Bỏ qua chuyện những con số tính toán sổ sách nhức đầu một bên Ngô Khảo Ký chỉ cần biết đại loại con số sau cùng.
Và Bố Chính trong thời gian ngắn không bị tài chính khốn quẫn là được.
Thực sự hắn không có cái đam mê mãnh liệt nào với việc ngồi nhà đếm tiền ngắm tài sản cả.
Có thời gian hắn Ngô Khảo Ký chạy đến Xưởng Luyện Thiết để xem xét những thiết kế của mình có đảm bảo không đây.
Tháng 11 cũng là lúc thu hoạch vụ mùa, lúc này đúng không thể nào tìm ra nhân lực cho các việc khác.
Ngay cả xẻ gỗ đốt than người cũng không có, chính vì vậy Xưởng Luyện Thiết là tiết kiệm hết mức về mặt than củi.
Giờ đây họ sẽ không mở lò lò cao nung quặng thêm nữa, thay vào đó Xưởng Luyện Thiết chỉ tập trung vào nguyên liện sẵn có để chế tạo các trang thiết bị theo yêu cầu của Ngô Khảo Ký.
Thời gian qua búa máy đã cho ra 4 cỗ lớn bé khác nhau để thực hiện trong các quy trình có yêu cầu khác nhau.
Kết quả vô cùng tốt, công nhân giảm được phần lớn sức lực quai búa từ đó năng suất lao động tăng đến chóng mưt.
Sự thật là nếu không vì giới hạn không gian diện tích bố trí thì chắc hẳn Mộc lão đã cho mở rộng càng nhiều hơn loại máy móc thần kỳ này rồi.
Về một mặt nào đó búa máy không bằng được các tay thợ rèn kinh nghiệm già rơ về mặt tinh mĩ khống chế các nhát quai búa.
Nhưng về mặt tổng thể thì búa máy các nhát đập là lực đều nhau vô cùng, không có sự khác biệt.
Chỉ cần chú ý vận dụng thì búa máy một mặt nào đó còn vượt trội những tay thợ rèn tầm trung.
Điểm thứ hai đó chính là tốc độ quai búa là nhanh, liên tục và không mệt mỏi.
Điều này khiến cho tốc độ tạo phôi của bất kì sản phẩm nào đều nhanh vô cùng.
Tất nhiên mọi sự so sánh đều là rất khập khiễng, đã là sản suất đại trà thì không thể nào chất lượng đi so sánh cùng những sản phẩm mang tầm nghệ thuật được đầu tư công phu thời gian.
Nói về những thanh kiếm, đao hàng đầu lúc này vẫn là người Phù Tang.
Nhưng nói về tốc độ sản suất đao chất lượng, Bố Chính dám vỗ ngực tuyên bố mình là nhất đẳng.
Mộc lão lúc này đã tỏ ra là một tay chơi công nghệ cơ khí chính hiệu.
Từ những thiết kế và nguyên lý mà Ngô Khảo Ký.
Cùng kinh nghiệm của những lần chế tạo máy móc thất bại.
Mộc lão đã tự mình có những cải tiến nhỏ trong máy móc.
Ví dụ như lão điều chỉnh độ lớn nhỏ của bánh đà để quản lý tốc độ quai búa.
Thập trí đối với các thiết bị khác nhau như chế chiến đao hay vỏ áo giáp cần tốc độ quai búa khác nhau thậm chí lão có thể thay cả bánh đà dự phòng để đạt tốc tộ quai búa ưng ý.
Thêm vào đó chính là tùy biến về búa.
Năm cỗ búa máy này đều có thể thay đổi thân búa sức nặng khác nhau từ 50kg cho đến nhỏ là 10 kg.
Tức là lúc này ngay cả những nhát gõ nhẹ để tạo hình lưỡi chiến đao cần sự tinh mĩ thì thợ rèn Bố Chính cũng dùng đến búa máy thay thế con người.
Không phải công tượng Bố Chính lười, mà họ nhận thấy làm như vậy hiệu quả hơn, chất lượng không giảm nhiều mà tốc độ cùng tiết kiệm nhân lực cao.
Chỉ những phần quan trọng cuối cùng như mũi đao thì mới cần những tay thợ già rơ gia tay đôi chút.
Từ đó chiến đao Bố Chính chất lượng vẫn đảm bảo mà tốc độ sản suất đã gần như đạt 50% tốc độ của cơ giới hóa sản suất hiện đại.
Chất lượng chiến đao Bố Chính phi thường, phi thường tốt.
Không phải nói ngoa, mỗi thanh chiến đao của Bố Chính sản xuất đại trà này đã có chất lượng thượng đẳng ở đất Tống và có chất lượng trung thượng đẳng ở đất Phù Tang.
Còn về hai nơi này chiến đao đại trà không thể có tuổi đem so sánh cùng chiến đao Bố Chính.
Thực tế có được điều này toàn toàn ở chỗ thép dùng chế chiến đao Bố Chính quá tốt rồi.
Thời này con người còn đang vật lộn với chuyện thêm thắt cacbon vào sắt để cho ra thiết ưng ý thì người Bố Chính đã có thể ngồi tính toán mà ung dung pha trộn thứ cương thiết mà họ cần.
Tất nhiên thứ này thiết không thể so sánh với hiện đại hợp kim thép có độ chính xác tỉ lệ đến phần ngàn.
Nhưng đặt ở cái thời này thép Bố Chính nói mình xếp thứ hai thì không ai xếp thứ nhất.
Vậy có người nói tại sao người Phù Tang đao vẫn tốt hơn.
Đơn giản vì trời ban cho Phù Tang có những quặng mỏ đặc biệt tốt.
Mời các tay nghệ nhân chế đao của Phù Tang đến dùng quặng Tòng Chất mà chế đao? Đảm bảo họ chỉ có khóc mà chuồn thẳng.
— QUẢNG CÁO —
Nguyên nhân tại sao thứ quặng tào lao ở Tòng Chất vẫn cho ra được nguyên liệu thép cực tốt như vậy thì Ngô Khảo Ký biết nguyên nhân đó.
Nhưng hắn cũng lười đi giải thích với mọi người, các công tượng dập khuôn mà làm là đủ rồi.
Lò Bessemer cũng không phải tốt như suy nghĩ vậy, Nếu như đem so sánh một cách đầy đủ.
Nếu cùng dùng một loại quặng.
Người Tống phương pháp có thể luyện ra được thép loại C với cách xào gang bá đạo siêu tốn thời gian, Người Phù Tang khiên nhẫn bôi tro rơm lên sắt rèn hàng trăm lần để có được thép loại B, Người Bố Chính nếu dùng đơn độc lò Bessemer sẽ có được thép loại B+.
Nhưng phương pháp rót gang giàu các bon vào gang đã thổi các bon trong lò Bessemer sẽ cho ra thép chất lượng A, thậm chí A+.
Nguyên nhân ở đây đó chính là khi thổi khí trong lò Bessemer sẽ có một lượng oxy thừa dù thổi ít hay nhiều, điều này khiến cho thép sẽ có độ giòn nhất định.
Đây cũng là vấn đề khiến cho Bessemer đau đầu tìm cách giải quyết.
Robert Mushet đã đề xuất một giải pháp, đó là thổi nhiều oxy đốt cháy tất cả carbon và bổ sung thêm một lượng chính xác Spiegeleisen.
Magan trong Spiegeleisen sẽ loại bỏ oxy thừa.
Ngô Khảo Ký không có Spiegeleisen nhưng trong lượng gang lỏng mới đổ vào từ lò cao sẽ có Magan chính nó là tác nhân loại bỏ oxy dư thừa khiến cho thực tế thép của Bố Chính tốt vô cùng mặc dù chất lượng quặng Tòng Chất không để lên mặt bàn.
Chính vì có loại thép tốt đến vậy nên công tượng Bố Chính công việc chính là gõ tạo hình thật nhiều để loại bỏ các túi không khí ly ti còn xót lại trọng thân của chiến đao mà thôi.
Mà công việc “ bách luyện” này lại chẳng hề tốn sức với búa máy cơ chế.
Thành thử ra gom góp tất cả yếu tố thuận lợi lại, kể cả một thanh chiến đao Bố Chính được chế tác từ đơn thể nguyên tấm thép vẫn là chất lượng tuyệt hảo ở thời đại này.
Tại Bố Chính Xưởng Luyện Thiết vì có những công nghệ vượt trội mà một hiên tượng nghịch lý đã xảy ra.
Cùng một lúc ba tiêu chuẩn xuất hiện trên một sản phẩm , tốt, nhanh, rẻ.
Điều này tất nhiên là đang so sánh ở mặt bằng chung của thế giới này.
Hằng ngày nếu tất cả công tượng tập trung sản xuất thì không dưới 150 lưỡi đao đạt tiêu chuẩn thành hình.
Còn về mặt phối trí vỏ đao, cán đao đó là của các thợ mộc thủ công.
Ngày hôm nay Ngô Khảo Ký đến xưởng là để kiểm tra một thứ khác mặt hàng.
Hắn đặt Xưởng Luyện Thiết chế tạo 400 bộ chiến giáp theo thiết kế của hắn.
Thật ra đây hoàn toàn là chiến giáp của người La Mã phỏng chế lại mà thôi.
Ngô Khảo Ký cảm thấy chiến giáp bọc toàn thân của kiểu hiệp sĩ Châu Âu thời trung cổ có độ an toàn cao nhất.
Nhưng loại chiến giáp này các khớp cử động rất khó chế tạo, lai kém linh hoạt và quá nặng so với thể chất của người Đại Việt.
Trang lên chiến giáp này chỉ đi bộ thôi cũng đủ để quân Bố Chính tự mệt chết chính mình rồi.
Vả lại lần này đại chiến trong khu vực đồi núi rừng rậm, thiếu linh hoạt, cồng kềnh chính là đi ngược lại với quân sự phương pháp.
Đại Việt lúc này chủ yếu trang bị vài loại khải giáp , trong đó cường đại nhất có lẽ là Quang Minh Khải Giáp trang bị hạng nặng dành cho một số lượng nhỏ tướng lĩnh cùng cận vệ quân của họ.
Ngô Khảo Ký cũng có 27 bộ Quang Minh khải giáp kiểu này.
Giá trị mỗi bộ ít nhất từ 30 xâu tiền cho đến cao nhất thì khó định doạt giá cả.
Quang Minh Khải Giáp chia làm hai loại, thứ nhất đó chính là dùng cho nghi lễ và trưng bày, đẹp mắt vô song, nhưng mỏng manh và không có mấy tính thực dụng trong chiến đấu.
Loại này đúng là phỏng chế từ Tống giáp cũng có tên tương tự.
Loại giáp này phức tạp vô cùng và rất nhiều chi tiết.
Tất cả tổng cộng có đến 11 bộ phận không thể tự một người mặc lên.
Mũ Đầu Mâu, Giáp che cổ, Giáp vai, Quyên giáp chính tức là phần giáp che ngực bụng và lưng, Thắt lưng, Giáp cổ tay, Giáp cổ chân, Giày.
Vì đây là lễ phục cho nên các thành phần “ giáp” thường là bằng lụa đẹp, hoặc nếu bằng kim loại thì cũng cực kỳ mỏng để giảm trọng lượng.
Loại này có tới hai lớp áo lót mặc trong bằng tơ lụa hoặc gấm rất cầu