..-o0o..-
Mấy người lam diệp, sắc vi, lan đoa, lai khắc, tây nặc nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì cả đám đều không khỏi lùi về phía sau, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. ở trong đám người duy chỉ có xuân đức là không có biểu hiện gì quá lớn, hắn lúc này lén lút ngồi xuống nhặt vài nắm cát bỏ vào túi quần. sau đó lại đứng ra phía sau lam điệp.
Dưới sự uy hiếp của mấy tên thanh niên kia thì những người ở nơi đây đều ngoan ngoãn nghe lời đi lên giao tiền lệ phí. mặc dù chẳng ai cam lòng nhưng vẫn phải đóng tiền, bọn họ địa trong xã hội địa vị thấp kém, không dám phản kháng tầng lớp ma pháp sư, mặc dù là tập sự ma pháp sư cũng vậy.
Không qua bao lâu thì cũng đến lượt nhóm người xuân đức tiến lên giao tiền. lam diệp lúc này móc ra một nắm tiền lẻ đưa cho tên thanh niên tóc vàng. tên thanh niên tóc vàng sau khi đếm xong tiền thì tức giận ném mớ tiền kia xuống đất , sau đó tiện tay cho lam diệp một cái tát sau đó quát lớn.
“ thứ hạ đẳng ngươi muốn chết, dám ăn bớt tiền lộ phí ngươi chán sống rồi sao?’
Thấy lam diệp bị tát cho sòi bọt máu thì lan đóa đứa bé gái nhỏ nhất trong nhóm lúc này liền khóc, con bé chạy lại đỡ lam diệp quan tâm hỏi :
“ lam diệp tỷ , tỷ không sao chứ.”
Lam diệp bị tát cho chảy cả máu miệng nhưng cũng không dám phản kháng, nàng lúc này đẩy nhẹ lan đóa qua một bên sau đó quỳ gối hướng về phía tên thanh niên tóc vàng cầu xin nói :
“ ma pháp sư đại nhân cao quý . xin hãy thương xót cho mấy người nghèo hèn chúng ta, mấy người bọn ta chỉ bấy nhiêu tiền mà thôi. bằng không mấy người bọn ta xin để lại những gì lấy được ngày hôm nay. ”
Tên thanh niên tóc vàng kia nghe được lam diệp nói như vậy thì lại đạp cho lam diệp một cái vào mặt sau đó mắng :
“ chó đẻ, ngươi thứ hạ đẳng này muốn chết. tiền lộ phí không giao nộp lại còn muốn nói lý với ta.”
Vừa nói thì tên kia liền lấy ra một thanh kiếm nhằm thẳng đầu lam diệp mà chém xuống, thấy cảnh này thì những người khác chỉ biết quay đầu đi không dám nhìn.
Về phần mấy người khác bên trong đội ngũ thấy vậy một màn cũng hoảng sợ lùi về phía sau không ai dám tiến đến, ngoại trừ cô bé lan đóa là đang sống chết ôm lấy lam diệp không buông.
Thấy lam diệp sắp bị chém bay đầu thì lúc này xuân đức ở gần đó liền ném vài nắm cát mà lúc trước hắn bỏ vào trong túi ra.
Mấy tên kia gọi là tập sự ma pháp sư thực ra cũng chẳng hơn người bình thường là bao, bị xuân đức tập kích bất ngờ thì liền dính chiêu, tên thanh niên tóc vàng là bị nặng nhất, hắn ăn nguyên cả nắm cát vào mắt, ngay lập tức lăn lộn trên mặt đất.
Về phần mấy tên khác thì kịp tránh né, chỉ bị một ít vào mắt mà thôi. xuân đức nhân lúc này kéo lam diệp dậy nói :
“ chạy, còn ngây ra đó muốn chết à.”
Lam diệp nghe được xuân đức nói thì mới phản ứng lại nhưng mà nàng ta cứ trơ mắt ra mà nhìn hắn, xuân đức thấy vậy thì cảm thấy cực kỳ bực mình, hắn cho nàng ta thêm một cái tát sau đó quát.
“ chạy đi, nhìn cái mẹ gì nữa, bị ngu à.”
Nói xong thì xuân đức cũng mặc kệ cô nàng kia mà chạy trước, hắn hướng về phía khu rừng cách đó không xa chạy vào.
Bị ăn một cái tát vào mặt , lại nhìn xuân đức đã chạy đi xa thì lúc này lam diệp cũng mới nhận ra được tình cảnh của bản thân, nàng vơ vội vài đồng tiền lẻ trên mặt đất sau đó cũng nhanh chân bỏ chạy về một hướng khác.
Khi xuân đức chạy sắp vào trong khu rừng thì ở phía sau ba âm thanh tức giận vang lên :
“ thứ hạ đẳng ta muốn giết ngươi.”
“ đồ con hoang, hôm nay ta không giết ngươi thề không làm người.”
“ mày nghĩ chạy vào rừng là có thể thoát sao đồ con hoang.”
Xuân đức nghe được ba âm thanh tức giận kia thì cũng không có quay đầu lại mà vẫn tiếp tục bỏ chạy vào bên trong khu rừng, trời tối thế này hắn cũng không tin mấy tên kia có thể làm gì được hắn.
..-o0o..-
Do mấy tên thanh niên đều đuổi theo xuân đức nên thành ra lam diệp cùng lan đóa không có bị ai đuổi theo, hai người dễ dàng liền có thể chạy thoát. khi chạy được một lúc lâu thì hai người mới dừng lại mà thở.
Lan đóa lúc này vừa khóc vừa nói :
“ lam diệp tỷ, vô tà ca ca sẽ không bị làm sao chứ, huynh