..-o0o..-
Một giờ đi qua….
Ba giờ đi qua….
Sau giờ đi qua….
Một ngày đi qua….
Năm ngày đi qua...
Đi qua năm ngày tìm kiếm , xuân đức cùng với những người khác đã thăm dò từng tấc đất bên trong cánh rừng chết kia thì cuối cùng nhóm người xuân đức cũng đã phát hiện được một điểm khả nghi.
Lúc này đây xuân đức cùng với năm người khác đang đứng bên cạnh một bờ hồ nằm ở bên dưới lòng đất của cánh rừng chết, cái hồ này không lớn lắm, khoảng vài dặm vuông, nước bên trong hồ đen xì một màu phát ra mùi tanh tưởi khủng khiếp, không may hít một hơi liền cảm giác muốn nôn tất cả ra ngoài.
Chính giữa hồ lúc này đang trôi nổi một cái hộp gỗ, hộp gỗ kia không lớn chỉ bằng lòng bàn tay đang phát ra ánh sáng màu vàng nhàn nhạt. tuy chỉ phát ra ánh sáng rất yếu ớt nhưng ở thế giới chỉ toàn màu đen này lại vô cùng bắt mắt.
Nhìn chiếc hộp đang ở giữa hồ xuân đức hơi nhíu mày lại, hắn cảm thấy cái hồ này có một thứ gì đó rất khó chơi, nhìn vào không nơi hư không xuân đức nói :
“ bóng ảnh, đệ thử thăm dò một chút cái hồ này xem thế nào.”
Bóng ảnh đang ở phụ cận nghe vậy thì liền tách ra một phân thân, phân thân kia hóa thành một con dơi ác quỷ hướng thẳng phía cái hộp đang ở giữa hồ mà lao đến.
Một đường bay đến cái hộp con dơi ác quỷ không gặp phải bất kỳ một ngăn cản nào cả, mặt nước hồ vẫn phẳng lặng như vậy,
Sau khi con dơi ác quỷ bay đến gần cái hộp thì một ngụm nuốt nó vào bên trong sau đó bay quay về.
Không qua bao lâu thì con dơi ác quỷ liền quay trở về bên cạnh bóng ảnh, chiếc hộp kia lúc này cũng rơi vào trong tay hắn. cầm trong tay hộp quý nhưng bóng ảnh không vội mở ra mà nhìn qua bên xuân đức xin ý kiến.
Xuân đức nhẹ gật đầu. được hắn đồng ý thì lúc này bóng ảnh mới mở chiếc hộp kia ra, ở bên trong cái hộp chẳng có gì khác ngoài một khối đá. bên trên khối đá kia ghi lại một loại ngôn ngữ vô cùng cổ xưa.
Nhưng còn chưa kịp để cho mọi người tìm hiểu cổ ngữ kia có nội dung gì thì cái hồ nước đang yên bình bên cạnh lúc này bỗng dưng sôi lên.
Theo bản năng của mình, ngay khi cái hồ vừa có dị tượng thì xuân đức liền ôm lấy mộng vận sau đó gấp giọng nói :
“ chạy.”
Chỉ nói đúng một từ , sau đó hắn liền dùng tốc độ thật nhanh chạy ra bên ngoài, chạy khỏi nơi địa cung nơi đây. những người khác tuy chỉ đi theo xuân đức vài ngày nhưng cũng đã học được tác phong của xuân đức, chỉ cần thấy không ổn trước hết cứ chạy đã sau đó thì tính sau.
Ngay khi bọn họ đang chạy ra ngoài thì cả địa cũng nơi này bắt đầu có dấu hiệu sụp đổ, mặt đất tự dưng rung lắc mãnh liệt, đất đá từ phía bên trên lúc này cũng rớt xuống từng mảng lớn.
Nhất là từ cái hồ nước đen ngòm lúc trước, bây giờ bỗng dưng sôi trào lên vô cùng mãnh liệt, từ bên trong hồ bắt đầu đi ra vô số kỵ binh không đầu những kỵ binh không đầu kia ngay khi đi ra khỏi bờ hồ thì liền thúc ngựa đuổi theo đám người xuân đức.
“ hí hí hí…”
“ ầm ầm…”
“ khẹc khẹc…”
Tiếng ngựa hí, tiếng đất đá sụp đổ, tiếng cười ma quái từ những kỵ binh không đầu vang vọng khắp cả địa cung.
Đang chạy ở phía trước đám người xuân đức, lúc này nghe được âm thanh ma quái kia thì cũng không khỏi dựng lông tơ, cũng vì thế mà tốc độ của bọn họ cũng nhanh hơn một phần.
……
“ vèo vèo vèo…”
Sau vài phút cấp tốc bỏ chạy thì cuối cùng sáu người cũng đã chạy lên được phía trên mặt đất.
Ngay khi chạy thoát khỏi địa cung thì xuân đức cùng với năm người khác không có tiếp tục bỏ chạy nữa mà dừng lại cấp tốc bố trí ra một cái trận pháp tạm thời. có được lệ dĩnh cùng tiểu phúc là hai trận sư cấp