraiya liếc nhìn về phía Ayumi làm cho Akira giận tím mặt. Cái khuôn mặt cực kỳ háo sắc của Jiraiya làm cho Akira muốn đấm vào hắn một cú thật mạnh. Jiraiya vừa liếc nhìn về phía Ayumi vừa mở miệng nói với mấy người Minato nói: “Mấy món nướng ở đây là ngon nhất trong làng Lá đấy!”
Tiếng vang lên cắt đứt dòng suy nghĩ của Akira: “Akira-chan!”
“Vâng!” Akira ngay lập tức đáp lời. Sau đó vội vã chạy tới chỗ của Ayumi.
Trời bắt đầu tối, ánh trăng bắt đầu lên, sao sáng trên bầu trời. Âm thanh của các loài côn trùng hoạt động vào buổi tối vang lên khắp nơi. Tiếng dép gỗ vang lên khắp nơi. Bóng dáng hai nam nhân, một nữ nhân cùng với hai đứa bé từ một quán nướng rời đi. Nam nhân ngoài hai mươi tuổi với mái tóc mù bạch kim vỗ vỗ lên bụng của mình nói: “Thật là no đây!”
Mấy người này không ai khác chính là Jiraiya từ quán nướng rời đi. Khuôn mặt của Jiraiya và Tsunade đều hơi hồng hào giống như đang say rượu. Đoàn người nhanh chóng rời đi. Minato trong lúc này mở miệng nói: “Thầy, em muốn đưa Kushina về nhà!”
“A” Âm thanh ồm ồm có chút khàn khàn giống người say rượu của Jiraiya vang lên. Ánh mắt của Jiraiya quét về phía hai đứa bé hơn mười tuổi này lên tiếng nói: “Được rồi! Tiểu Minato vẫn là đưa bạn gái về nhà đi!” Nghe thấy vậy thì Minato cười cười để tránh sự lúng túng. Khuôn mặt của Kushina thì hơi đỏ lên. Trong khi đó Jiraiya phá lên cười.
Đám năm người thì có hai người là hai đứa bé đã rời đi. Thấy được hai đứa bé đã khuất bóng thì Jiraiya mới quay đầu tiếp tục đi tiếp. Bất chợt âm thanh của tiếng guốc gỗ vang lên. Một tiếng gọi khiến cho ba người giật mình: “Ba vị đại nhân, xin hãy chờ đã!”
“Hử” Jiraiya đang khoanh tay trước ngực đột nhiên mở miệng đáp lại. Ngay sau đó cả ba người đều quay đầu lại. Thân hình của một thiếu nữ ngoài hai mươi chạy tới trước mặt ba người. Nàng thở hổn hển. Thấy được thân hình của thiếu nữ cùng với khuôn mặt quen thuộc thì Jiraiya tò mò lên tiếng hỏi: “Là Ayumi-chan, còn có việc!?”
Bất chợt thiếu nữ đột nhiên quỳ xuống dùng hành động cực kỳ cung kính cầu: “Ba vị đại nhân làm ơn! Ba vị hãy nhận Akira làm học trò! Làm ơn đi!”
Nghe được lời của thiếu nữ xinh đẹp Ayumi thì nhất thời ba người ngạc nhiên. Jiraiya đưa tay lên sờ sờ cằm của mình sau đó cực kỳ khó xử nói: “Việc này…”
Đầu của thiếu nữ lại chạm đất một lần nói: “Ba vị đại nhân xin hãy làm ơn đi!”
…
Buổi sáng ngày hôm sau, một thiếu niên có hình dáng hơn mười tuổi đang ngồi ở trước dòng suối, hắn để mặc cho dòng suối đánh lên người của mình. Ánh nắng chiều xuống tán lá cây cùng sương buổi sáng khiến cho trong không khí loáng thoáng phát ra ánh sáng của cầu vồng.
“Vút!”
Đột nhiên âm thanh vang lên mang theo ba cái phi tiêu bắn về phía Akira. Đôi mắt Akira bừng tỉnh. Đám phi tiêu bắn về phía người của hắn bị hắn tránh thoát. Hắn nhảy lên, đám phi tiêu đâm xuyên qua nước ghim vào phía trong tảng đá.
Bàn tay của Akira vươn ra chém ra một cái tạo ra một đoạn gió cực kỳ sắc bén hình lưỡi liềm bắn vào bụi rậm. Chỉ thấy phát ra một âm thanh phanh rất nhỏ. Hình như là ảnh phân thân gì đó. Đôi mắt của Akira nheo lại, hắn không biết vì sao người đến lại không có chút sát ý nào với hắn cả.
Đầu của Akira hơi ngoảnh ra một phía rồi lại ngoảnh ra phía khác. Hắn đang dò tìm khu vực xung quanh. Lại một âm thanh vút phát ra rất nhỏ. Từ một phía khác có một cây phi tiêu bắn ra ngoài. Akira nhảy lên tránh thoát đồng thời vung tay chém ra một đường vòng cung hình lưỡi liềm mang theo sức sắc bén của gió.
Vút!
Bóng người từ trong bụi rậm lao ra ngoài. Một người nói đúng hơn hình như là một thiếu niên cao lớn ngang với Akira. Khóe miệng Akira liên tục giật giật. Khi bàn chân của thiếu niên mặc một bộ đồ ninja màu đen này chạm đất thì Akira