Một Nửa Anh Em

Chương 31


trước sau


Vì Xuyên đã gần đủ 18 tuổi, cũng cần phải thu xếp vài hồ sơ cần thiết để ổn định hộ tịch, cũng như làm chứng minh nhân dân, hộ chiếu và các giấy tờ cần thiết khác. Có một điều Xuyên đã thắc mắc từ rất lâu, tại sao ba và Hiệp cùng mang họ Lâm, trong khi cậu lại là họ Lê. Tất nhiên điều này đã được papa giải thích rằng vì lúc ấy mẹ cậu âm thầm sinh ra nuôi dưỡng, rồi tự làm giấy khai sinh cho cậu theo họ mẹ luôn, lý do đã hợp lý nên từ đó Xuyên không thắc mắc gì thêm nữa. Nhưng sự tình lúc này nghiêm trọng hơn, không chỉ đơn giản chỉ một câu giải thích là có thể giải quyết tất cả. Vì thủ tục hồ sơ liên quan đến cơ sỡ chính quyền, nên cần phải có sự xác nhận của cả thân sinh, người nuôi dưỡng và chính đương sự đang sống ở cư gia mới. Một cuộc họp bàn kín đã được diễn ra, chỉ với ba thành viên là ba, mẹ và Hiệp, lúc này sự thật chính thức được hé lộ:
- Ba nói sao? Như vậy Xuyênkhông phảilà con ruột của ba à?

- Ừ, thực ra nó cũng chỉ là đứa con của người bạn được ba đem về nuôi dưỡng thôi! Ba lo là nó sẽ mặc cảm vì không phải ruột thịt trong nhà nên đã tự dựng lên câu chuyện, chỉ có mẹ con biết. Nhưng giờ cũng là lúc con cũng cần biết điều này rồi!
- Vậy sao giờ ba lại tỏ ra lo lắng như vậy? Dù em ấy có không phải ruột thịt của mình thì chúng ta cũng vẫn yêu thương như trước đây thôi, có gì khác biệt đâu! – Hiệp vẫn cố gắng thể hiện vẻ mặt bình thường dù trong lòng đang dâng lên niềm hân hoan tươi sáng.
- Vấn đề không phải là tình cảm của chúng ta đối với nó, mà là việc thu xếp giấy tờ xác nhập Xuyên vào trong hộ tịch gia đình của chúng ta. Vì lúc trước còn thông thoáng, việc chỉnh đổi giấy khai sinh rất đơn giản để Xuyên có thể nhập học bình thường. Nhưng bây giờ chính quyền nhà nước đã khắt khe hơn trước, làm chứng minh nhân dân và hộ chiếu đều cần phải có sự xác nhận của chính cá nhân và ba mẹ thân sinh. Nhưng giờ đây, ba của Xuyên đã mất, còn mẹ của nó cũng… không thể quay lại được. Vì thế dù ba đã là người đứng ra bảo hộ cho nó từ nhỏ nhưng về mặt pháp lý vẫn chưa được xác nhận chính thức, bởi đến giờ Xuyên vẫn chưa biết sự thật này!
- Ý ba là để hoàn tất được mọi thứ, Xuyên phải biết được sự thật này. Để nó đứng ra đồng ý quyền

bảo hộ của ba mẹ, chứng thực ba ruột thật sự đã chết, và…. – Hiệp thực sự không nghĩ mọi chuyện lại phức tạp như thế.

- Ừm, thực sự ba cũng đã nghĩ trước sau gì cũng phải cho nó biết. Chỉ là… - Papa thở dài khó nhọc, nét mặt chau lại hiện rõ vẻ trầm tư.
Với sự thật này, Hiệp đang nghĩ mình thật sự được thượng đế quá đỗi thương ban, vì vật cản lớn nhất ngăn cách tình cảm của hai đứa đã được phá bỏ. Nhưng với Xuyên lại khác, cậu bé sẽ chỉ vui một nửa thôi, phần còn lại chính là niềm tin bị dập tắt hoàn toàn khi từ nhỏ luôn lấy động lực là con ruột của ba để sống vui vẻ và ngoan ngoãn, cố gắng làm mọi việc để Hiệp hài lòng và chấp nhận cậu. Lúc này, Hiệp mới thấy hối hận vì mình ngày trước thật tệ, cứ hết lần này đến lần khác làm tổn thương Xuyên, cứ gây khó dễ, hiềm khích ghẻ lạnh xa lánh cậu. Nên Hiệp nghĩ, có lẽ không để cho Xuyên biết sự thật này còn tốt hơn, hai người hiện tại chẳng phải đã quá tốt đẹp rồi sao?!
Cuộc họp gia đình được tạm dừng, mẹ cũng vào bếp làm đồ ăn cho bữa cơm chiều. Papa ngồi đọc báo, còn Hiệp cũng ngồi ở phòng khách vừa xem tivi vừa suy nghĩ vẩn vơ. Bất chợt papa nhìn lên đồng hồ rồi hỏi:

- Hình như ku Xuyên nói nó đi học bơi tới 5 giờ về, sao hơn 5 giờ rưỡi rồi chưa thấy nữa ta? Nó thường ngày đi về rất đúng giờ mà!
Hiệp và mẹ cũng thấy kỳ lạ, gọi vào số của Xuyên nhưng không bắt máy, gọi liên tiếp vài lần nữa đều không được sau đó off hẳn luôn, chỉ còn nghe giọng nữ nhân viên lạnh lùng cất câu nói quen thuộc mà ai cũng chán ghét. Hiệp bước ra dự định đi tìm trong khi ba mẹ cũng đang rối cả lên, lúc này anh chàng mới phát hiện một manh mối ở cửa chính: đôi giày thể thao Xuyên thường mang đi học bơi đã để ở ngay bậc thềm, nhưng đôi dép lê cậu bé thường mang không có trên kệ. Chứng tỏ Xuyên đã về nhà, cởi giày ra toan bước vào nhưng lại ra ngoài tiếp tục. Cánh cửa chính khép hờ, còn cổng nhỏ mở toang, chứng tỏ Xuyên đã chạy đi rất vội vàng, không bình tĩnh kỹ càng đóng cổng lại như tính cách cậu bé luôn thế. Như vậy chỉ có một khả năng duy nhất, đó là Xuyên đã vô tình về tới nhà khi ba mẹ và Hiệp đang nói chuyện, biết được toàn bộ sự thật rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện