Cô gái bị xuân đức hỏi sắc mặt tái nhợt , xuân đức không cần đọc suy nghĩ của nàng cũng biết nàng lúc này đây đang tìm cách giữ lại một cái mạng của bản thân. nàng ta do dự một lúc rồi mới cắn răng nói :
" ta nguyện dùng một bí mật to lớn để đổi lấy mạng của ta cùng hai người bạn, không biết như vậy có được không ? bí mật này chỉ mình ta biết nếu ngươi muốn dùng sức mạnh khống chế rồi sưu hồn thì ta sẽ tự bạo hồn phách. "
Xuân đức vẫn tiếp tục bình thản gặm tim nhìn nàng nói :
" không nói liền chết, nói ra thì mấy người các ngươi có cơ hội sống. cô tự lựa chọn đi."
Xuân đức cũng không có nhiều để ý đến cái bí mật gì đó nhưng mà trong lúc bị nhốt bên trong này thì tiện thể nghe một chút. biết đâu lại có gì hay ho.
Cô gái không ngờ xuân đức phản ứng như vậy , nàng còn định dùng bí mật kia để giao dịch với xuân đức sau khi an toàn rời đi thì nàng có nhiều biện pháp để giết chết xuân đức nhưng đến bước này nàng cũng đành phải đánh cược bằng không tính mạng ba người bọn nàng liền không còn.
Có điều làm như vậy nàng không cam lòng, nàng vẫn kiên trì nói :
" nhưng ta nói ra nếu ngươi không giữ lời thì sao ? "
Xuân đức liếc nhìn nàng một cái không có nói gì mà triệu hồi ra một thanh cốt mâu, xuân đức vẫy tay một cái cốt mâu như tia sáng xuyên qua đầu tên thư sinh văn nhã, đóng đinh hắn lên một cái cây cổ thụ phía sau, tên kia bị diệt hồn cốt mâu bắn trúng lập tức vong mạng.
Làm xong xuân đức lại nhìn về phía cô gái , hắn phải cho nàng biết nàng bây giờ không có tư cách bàn cái gì điều kiện với hắn. nếu không nói làm hắn bực lên thì liền tiễn nàng cùng bạn của nàng lên nóc tủ ăn hoa quả.
Thấy hành động của xuân đức, trong lòng cô gái một mảnh lạnh lẽo , nàng không có ngờ đến xuân đức lại tàn nhẫn đến vậy chỉ hơi nói nhiều thêm một câu thì đã giết người. nàng lúc này nhanh miệng nói ra :
" ta nói , ta nói, là ở cách nơi đây 700 dặm có 3 đầu thôn thiên thú còn nhỏ, nếu có thể ăn thịt bọn nó thì có khả năng trong nháy mắt lĩnh ngộ được một môn bí pháp đến cảnh giới tông sư cấp."
Xuân đức nghe xong thì nuốt luôn phần trái tim còn lại nhìn qua lam nhã nói :
" giết hai người này đi sư muội, làm nhanh chúng ta còn lên đường."
Cô gái kia nghe vậy thì kinh hoàng la lên, nàng lớn tiếng nói :
" không phải ngươi vừa nói nếu ta cho ngươi biết bí mật thì sẽ không giết ta sao , ngươi nói không giữ lời."
Ở bên cạnh lam nhã cũng nhìn qua xuân đức, nàng muốn xuân đức xác nhận thêm một lần nữa là có giết hay không. xuân đức thấy vậy thì chẳng quan tâm nói :
" ta nói thế bao giờ, với lại ta mà nói thế thì đã sao, giết một người như cô chẳng lẽ lại có kẻ nào làm gì ta. nhưng thôi nếu cô đã muốn sống như vậy thì ngoan ngoãn lại đây để ta lạc ấn linh hồn cô, sau này ta sẽ cho cô đi tắm cho đàn chó sói của ta ."
Cô gái tuy một vạn lần không nguyện ý nhưng mà vẫn phải khuất nhục đi lại bên cạnh xuân đức, để cho hắn khắc vào bên trong linh hồn nàng một cái ấn kí. ấn kí vừa xong nàng liền cảm thấy mình giống như không phải là chủ nhân của bộ thân thể này nữa rồi.
Còn tên thanh niên cường tráng thì xuân đức cũng lười khống chế làm gì, bị lam nhã đi lên đâm cho vài nhát chết thẳng cẳng nằm trên mặt đất, bị ma lang cắn mấy miếng liền xuống bụng. còn tên văn nhã thư sinh cũng không thoát cũng bị ma lang ăn sạch. cứ như vậy là lại có vài người biến mất khỏi nhân gian.
Cô gái kia thấy hành vi tàn bạo vô nhân đạo của xuân đức cùng lam nhã cũng không dám có ý kiến gì, nàng chỉ đứng một bên cúi đầu trầm mặc, cũng không rõ nàng đang nghĩ việc gì.
Xuân đức cũng không thèm cần biết nàng đang nghĩ cái khỉ gió gì, hắn bắt nàng đi trước dẫn đường nếu dám ba xạo với hắn thì hắn cũng không ngại cho nàng đi gặp đồng bạn của nàng.
***
Khi trời về lúc sẫm tối.
Rất nhanh xuân đức cùng lam nhã ngồi ma lang