Nhưng sau một lúc thì lại có người đưa ra nghi vấn. một tên nam tử bộ dạng có phần thật thà hỏi:
“ nếu nói như vậy thì hắn cũng sẽ giết luôn những người bên cạnh của hắn sao ? không phải những người kia đều là đồng bạn của hắn sao?”
Bạch sa ở gần đó cười nhạt nói :
“ đạo hữu cảm thấy người như hắn cần đồng bạn sao?”
Tên nam tử bộ dạng có phần thật thà kia sau khi nghe bạch sa nói thì liền cúi đầu trầm mặc, không có tiếp lời.
Nhưng vào lúc này trúc dung lại nói :
“ thực ra thì có 3 khả năng chính, một là tên kia sẽ giống như bạch đạo hữu nói, người kia sẽ giết chết tất cả chúng ta , vừa để thỏa mãn hung tính của hắn cũng là vừa trừ đi cái gai trong mắt.
Trường hợp thứ 2 là hắn chỉ cần điểm công trạng mà thôi, chỉ cần giao điểm công trạng cho hắn thì chúng ta sẽ được an toàn.
Còn trường hợp thứ 3 là hắn sẽ bắt bốn người kia giao ra điểm công trạng sau đó giữ lại mạng cho họ, còn về phần chúng ta thì dù có giao hay không giao cũng đều sẽ bị hắn giết sạch không tha một người. theo như đánh giá của ta thì trường hợp thứ 3 hẳn là dễ xảy ra nhất.”
Nghe được phân tích của trúc dung thì cả đám người lại một lần nữa lâm vào trầm mặc, bọn họ cảm thấy trúc dung nói rất có lý. bọn họ cảm thấy nguy cơ sinh tử vào lúc này lớn hơn bao giờ hết. đối mặt với một địch nhân có thể đơn giản mạt sát tất cả những kẻ chưa bước vào hằng vương tiên cảnh thì mọi người đều cảm thấy bế tắc.
..-o0o..-
Quay trở về với xuân đức.
Thời gian trôi nhanh, không qua bao lâu thì màn đêm cũng đã bao phủ nơi đây. năm người xuân đức lúc này cũng đã tìm được một nơi ở lại khá lý tưởng, nơi ở lại của bọn họ là một cái tổ của mổ con hung cầm nằm ở trên một cây đại thụ rất cao.
Về phần con hung cầm kia cùng với trứng của nó lúc này thì đã thành thịt nướng cùng trứng luộc cho mấy người trong nhóm của xuân đức dùng bữa tối.
Kể đến cũng trùng hợp, trong tổ thì có 5 quả trứng luộc lên vừa đủ phân cho mỗi người một quả, còn hai con hung cầm bố mẹ thì cũng được xuân đức chia đều ra cho tất cả mọi người.
Hai con hung cầm tu vi cũng rất cao, đã là tinh vương tiên cảnh hậu kỳ, nên chất thịt cũng rất ngon.
Đang trong lúc mọi người dùng bữa tối thì xuân đức lại bỗng nhiên nhìn về phía hai thành viên mới lên tiếng hỏi thăm :
“ mà đúng rồi, hai người các ngươi tên là gì? ta còn chưa biết tên hai người các ngươi.”
Nghe được xuân đức hỏi thì tên nam tử, có khuôn mặt hơi mập, bộ dạng phúc hậu lúc này vừa ăn vừa nói :
“ ta tên tiêu phúc nhưng mà không ai chịu gọi như vậy cả, mọi người đều gọi ta thành tiểu phúc, đội trưởng cứ gọi ta tiểu phúc là được. ta là tán tu đến từ đông hoang vực cơ duyên xảo hợp đi tới phong thần vực gặp đúng lần mở ra cửa của trúc mộng lam viên.”
Sau khi tiểu phúc giới thiệu xong thì đến lượt thiếu nữ kia, nàng này tuy nhìn không được xinh lắm nhưng bộ dạng lại khiến cho xuân đức rất có hảo cảm, nàng ta giống như là một nữ nhân vùng nông thôn vậy không hề giống một cường giả vương cấp cao thủ.
“ ta tên trương lệ dĩnh , là tán tu đến từ triều tịch châu.”
Nghe xong nàng ta giới thiệu thì tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên, mấy người mộng vân, mộng tước thì ngạc nhiên nàng ta lại là tán tu giống tiểu phúc mà không phải đến từ đại thế lực giống như hai người bọn họ.
Về phần tiểu phúc thì không ngờ lệ dĩnh cô gái này cũng là một tán tu giống bản thân.
Xuân đức lúc này cũng cười cười, nụ cười hắn rất ôn hòa không còn mang theo cái vẻ tà dị khát máu như trước, nụ cười này kết hợp với cái bộ dạng vô hại của hắn làm cho mọi người ở đây không khỏi cảm thấy lành lạnh.
Tiểu phúc lúc này đang ăn cũng dừng ăn lại, bộ dạng của hắn có chút rụt rè nói :
“ đội trưởng, người có thể hay không