Người xung quanh nghe hai người đối thoại tuy chỉ vài câu nhưng cũng làm cả đám giật mình không thôi, cả đám đều nhìn về phía trương tam thiếu, bọn họ tuy không biết người này là ai nhưng có thể ngồi xuống nói chuyện tự nhiên như hai lão bằng hữu vậy ắt hẳn không phải dạng người bình thường.
Đến ngay cả hương hương cũng sửng sốt một chút, nàng không nghĩ sự tình lại thành ra như thế này, nàng còn đang tính toán đợi cho trương tam thiếu bị ăn đòn một trận thì nàng đứng ra ngăn cản để tranh thủ hảo cảm của vị sư đệ này, nàng là một cô gái thông minh nàng biết sư đệ của nàng nhìn rất bình thường nhưng thực tế lại không phải như vậy. được một vị phong chủ chọn trúng thì làm sao có thể bình thường được.
Trương đức còn đang hào hứng ăn thịt thì lộ sơn vương đã nhanh như chớp làm cho đĩa thịt biến mất, lộ sơn vương nhìn biểu tình mất mát của trương tam thiếu khi không còn thịt thì cười nói :
" tiểu tử thịt không tệ đi , chỉ cần tiểu tử người trả lời lão phu vài vấn đề thì lão phu sẽ bao ngươi ăn thịt cả đời."
Trương tam thiếu nhìn lộ sợ vương một hồi sau đó với phọt ra được hai từ :
" không cần. ta đang đói bụng bằng không ta mới không thèm ăn thứ thịt không ra thịt này. thôi lão bá cứ ngồi ở đây mà ngắm kiếm đi, ta cho lão bá mượn mấy ngày mà nhìn đấy, nhìn xong nhớ đem trả đó, thứ này rất đáng tiền."
Nói xong hắn liền phủi mông đứng dậy đi về phía hương hương nhưng hắn chưa bước được vài bước thì đã bị lộ sơn vương tóm cổ lại hỏi :
" muốn đi cũng được nhưng phải trả lời ta đã, thanh kiếm này là làm sao chế tạo thành , nó tên gọi là gì , tiểu tử ngươi biết sao ? "
Nghiêng đầu qua trương đức nói :
" chế tạo thì ta không có biết à, nghe đại ca nói là phải dùng sinh mệnh năng lượng tinh hoa , với hắc ám tinh hoa cùng rất nhiều loại thần kim chế tạo mà thành. còn thực tế thế nào thì không biết rõ ràng lắm, với thứ lão bá đang cầm là bán thành phẩm theo đại ca nói loại công nghệ chế tạo này còn chưa được hoàn thiện. còn tên của thanh kiếm này là vô diện kiếm, cái này là ta đặt cho nó. ta trả lời xong rồi cũng coi như trả nợ ăn miếng thịt lúc trước, lão bá thả ta ra đi."
Lộ sơn vương nghe vậy thì lại hỏi : " đại ca của tiểu tử ngươi là ai ? "
Trương tam thiếu nhìn lộ sơn vương thiếu kiên nhẫn nói : " thì là đại ca chứ còn là ai nữa, nói ra thì lão bá cũng đâu có biết , hỏi làm gì cho mệt. được rồi buông tay, không buông tay ta liền động thủ à."
Lộ sơn vương trừng mắt hổ lên, cho ngay trương tam thiếu một cái đập vào đầu, ông lão hung dữ nói :
" tiểu tử thối không biết tôn ti là cái gì cả, lại dám muốn ra tay với lão phu. nể tình tiểu tử ngươi vừa trả lời ta nên tha cho người lần này. cút đi khi khác ta đến tìm tiểu tử ngươi."
Lộ sơn vương đá một cước vào mông trương đức khiến hắn bay thẳng tới nơi hương hương đang đứng.
Bịch
Trương đức tiếp đất bằng mặt , cả người trượt dài vừa khi đến dưới chân hương hương thì dừng lại. hương hương nhìn tiểu sư đệ lại bị đánh thì vừa có chút tức cười, vừa có chút không đành lòng.
Nàng ngồi xuống nâng hắn lên sau đó chau chuốt lại một lượt cho hắn rồi ôn nhu nói :
" đi làm thân phận lệnh bài xong rồi chúng ta về ăn cơm."
Trương tam thiếu đứng ở nơi đấy xoa xoa mấy nơi bị đau , sau đó mới gật gật đầu đi theo phía sau hương hương đi vào bên trong nơi làm thân phận lệnh bài, nơi làm thân phận lệnh bài có ba nơi tiếp nhận , nhưng theo trương đức quan sát thấy thì chỉ có một chỗ là còn hoạt động còn hai bên còn lại thì không ai hỏi tới.
Hương hương dẫn hắn tới nơi có một bà lão đang đọc sách, bà lão đọc sách rất chăm chú giống