Bỏ đi tuy chưa bao giờ nghĩ tới, xác thật cũng không nghĩ tới vấn đề Vu Tịch sẽ cùng người khác ở bên nhau.
“ha ha, ăn cái gì ăn cái gì.
”
Vừa lúc đồ ăn lên đến nơi.
Vài người vừa ăn vừa nghe nhạc.
Mắy người bên cạnh rốt cuộc không dám lại đây quấy rầy.
Ăn xong rồi Vu Tịch đi ra ngoài rửa tay, lúc Vu Tịch trở về lại nhìn thấy cố Lâm Hàn đang ở bên ngoài hút thuốc.
Anh đứng ở nơi đó, vừa hút thuốc vừa nhìn điện thoại, theo làn khói, ánh mắt híp.
Người bên cạnh nhìn qua, đều không khỏi nghị luận.
Cô đứng ở nơi đó khoanh tay trước ngực, nhìn hồi lâu.
Chỉ cảm thấy, sương khói lượn lờ xuống, nơi đó phảng phất là mang theo một đặc hiệu điện ảnh giống nhau, gương mặt của anh cũng bị phác hoạ càng thêm thâm thúy.
Cố Lâm Hàn ngẩng đầu nhìn đến Vu Tịch, đối với cô nhìn nhìn.
Vu Tịch đi đến.
cố Lâm Hàn nói: “Không thoải mái sao?’
Vu Tịch lắc đầu, đôi tay thuận thế dừng ở bên hông anh.
Cố Lâm Hàn cúi đầu nhìn tay cô đang để lên eo mình, người dựa lên cười nhìn mình.
“Xảy ra chuyện gì à?”
Vu Tịch nhìn đôi môi anh, đây đúng là một trường hợp thích hợp để hôn môi, môi đẹp như vậy, để cho người ta nhìn như có lửa nóng trong lòng.
Cô nhón mũi chân lên.
Hôn lên đôi môi của anh.
Cố Lâm Hàn hơi hơi dừng một chút, cảm thấy môi cô khi chạm vào