Trong một quán nhậu lớn của làng Lá, toàn bộ người đều cực kỳ ồn ào. Trong đó một bàn ăn gồm có sáu người tất cả. Một thiếu nữ xinh đẹp tóc vàng, bộ ngực cực kỳ lớn, búi tóc thành kiểu đuôi ngựa. Một nam nhân có mái tóc bạch kim với vẻ mặt dâm dê hết nhìn đông rồi lại nhìn tây trong đó đối tượng là mấy thiếu nữ trẻ đẹp. Một nam nhân cùng ngoài hai mươi, ánh mắt sắc bén giống như mắt rắn, làn da có chút trắng bệch giống như bạch tạng. Một cậu bé mười tuổi với mái tóc bạch kim và cái đầu khá to. Một cô bé mặt tròn trịa cùng với mái tóc màu đỏ rực. Một cậu bé hơn mười một, mười hai tuổi cùng với mái tóc màu vàng giống như ánh sáng mặt trời đang ngồi ở trên bàn nhậu.
Vị nam nhân có tóc bạch kim đeo cái hộ ngạch trên đầu trông giống như sừng quỷ mở miệng nói: “Tiểu quỷ ta rất tò mò ngươi làm sao mà có thể có nhiều chakra như vậy được!” Nói xong hắn nhấp một chén rượu nhìn chăm chú về phía cậu bé đầu to hơn mười tuổi kia.
Khóe miệng cậu bé có mái tóc bạch kim và đầu rất to kia mở miệng nói: “Cái này sao?” Bàn tay của cậu bé đưa lên gãi gãi sống mũi của mình sau đó mỉm cười nói: “Ngài Jiraiya, ta có thể không trả lời được hay không? Dù sao mỗi người có một bí mật riêng a!”
“Hử” Nghe được lời này thì Jiraiya phất phất tay lên tiếng nói: “Nếu như ngươi không muốn nói thì cũng không có sao!”
“Uy” Khuôn mặt của nữ nhân xinh đẹp tóc vàng có bộ ngực phong mãn mở miệng nói: “Jiraiya, ngươi đang bắt nạt học trò của ta hả?”
Nghe được lời này thì Jiraiya vội vàng phân trần nói: “Nào có!”
Bất chợt trong lúc này Orochimaru mở miệng nói: “Ta quả thực rất tò mò ngươi tại sao lại có nhiều chakra đến như vậy?”
Thấy được ánh mắt săm soi của Orochimaru thì Uchiha Akira làm như không thấy. Hắn mỉm cười nhìn về phía Orochimaru mở miệng nói: “Đại nhân Orochimaru rất muốn biết bí mật của ta sao?”
Trên khuôn mặt của Orochimaru chỉ bình thản đáp lại nói: “Ta chỉ có chút tò mò mà thôi!”
Thấy được vẻ mặt tò mò của mọi người, ngay cả ớt đỏ đẫm máu cũng phụng phịu mặt nhìn về phía Uchiha Akira. Bởi vì nàng mới biết được Minato ăn thua thiệt từ trong tay Akira. Nàng tuyệt đối không tin vốn Akira được mệnh danh là một kẻ ngốc nghếch như vậy. Ngoài ra hắn còn được mệnh danh là đầu to đội sổ của lớp. Nếu như để hắn nói hắn là thiên tài nàng tuyệt đối không thể tin.
Trên khuôn mặt Akira xuất hiện một nụ cười nói: “Nếu như ngài Orochimaru rất muốn biết ta có thể cho ngài biết được lý do tuy nhiên ngài phải hết sức giúp ta một điều có được không?”
Trên khuôn mặt Tsunade xuất hiện sự tò mò nhìn về phía Akira hỏi: “Tiểu quỷ này ngươi đang đánh cái gì chủ ý thế hả?”
“Ha” Trên khuôn mặt lạnh lẽo của Orochimaru xuất hiện một nụ cười. Hắn mở miệng nói: “Nếu như điều kiện của ngươi không có quá khó khăn là được!”
Hai bàn tay Akira nhẹ nhàng bóp cánh mũi của mình, hắn mỉm cười nói: “Nghe nói đại nhân Hokage đệ tam thiếu một người giúp việc ở văn phòng Hokage. Dù sao ngài Orochimaru cũng là học trò của đại nhân Hokage. Chỉ cần đại nhân mở miệng là được… Ta cũng không dám đòi hỏi việc gì chỉ cần sắp xếp cho cô Ayumi một công việc nhàm chán hay xuất hiện trước mặt đại nhân Hokage là được. Ta nghĩ để cho cô Ayumi có một cuộc sống bình ổn không cần phải ở quán thịt nướng tiếp tục mệt nhọc cùng với nhiều ánh mắt háo sắc quan sát a!”
Nói đến đây Akira nhìn về phía Jiraiya một chút rồi mỉm cười. Jiraiya hừm nhẹ một tiếng sau đó mặt sệ xuống nhìn về phía Akira. Akira mở miệng hỏi: “Nhờ đại nhân Orochimaru hỏi xem ngài Hokage có thể giúp ta việc này hay không. Nếu được ta tuyệt đối sẽ không quên ơn ngoài ra bất cứ câu hỏi nào mà đại nhân hỏi ta, ta nhất định sẽ trả lời tường tận cho đại nhân!”
Trong mắt Orochimaru lóe lên tinh quang. Trong lòng hắn thầm nói: “Tiểu quỷ này thực sự chỉ có mới mười tuổi thôi sao!” Nghe dược lời này Orochimaru có xuất hiện chút ngạc nhiên trên mặt tuy nhiên hắn bình thản mở miệng nói: “Được rồi, việc này ta sẽ nới với ngài Hokage xem có thể giúp được cho ngươi hay không?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật xuống, hắn mỉm cười nhìn về phía Orochimaru nói: “Vậy ta phải tại chỗ này cảm ơn ngài rồi!”
“Ây” Tsunade ngồi bên cạnh Akira tò mò hỏi: “Tiểu quỷ, ngươi đang đánh cái chủ ý gì vậy hả?”
Akira mỉm cười bình thản đáp: “Về việc tại sao ta có nhiều chakra như vậy phải nói đến về thứ này…” Akira dùng ngón tay tự chỉ vào đầu của mình: “Có lẽ ta sinh ra thì não bộ đã rất phát triển khiến cho tinh thần lực của ta cũng mạnh mẽ hơn người bình thường. Tại lúc hơn ba tuổi ta được dạy rằng chakra là một loại năng lượng do tinh thần lực và thể lực tạo thành. Ta đã từng hỏi cô Akira làm thế nào để tăng chakra lên thì cô Akira nói chỉ cần rèn luyện khiến cơ thể hao hết chakra sau đó một lần nữa khôi phục thì cơ thể sẽ tăng lên. Ta đã thử nhưng tốc độ tăng lên rất chậm. Ta đã đoán nếu như thân thể tăng lên cùng tinh thần lực tăng lên có phải hay không sẽ tăng lên chakra!”
“Ta tìm đủ mọi cách để cho thân thể tăng lên lực lượng. Sau đó ta phát hiện được một điều chakra có thể ôn dưỡng thân thể. Hàng ngày ta đều trầm mình dưới nước suối sau đó phân bố chakra toàn thân để cho nước suối liên tục đánh vào cơ thể. Không biết có phải ta chăm chú điều khiển chakra hay không mà sau này tốc độ tăng lên chakra của ta rất nhanh.”
“Tuy vậy đây chỉ được một thời gian ngắn mà thôi bởi vì về sau ta xác định một điều rằng tốc độ tăng chakra của ta chậm lại. Ta mới biết được nguyên nhân chính của việc tăng lên chakra là bởi vì tinh thần lực. Làm thế nào để tăng tinh thần lực đây? Ta thí nghiệm rồi ta thành công!” Ngón tay Akira chỉ vào chính đầu của mình sau đó mỉm cười nói: “Một lần ta suýt chết nhưng quả thực chakra có tác dụng cường hóa đầu của ta. Mặc dù lần đó quả thật rất đau!”
Bốp!
Một cú đấm nện thẳng đầu của Akira, người này không ngờ lại là Tsunade. Ánh mắt Tsunade nhìn về phía Akira mở miệng nói: “Ngu ngốc! Ngươi có biết mình đang làm gì hay không? Nếu như ngươi thất bại như vậy não của ngươi sẽ bị chakra mất không chế phá hủy. Đến lúc đó ngươi chắc chắn sẽ chết a!”
Hai vai Akira vội vàng nhún nhún, bàn tay xoay xoa đầu của hắn mỉm cười nói: “Không phải em vẫn còn sống hay sao? Nữ lão sư, ngài đa nghi quá rồi!”
“Ngươi!” Tsunade nắm chặt nắm đấm của mình nhìn về phía Akira.
Orochimaru nhẹ nhàng liếm lưỡi của mình sau đó cười nói: “Dường như Akira cũng là người thích nghiên cứu giống ta a!”
Tại nãy giờ im lặng thì Minato mới mở miệng nói: “Akira-kun, chiêu thức mà ngươi sử dụng là quả cầu gì đó là ngươi tự mình sáng tạo sao?”
Đầu Akira nhẹ nhàng gật, hắn mỉm cười nói: “Chiêu này ta sử dụng ngự thuật và biến thuật để sáng tạo ra!”
Jiraiya nghe được lời này thì nhíu mày hỏi: “Ngự thuật và biến thuật!?”
Akira thấy được vẻ mặt tò mò của Jiraiya thì mở miệng nói: “Vâng, đại nhân Jiraiya, ta phân loại với mức độ khả năng khốn chế chakra. Ta phân biệt nó thành phỏng, biến, ngự, nhập và hóa!?”
Ngay cả lúc này ngồi bên cạnh Tsunade cũng không nhịn được tò mò hỏi: “phỏng, biến, ngự, nhập, hóa!”
“Vâng!” Akira nhìn sang Tsunade đáp: “Em gọi nó như vậy cho dễ dàng phân biệt. Phỏng chính là điểu khiển chakra mô phỏng nguyên tố. Biến chính là biến hóa ra nguyên tố đó. Ngự chính là điều khiển nguyên tố theo ý muốn của mình. Nhập chính là bước đầu của hóa dung nhập vào nguyên tố. Hóa chính là hóa thành nguyên tố. Tuy nhiên em chỉ mới tiến vào trạng thái ngự sơ cấp mà thôi. Trong đó biến đổi tính chất của thủy và thổ quá khó, em không có cách nào học được nên trực tiếp đã tiến vào ngự sau đó biến được sếp sau nhập và hóa!”
Bàn tay Akira đưa lên, một loại chakra màu đen xuất hiện trong tay hắn, chakra biến đổi giống bắt đầu giống như một luồng gió thổi qua nhưng nó vẫn có màu đen. Sau đó màu đen biến mất chuyển thành trong suốt, gió bắt đầu nhẹ nhẹ thổi qua. Kế tiếp cơn gió cực kỳ kỳ lạ đem một miếng thịt trong bát của Akira nâng lên. Mặc dù nó vẫn còn lảo đảo lắc lư nhưng cuối cùng vẫn vào miệng của Akira.
Trên khuôn mặt hồng hào của Akira xuất hiện một nụ cười bình thản sau khi nuốt miếng thịt xuống: “Mới đầu em thử bắt đầu mô phỏng sau đó dần dần là biến hóa cùng với ngự. Cái này chính là cảm thụ từ thiên nhiên a. Mặc dù ban đầu dùng chakra rất khó điều khiển chúng nhưng rồi em cũng thành công. Tuy nhiên nhập và hóa chỉ là cảnh giới em nghĩ ra mà thôi chứ chưa từng bao giờ tiến đến. Có lẽ cả đời em cũng không tiến tới cái cảnh giới này a! Thế nên nói với mọi người chỉ để cho vui mà thôi. Hahahaha…”
Nghe được lời mấy người ở đây đều kinh