Huynh đệ gặp nhau tay bắt mặt mừng, trong màn mưa réo rắt Ngô Khảo Ký cơ thể tự chủ tiến hỏi che chắn tiến lên đón lấy Ngô Khảo Tích.
Ngô Huy Tuấn linh hồn như thấy được từng khoảng khắc ấn ký được trôn sâu trong cơ thể này.
Một cái Ngô Khảo Tích văn võ toàn tài, một cái ca ca hết sức hợp cách chăm sóc và bảo vệ đệ đệ.
Một cái hình ảnh hai đứa trẻ vui đùa thời thơ ấu, một cái hình ảnh thiếu niên cao lớn đang hướng dẫn một đứa nhỏ luyện đao.
Một nụ cười trân thành hòa ái, một cái ca ca đang cõng đệ đệ dọc ngang chơi đùa.
Một cái đôi mắt lén lút theo dõi trung niên nhân cao lớn hướng dẫn Khảo Tích luyện đao.
Ngô Huy Tuấn chợt hiểu rằng mối tình thâm giữa cỗ thân thể này và người có tên Ngô Khảo Tích là không thể thay đổi.
Ngô Khảo Ký, hay nói chính xác hơn là linh hồn bản thể này chưa từng oán hận đại ca hắn.
Trong mắt Ngô Khảo Ký thì đại ca hắn là hoàn hảo và những gì Ngô Khảo Tích nhận được từ gia tộc là xứng đáng.
Ngô Khảo Ký chỉ là có kháng cự với phụ thân Ngô Thường Hiến mà thôi, Ngô Thường Hiến thực tế chưa từng đánh giá nghiêm túc những cố gắng cũng như phấn đấu của đứa con trai thứ hai.
Ngô Khảo Ký không hiểu và hắn giờ đây cũng không muốn hiểu.
Nhưng Ngô Khảo Ký là một cái người rất bằng phẳng, ai đối tốt với hắn thì hắn nhớ và đối xử tốt gấp nhiều lần trở lại.
Việc phụ thân thiên vị đó là chuyện của Ngô Thường Hiến, đối với Ngô Khảo Tích thì cỗ thân thể này chưa từng có suy nghĩ khác, đơn giản vì vị đại ca này luôn luôn quan tâm, chăm sóc cũng như bảo vệ đệ đệ của mình.
Những mảnh kí ức cứ vậy trào dâng, Ngô Huy Tuấn cảm nhận được luồng tình cảm từ những mảnh vụn này, hắn không lựa chọn gạt bỏ, cũng không lựa chọn đối kháng.
Hắn lựa chọn dung hòa và dung nhập.
Ngô Huy Tuấn hiểu rằng đối kháng chỉ làm cho mọi việc trở nên tồi tệ, bản thân linh hồn Ngô Khảo Ký đã hôi diệt nhưng những mảnh vụi ký ức còn lại vẫn đủ để gây nên những ảnh hưởng vô cùng đối với cỗ thân thể này.
Nói một cách khác Ngô Huy Tuấn hiểu hắn chưa hoàn toàn khống chế một cách hoàn hảo bộ cơ thể trên.
Điều này hậu hoạn vô cùng.
Ngô Huy Tuấn cảm giác được rằng có hai phương án, thứ nhất sẽ mạt sát hết những cảm xúc của Ngô Khảo Ký sau đó chiếm dụng cơ thể này.
Thứ hai đó chính là dung nhập cả tình cảm, trí nhớ từ những mảnh vụn ký ức của khổ chủ.
Thực tế trong thời gian qua Ngô Huy Tuấn ngầm lựa chọn mạt sát đi những tình cảm cũng như cảm xúc của những phần trí nhớ cong lại Ngô Khảo Ký.
Hắn hiểu rằng nếu mình dung nhập những thứ cảm xúc này thì Ngô Huy Tuấn không còn là Ngô Huy Tuấn, và Ngô Khảo Ký cũng không con là Ngô Khảo Ký.
Sự dung hợp về mặt tình cảm cảm xúc của hai linh hồn sẽ dẫn đến hệ quả đó là một trí tuệ linh hồn hoàn toàn mới đản sinh, cho dù Ngô Huy Tuấn chiếm thế chủ đạo nhưng lúc đó không thể gọi hắn là Ngô Huy Tuấn nữa.
Chính vì mặt trái tiêu cực của sự chiếm hữu và ý định toàn vẹn bản ngã đã khiến Ngô Huy Tuấn từ chối đào sâu những mảnh ký ức có liên quan đến mặt cảm xúc.
Hắn cố trôn vùi và cố quên đi chúng.
Nhưng thực tế những cảm xúc này mới thực sự là những thứ mãnh liệt nhất tồn tại còn lại trên thế gian này của Ngô Khảo Ký.
Hay nói đúng hơn thì những chấp niệm này mới chính thức là thứ khiến cho phần lớn một bộ phận linh hồn Ngô Khảo Ký chưa tan biến khỏi thế gian.
Điều này rất mông lung và huyền bí, Ngô Huy Tuấn không biết tại sao mình có thể thấu hiểu những huyền hoặc lý thuyết trên.
Nhưng hắn biết mình cần lựa chọn.
Lựa chọn mạt sát Ngô Khảo Ký hay mạt sát chấp niệm của cỗ thân thể này hắn sẽ đối diện với một cuộc chiến một mất một còn.
Ngô Huy Tuấn tự tin chiến thắng vì hắn là một cái hoàn hảo linh hồn, bằng vào có lý trí kiểm soát hắn có thể từng bước tự kỷ ám thị mà xóa đi, trôn dấu đi, hoặc cố tình không nghĩ đến những sự kiện có liên quan cảm xúc.
Nếu làm như vậy hắn sẽ phải tuyệt giao quan hệ với những người là cỗ thân thể này đã từng yêu thương, ví như Mẫu Thân Đỗ Thị, Đại Ca Ngô Khảo Tích, đại tỷ Ngô Thị Duyên Lương, tiểu muội Ngô Thị Mỹ Lương.
Đôi khi để đạt mục đích mạt sát chỗ tình cảm này hắn cần phải biến cảm xúc đối với những nhân vật trên thành mặt trái cảm xúc.
Từ yêu thương trở nên căm ghét, từ ngưỡng mộ trở nên thù hận ghanh tị…
Nhưng chấp niệm cỗ thân thể này liệu cho phép điều đó diễn ra.
Câu trả lời là không, bằng chứng nhãn tiền là khi Ngô Huy Tuấn chuẩn bị ra lệnh chiến thuyền Bố Chính ngăn chặn Ngô gia thủy quân tiến vào bến tàu thì dị biến xảy ra.
Cỗ chấp niệm này đã bùng phát sức mạnh kinh khủng chỉ dựa vào bản năng có thể kểm xoát cơ thể , gạt bỏ Ngô Huy Tuấn một bên.
Giờ đây Ngô Huy Tuấn phải làm ra lựa chọn, mở ra một cuộc chiến tiêu diệt triệt để chấp niệm Ngô Khảo Ký.
Trận chiến này chắc chắn sẽ khiến cho cả hai bên tổn thương vì chấp niệm của Ngô Khảo Ký sẽ có được sự ủng hộ bởi cỗ thân thể mang tính hòa hợp cao với linh hồn bản thể.
Ngô Huy Tuấn trù rằng hắn có chiến thắng thì cũng linh hồn cũng sẽ có tổn thương và không bao giờ hoàn toàn hòa hợp cùng cỗ thân thể này.
Lựa chọn thứ hai đó là chấp nhận thuận theo tự nhiên cả hai hòa nhập làm một, Ngô Huy Tuấn cùng chấp niệm của Ngô Khảo Ký trở thành một khối, và lẽ dĩ nhiên cỗ chấp niệm này sẽ trở thành cầu nối khiến cho một Ngô Huy Tuấn “mới” có thể toàn toàn hợp cùng cơ thể.
Ngô Huy Tuấn tình trạng bản thân hắn biết chứ, hắn vẫn luôn có cảm giác khó chịu, không quen thuộc, và không dễ chịu từ khi xuyên không tới đây.
Hắn rất ít khi soi gương, rất ít khi nghĩ về những người quen của cỗ thân thể này.
Vì khi soi gương hay nhìn vào bóng nước sẽ thấy một gương mặt xa lạ khiến tâm hồn hắn sao động khủng hoảng.
Còn khi nghĩ về những người thân của Ngô Khảo Ký hắn sẽ thấy xa lạ và kháng cự.
Sự dằn vặt này đã kéo dài 3 tháng trời, tuy rằng bề ngoài hắn cố tỏ ra bình thường để khiến mọi người xung quanh không chú ý.
Nhưng nội tâm của hắn luôn bất an và rằng xé.
Ngô Huy Tuấn vẫn luôn muốn hắn mãi là Ngô Huy Tuấn của thế kỷ 21, hắn sợ hãi khi nghĩ đến việc dung nhập chấp niệm của Ngô Khảo Ký sẽ khiến bản thân biến đổi thành một thứ khác.
Hắn nghĩ đến nếu hắn biến thành một cái khác Ngô Huy Tuấn thì liệu đó có phải là một dấu chấm hết.
Nói đúng hơn hắn sợ mình không còn là mình và điều đó có thể coi như Ngô Huy Tuấn biến mất, một biến thể của cái chết không chỉ về mặt thể xác.
— QUẢNG CÁO —
Một thoáng dằng xé, một thoáng bối rối, chỉ trong vài phút đồng hồ ngắn ngủi, linh hồn Ngô Huy Tuấn cảm thấy một sự yếu đuối mu muôi tràn đến.
Không phải chấp niệm cỗ thân thể này tấn công cũng không có những tác động thực tế nào.
Ngô Huy Tuấn chỉ cảm thấy mình yếu đuối, mệt mỏi và rất nhanh trở nên vô lực.
Từ minh minh sâu thẳm nơi nào đó trong xa xăm mênh mông thần bí một luồng thôn tinh như ngộ ra lại như truyền đến.
Ngô Huy Tuấn hiểu đây là do linh hồn hắn không được tẩm bổ bởi cơ thể, không được bảo vệ bởi một bộ cơ thể.
Hắn lúc này như đang bại lộ trước minh minh quy tắc.
Hắn là một cái nhập cư bất hợp pháp người và có nguy cơ bị phát hiện cùng gạt bỏ.
Hắn hiểu rằng mình phải nhanh làm ra quyết định.
Ngô Huy Tuấn lựa chọn thỏa hiệp, uy hiếp đến từ việc bị gạt bỏ quá rõ ràng.
Ngoại giới.
Ngô Khảo Ký thân thể kẽ rùng mình.
Ngô Huy Tuấn lần nữa lấy lại quyền khống chế cơ thể, nhưng lúc này đây hắn không còn mấy cảm giác khó chịu hay không thích nghi.
Một cỗ thư sướng lan khắp toàn thân khiến hắn không thể không rùng mình cảm nhận.
“ Khảo Ký, ngươi làm sao rồi” Ngô Khảo Tích hơi khó hiểu lung lay đệ đệ của mình.
“ À há… có lẽ dính mưa nên có chút khó chịu” Ngô Khảo Ký hàm hồ trả lời.
“ Ngươi cái tên này… mới mấy tháng không gặp đã trở nên nữ nhi yếu đuối, ngươi là lười luyện tập?” Ngô Khảo Tích có vẻ không vui, nhưng hắn vẫn quan tâm mà kéo Ngô Khảo Ký đi vào mái hiên trú mưa.
Toàn bộ thân binh nhóm cả hai phe chia đều hai lộ mà ào ào tiến theo.
“ Ca, ta không sao… thực sự thời gian này ta cũng có lười tập luyện, căn bản vì dân chính cùng kinh tế việc chiếm hết thời gian.
Sau này ta sẽ chú ý hơn.
Thôi không nói nhiều, đã lâu huynh đệ ta không gặp nhau, đi vào thành ta thiết ca một bữa rượu thịt, đảm bảo trước đây ca chưa từng thử qua.” Ngô Khảo Ký hào sảng cười, hắn ôm lấy ca ca mà kéo đi trong mưa tiến về cửa doanh.
“ Khà khà, tửu phải là Ngọc Lộ… Khảo Ký ngươi thực