Review Truyện Người Láng Giềng Của Ánh Trăng
Đinh Mặc là một cái tên quá đỗi quen thuộc với giới ngôn tình qua rất nhiều tác phẩm được yêu thích, thậm chí đã chuyển thể. Bên cạnh những tác phẩm ngôn tình trinh thám đình đám ấy, cuốn tiểu thuyết “Người láng giềng của ánh trăng” lại tồn tại như một làn gió lạ, khiến cho độc giả cảm nhận rất rõ một điều rằng, dù là với thể loại nào, Đinh Mặc cũng có thể giữ vững phong độ và vị trí của mình trong thế giới ngôn tình tưởng như êm đềm nhưng lại đầy sóng gió này.
Đây là một câu chuyện mang đậm yếu tố viễn tưởng, là một đề tài bí ẩn mà ngay cả khoa học cũng chưa thể khám phá hết. Nhân vật nữ chính là Tạ Cẩn Tri, một cô gái có vẻ ngoài thanh tú, học lực rất khá nhưng lại chọn cho mình một công việc hết sức bình thường là nhân viên của thư viện tỉnh. Tính cách của Cẩn Tri nhẹ nhàng, bình thản đôi khi lãnh đạm và có chút bí ẩn. Cô có hai người đồng nghiệp rất thân, một Nhiễm Dư hoạt bát luôn muốn lấy chồng “cao, phú, soái” (nghĩa là cao ráo, giàu có và đẹp trai) và một Trang Xung cực kỳ nghiện game nhưng cũng rất nghĩa khí. Hai người bạn này đóng vai trò không hề nhỏ trong suốt cuộc đời của Cẩn Tri.
Câu chuyện bắt đầu khi Cẩn Tri phát hiện chuyện lạ ở thư viện trong một lần vô tình quay lại sau giờ làm. Sự việc khiến cô hoang mang đến mức nghĩ rằng chắc đầu óc mình có vấn đề, thế là cô quyết định nghỉ phép và đi chùa. Và tại đây, cô gặp được nam chính Ứng Hàn Thời. Ấn tượng ban đầu của cô đối với anh không tốt lắm, tuy ngoại hình anh rất bắt mắt, rất thu hút nhưng hành động lại vô cùng khó hiểu. Lần đầu tiên gặp mặt anh đã nói với cô:
“Tôi biết cô gặp phải chuyện rất đáng sợ”.
Và:
“Tôi có thể giúp cô giải quyết”.
Tất nhiên Cẩn Tri không tin và cho rằng anh chỉ là kẻ lừa đảo. Nhưng sự việc xảy ra sau đó, khiến cô phải rút lại câu nói của mình. Những việc lạ kỳ mà cô nhìn thấy ở thư viện được Ứng Hàn Thời giải quyết gọn gàng, từ đó mở ra một khái niệm mà trước giờ chỉ có trong phim ảnh: "trí tuệ nhân tạo". Đồng thời, cũng mở ra một mối nhân duyên kỳ lạ giữa hai nhân vật cất giữ những bí mật động trời.
Cùng trải qua những sự việc ly kỳ mà lý thuyết thông thường không thể giải thích nổi, Cẩn Tri phát hiện ra Ứng Hàn Thời là – người – ngoài – hành – tinh! Anh có một vẻ ngoài trầm tĩnh, ôn hòa và rất hay xấu hổ. Nhất là đối với những lần va chạm với Cẩn Tri, mà mỗi lần như vậy, anh lại để lộ đôi tai nhọn và cái đuôi ra ngoài. Nhưng các bạn yên tâm, dưới ngòi bút của Đinh Mặc, hình ảnh này không những không đáng sợ mà còn cực kỳ dễ thương!
Dần dà, bí mật về thân thế của Ứng Hàn Thời được tiết lộ, thực ra anh chính là Tinh Lưu, sỹ quan cao cấp nhất của quân đội Phượng Hoàng, thuộc hành tinh Diệu Nhật. Khi hành tinh mẹ của anh bị phá hủy, anh đã trôi dạt đến Trái Đất cùng với một cấp dưới dễ thương không kém, chính là Tiểu John (nhưng Tiểu John thích được gọi là Tiêu Khung Diễn hơn). Tiểu John là một người máy, chuyên trách việc nhà và một số việc cá nhân khác. Do vậy, sau này sẽ có những tình huống anh chàng người máy “nhạy cảm” này làm ra những hành động xúc tác cho cặp đôi chính có thể tiến gần nhau hơn.
Bản thân Cẩn Tri cũng có bí mật. Mặc dù không thể lý giải, nhưng cô luôn cố gắng che đậy thật tốt, vì suy cho cùng, sự “không giống ai” của cô có thể khiến mọi người xa lánh hoặc thậm chí có thể còn đem cô đi làm nghiên cứu cũng không chừng. Vì bí mật của Cẩn Tri chính là, cô có thể nhìn thấy tương lai. Đối với một Ứng Hàn Thời mạnh không đối thủ, thì có lẽ chỉ có Cẩn Tri với khả năng ấy mới thích hợp ở cạnh anh.
Hai người cùng nhau trải qua nhiều cuộc chiến, đối đầu với nhiều giống loài, có người Nano với khả năng biến thành bất cứ thứ gì, có người Phân tử với cuộc sống vĩnh hằng như Đá, có cả quân phiến loạn đến từ chính hành tinh Diệu Nhật của Ứng Hàn Thời và luôn mang bên mình ý nghĩ phục quốc. Cẩn Tri có lúc còn đối mặt với người giống mình y như đúc ở không gian song song. Nhưng đỉnh điểm của câu chuyện, có lẽ chính là khái niệm “không gian ảo”.
Có lẽ chúng ta đã gặp đề tài này trong rất nhiều bộ phim như “Ma trận”, “Inception” và những bộ phim viễn tưởng khác. Trong câu chuyện này, “không gian ảo” cũng được giải thích tương tự như vậy, đó chính là không gian được máy tính tạo ra, dựa trên tần số não bộ của con người. Khi máy tính và não bộ của người có cùng tần số, con người sẽ được đưa vào một không gian ảo mà chính mình cũng không biết. Đây cũng chính là cách mà Ứng Hàn Thời dùng để giam giữ Hoàng đế của Diệu Nhật. Bởi vì Ngài ấy muốn xây dựng lại Đế quốc và thôn tính Trái Đất.
Đối với một Tinh Lưu chính trực liêm khiết, đây là việc rất khó. Anh không thể phản bội Hoàng đế, nhưng cũng không thể để Ngài ấy từng bước phá hủy hành tinh xinh đẹp này. Bởi vì, đây chính là hành tinh mẹ của vợ anh, cũng chính là nơi anh đã thề sẽ bảo vệ suốt đời. Cho nên, lựa chọn của Ứng Hàn Thời chính là giữ Hoàng đế trong thế giới ảo đó, lặp đi lặp lại vòng tuần hoàn cho đến khi Ngài ấy không còn nghĩ đến việc phục quốc nữa.
Thế nhưng, trong trận chiến cuối cùng ấy, cái không gian ảo mà anh đã tạo ra, không những giam giữ Hoàng đế, mà giam giữ luôn cả Cẩn Tri. Chính xác hơn là, trong bước nhảy cuối cùng để ra khỏi không gian đó, Cẩn Tri đã lựa chọn người ở lại là mình. Khi cả hai không thể cùng lúc thoát ra, cô đã dùng chút sức mạnh cuối cùng đẩy Ứng Hàn Thời đi.
Thời điểm hiện tại, đã là 7 năm sau đó. Vì tâm trí của Cẩn Tri vẫn còn trong không gian ảo, nên thân thể bên ngoài cuộc sống thực của cô chỉ là một người đang ngủ say. Và Ứng Hàn Thời, liên tục trong 7 năm, anh quay lại không gian đó, cùng cô bắt đầu vòng tuần hoàn, từ lúc hai người gặp nhau ở chùa. Nhưng đã qua 716 lần, đến cuối cùng lần nào cũng là anh trở về một mình.
Nếu nói, trời không phụ lòng người cũng được, mà nói Cẩn Tri là một cô gái cực kỳ mạnh mẽ cũng được. Đến cuối cùng, vào lúc vòng tuần hoàn thứ 717 bắt đầu, cô đã có thể kháng cự được số phận, hay nói đúng hơn là kháng cự được sự kiềm kẹp của không giao ảo. Và cô đã trở về. Thực sự trở về bên anh.
Kết thúc câu chuyện, Cẩn Tri và Ứng Hàn Thời viên mãn bên nhau, cùng với một cậu con trai bán thú, có đôi tai nhọn và cái đuôi y hệt bố. Nghĩ cũng đủ biết đáng yêu đến mức nào rồi nhỉ.
Tác phẩm khép lại, với sự hợp lý và logic có thể chấp nhận được. Vì viết về những điều không có thật (ít ra là ở thời điểm hiện tại), nên khi các bạn lựa chọn thể loại này, hãy chuẩn bị tâm lý nhé. Văn phong của tác giả đã được nhận xét rất nhiều rồi, nên chỉ có thể chốt lại một câu: vẫn giữ vững phong độ.
Câu nói cuối cùng của chính văn, có lẽ cũng là câu nói hay nhất:
“Hóa ra, điều tốt đẹp nhất trong cuộc đời này là cuối cùng anh cũng gặp được em vào ngày ấy, tháng ấy, năm ấy”
Bình luận truyện