Thông tin truyện Khánh Dư Niên

Khánh Dư Niên

Tác giả:

Thể loại:

Xuyên Không, Cổ Đại

Lượt xem:

2,429

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 8/10 từ 11123 lượt

REVIEW TRUYỆN KHÁNH DƯ NIÊN

Quốc gia: Trung Quốc
Đạo diễn: Tôn Hạo
Diễn viên: Trương Nhược Quân, Lý Thấm, Trần Đạo Minh…
Thể loại: Cổ đại, quyền mưu
 

Nội dung:
???? Phiên bản đại nữ chủ:
Diệp Khinh Mi – coi nhẹ hết thảy đấng mày râu. Cái tên đã định sẵn số phận của cuộc đời nàng. Cả cuộc đời nàng dùng sức lực của một người để xoay chuyển cả thiên hạ. Nàng sát cánh hoàng quyền, đánh đông dẹp bắc trợ Khánh đế lên ngôi, thành lập Viện giám sát chưởng quản thiên hạ, ngay cả quốc khố cũng do một tay nàng gầy dựng. Tất cả chỉ vì một mục tiêu duy nhất: “Thiên hạ thái bình, bách tính không phân sang hèn”. Một con người xứng với bốn chữ “phong hoa tuyệt đại”. Lẽ tất nhiên, bên cạnh Diệp Khinh Mi không thể thiếu những “bóng hồng” chất lượng cao: Khánh đế vương giả thâm trầm, Viện trưởng Trần Bình Bình phúc hắc, Ngũ Trúc trung thành, Phạm Kiền ngưỡng mộ. Ấy vậy mà một cô gái nhưng vậy lại chết lặng yên không một tiếng động, chỉ để lại đứa con còn đỏ hỏn. Ai đã hại chết nàng? Ai có thể hại chết nàng? Tất thảy bí ẩn chỉ có thể đợi con trai nàng đến giải đáp, bao gồm cả bí ẩn thân thế của nàng.

???? Phiên bản đại nam chủ:
Phạm Nhàn tưởng rằng thân phận con trai của thượng thư bộ Hộ đã đủ hoành tráng, ai ngờ hắn còn có một bà mẹ cũng rất trâu bò. Càng trâu bò hơn nữa là không biết từ khi nào, hắn đã có tên trong danh sách ứng cử “tranh quyền đoạt vị”…
------------------------Đây là review nè--------------------------------
Bạn muốn coi phim hài nhưng ghét những bộ phim khinh thường IQ người xem?
Bạn muốn xem phim hack não nhưng sợ đau não?
Bạn muốn xem phim tình cảm nhưng ghét sến súa?
Bạn muốn xem phim đại nam chủ nhưng sợ diễn xuất gây đau mắt?

???? Hoan nghênh bạn đến với Khánh dư niên. Tất cả ở bộ phim
này đều ở mức vừa đủ. Kịch bản chỉnh chu, diễn xuất tuyệt vời. Khoảng mười tập đầu chỉ là giới thiệu nhân vật cùng các mối quan hệ đan xen giữa các nhân vật nên tình tiết có phần chậm rãi và hơi buồn ngủ (phong cách thường thấy ở truyện Miêu Nị), nhưng sau đó các mâu thuẫn giữa các nhân vật được đẩy lên cao trào thì phim cũng dần dần hấp dẫn hẳn. Mỗi một câu nói, một biểu hiện của nhân vật tưởng như chỉ là cử chỉ vô ý nhưng hóa ra đều là nguyên nhân cho chuỗi sự việc sau này. Mưu lồng mưu, kế lồng kế. Một viện trưởng Trần chơi đùa lòng người trong bàn tay, một Khánh đế nhìn như tùy tiện nhưng không gì qua mắt được ông, hay như Phạm Kiền xem chừng lượn lẹo nhưng lại là người chính trực nhất trong tất cả. Bọn họ đều là cao thủ hiểu rõ hai chữ “mưu quyền”. Mà Phạm Nhàn, đứng giữa đám “cáo già”, vừa phải giữ lòng bất nghiêng, vừa phải linh hoạt tìm đường sống trong chỗ chết, trổ hết tài năng. Dĩ nhiên, phim đại nam chủ nên phúc lợi của y không kém, bàn tay vàng khắp nơi. Nhưng again, vẫn là phong cách thường thấy của Miêu Nị, bàn tay vàng của nam chính cũng không phải dễ xài như vậy.

???? Nếu bạn nào từng đọc nguyên tác sẽ thấy phim cải biên khá nhiều. Nhưng theo tui sự cải biên này hoàn toàn theo hướng tích cực, vữa giữ được cái hồn của Miêu Nị vừa nâng tầm câu chuyện lên rất nhiều. Tui không rõ bộ này Miêu Nị có tham gia biên kịch hay không nhưng cả bộ phim đậm chất “Miêu Nị”, rõ hơn là phong cách thời ổng viết Trạch Thiên Ký, coi phim mà tui cứ liên tưởng tới Trạch Thiên Ký không hà. Một trong những đặc trưng của phong cách Miêu Nị là kiểu tấu hài rất duyên. Không phải kiểu cố tình bày ra chỗ cười khiến mọi người phải cười ngặt nghẽo mà là kiểu nghe qua thì thấy bình thường, nhưng càng ngẫm càng thấy mắc cười. Chẳng hạn như đoạn Phạm Nhàn giả bộ mua đêm đầu của cô hoa khôi nhưng thực tế là chuồn đi làm việc riêng. Ai ngờ cô hoa khôi cũng không phải dạng vừa, Phạm Nhàn đành phải mớm lời cổ: “Cô không hỏi ta đi đâu, ta cũng không hỏi vì sao cô uống thuốc ngủ của ta mà không ngủ”. Đến lúc lấy lời khai thì cổ khai vậy nè:
- Đêm xuân đáng giá ngàn vàng, nếu Phạm công tử rời đi thì chẳng đáng mặt đàn ông.
Ok, quý dzị đã ngẫm ra vấn đề và cười chưa :))

???? Ngoài ra, một tình tiết cải biên khá nhiều là nguyên tác thì nghiêng về thể loại tiên hiệp, còn lên phim thì thuần cung đấu quyền mưu. Đây không phải vấn đề lớn vì phần tiên hiệp trong Khánh dư niên thật ra khá chán. À, ngoài ra Đằng Tử Kính trong truyện còn sống nhăn răng, lên phim ra đi trong vòng chục nốt nhạc…..
Với cả mẹ nam chính Diệp Khinh Mi trong truyện cũng không “thánh mẫu” như trên phim. Cơ mà tui thích phiên bản trong phim hơn, nó thỏa cái sở thích yy đại nữ chủ của tui :)) Trung khuyển mặt lạnh Ngũ Trúc, phúc hắc bệnh kiều Trần Bình Bình, bá đạo vương giả Khánh đế, hoạt bát lém lỉnh Phạm Kiền. Chu choa mạ ơi, đây còn không phải mô típ thánh mẫu toàn năng nữ chủ từ tám vạn năm trước của giới ngôn tình sao? Nếu cốt truyện chính về bả thì chưa chắc tui coi nhưng để làm background thì hơi bị thỏa sức tưởng tượng á. Mlem mlem…

???? Về diễn xuất thì trời ơi, chỉ có một chữ đỉnh. Khánh đế và viện trưởng là best của best. Tạo hình Khánh đế đúng kiểu lúc nào cũng đầu bù tóc rối, áo quần lẳng lơ à nhầm, lả lơi, cơ mà mỗi lần đối thoại phải nói khí chấn đế vương nó đập vào mặt. Từng cái nhếch mày, cách nhả chữ đều thấy một kiểu uy nghi đế vương bất khả xâm phạm. Chưa kể ổng không phải kiểu làm vua mà để kẻ dưới đùa bỡn đâu. Trong mỗi một sự kiện, bất kẻ thắng hay thua thì đến cuối cùng vẫn là quân cờ trong tay Khánh đế. Người duy nhất có thể đối đầu với ông chính là viện trưởng Trần. Dù rằng ngoài mặt Trần Bình Bình luôn bảo bản thân là thần, là quân trong tay Khánh đế nhưng rốt cuộc có thật hay không? Nếu đến cuối phim người ta có thể hiểu được phần nào con người Khánh đế thì một người ngỡ như đã hiểu rõ như Trần Bình Bình bỗng biến thành sương mù trong mắt người xem. Những chuyện ông nói về Diệp Khinh Mi có mấy phần là thật, mấy phần là giả. Tình cảm với Phạm Nhàn lẽ nào chỉ làm theo lời Khánh đế? Và lẽ nào mục đích cuối cùng của ông cũng giống với Khánh đế? Hết thảy đều là câu hỏi để ngỏ. Tui còn nhớ mãi câu ông nói về Diệp Khinh Mi: “Chỉ cần là hoa nàng muốn trồng, thì dù đi khắp thế gian ta cũng sẽ mang về cho nàng”. Trái tim fangirl rung a rinh a~~~

???? Đối diễn với hai tiền bối, dàn diễn viên trẻ cũng không kém. Trương Nhược Quân quả thật được đo ni đóng giày cho vai diễn, tưởng không hợp mà hợp không tưởng. Thông minh, hoạt bát, nhất là cái mặt hễ nghiêm túc thì uy nghi mà hễ tấu hài thì cười võ bụng.

???? Nếu nói một điều đáng tiếc ở phim này thì là phản ứng hóa học của nam nữ chính quá kém. Hai người đứng cạnh nhau mà tưởng như người không liên quan. Dù rằng biên kịch rõ ràng đã thêm lắm cảnh lãng mạn giữa hai người nhưng nó chán đến độ tui toàn tua (tội lỗi). Nói ác một câu là Phạm Nhàn có phản ứng hóa học với tất cả nhân vật nữ khác (bao gồm trưởng công chúa – mẹ nữ chính) trừ nữ chính. Lý Thấm xinh nhưng rõ ràng khí chất không hợp nhân vật. Bản thân nhân vật đã chán, cách diễn càng chán hơn. Phỉ phui một câu nhưng tui thấy nếu vai này giao cho Đường Nghệ Hân hẳn sẽ hợp hơn, nhất là đoạn cảnh nam nữ chính lần đầu gặp nhau, Phạm Nhàn vì một nụ cười của Lâm Uyển Nhi mà động tâm, không hiểu sao tui cứ liên tưởng đến nụ cười ngọt như mía lù của Đường Nghệ Hân. Mà thực ra đấy chỉ là thiển ý của tui thôi, biết đâu mọi người coi lại có ý kiến khác.

???? Trong các nhân vật nữ tui thích Đóa Đóa nhất, một Thánh nữ không giống ai khác. Từ Đóa Đóa tui thấy được bóng dáng của Từ Hữu Dung trong Trạch Thiên Ký (nữ chính tui cực cuồng). Xem ra Miêu Nị rất thích tuýp nhân vật Thánh nữ - like –no – other thế này. Hài nhất đoạn nam chính hỏi Đóa Đóa sao mặt cô lúc nào cũng ngầu vậy, bả trả lời không thế sao làm thánh nữ được :))

???? Phim này ra cùng đợt với Hạc lệ hoa đình. Có bạn nói vui một câu sau khi ăn hành ở Hạc lệ thì phải quẹo lựa Khánh dư niên gấp cho đỡ cơn đau tim :))
Hiếm lắm mới có một bộ chuyển thể nguyên tác mà ổn thế này nên bạn nào thích thể loại quyền mưu thì nhào vô coi ngay cho nóng. Sẵn tiện có acc douban thì vô vote cứu vớt điểm cho phim (nhắc là thấy phẫn nộ).
Mại dzô mại dzô!!!


Bình luận truyện