Ngoại Truyện Đặc biệt !
Ngày đầu bước vào đại học kinh tế, với Vy Anh là cực kỳ vui.
Được gặp lại Mạnh Vũ, Bùi Quang nên cô nàng vô cùng phấn khích, cứ theo Trúc Vũ dạo khắp trường.
Tới lúc ngồi trong căn phòng kính, cùng ăn tối với Duy Phong, cô nàng cũng cười tít mắt vì những chuyện vui ban sáng.
Cô nàng chợt hét ầm khi tự làm đổ nước sốt cà chua lên người, mặt nhăn mày nhíu vô cùng đáng thương.
Duy Phong kệ, xem như không thấy gì vì cô nhóc từ nãy đến giờ cũng đâu để ý đến anh và anh đã dặn rất nhiều là trong lúc ăn thì đừng cười !
Vy Anh dùng hết giấy ăn mà áo vẫn không sạch hơn là bao, cô nàng bắt đầu gọi anh í ới.
- Làm thế nào hả anh ? Chẳng nhẽ em về nhà thay đồ ?
Duy Phong chỉ vào phòng tắm nhưng Vy Anh lại nhăn nhăn mặt.
- Em không có đồ để thay !
Đẩy cô nàng vào trong, Duy Phong nhờ nhân viên mua vài bộ đúng size ai đó nhưng đã thật lâu rồi mà vẫn chưa thấy ai đó ra.
- Vy Anh, làm gì thế ?
- Kệ em mà. Anh đừng quan tâm !
Chưa cần hỏi câu thứ 2, Duy Phong đã nhận ra vấn đề. Đến “ ngày ” của cô rồi …
Đích thân anh tự đi mua và đưa cho cô.
Vy Anh chỉ muốn chết quách cho xong, ai đời lại để anh tham gia vào chuyện con gái thế này …
Vừa thấy cô vợ nhỏ bước ra, Duy Phong đã cười tinh quái.
- Không sao chứ ?
Cô vợ nhỏ làm như không nghe thấy, mắt nhìn trần nhà đăm đăm.
- Lại đây !
Vẫn nhìn trần nhà nhưng chân bước …
Rầm !!!
Duy Phong không cười mặc dù cô vợ nhỏ ngớ ngẩn tới nỗi để trượt chân vì đôi dép ướt.
- Em sao thế ?
Duy Phong đợi cô vợ nhỏ tới gần rồi truy hỏi . Rõ ràng cô có biểu hiện rất lạ mỗi khi bị anh tóm lấy những điều riêng tư.
Vy Anh miễn cưỡng ngồi lên chân anh, cáu bẳn :
- Anh kệ em. Sao anh cứ biết hết như thế ! – giọng đột ngột nhỏ hẳn lại – Em ngượng lắm !
***
Chưa qua 8 giờ tối, trời còn nóng bức.
Duy Phong đội mũ bảo hiểm cho Vy Anh rồi đặt cô ngồi trên mô-tô đen.
Cô vợ nhỏ có chút thích thú bám chặt lưng anh, tựa má vào áo khoác da mát lạnh của anh, cười.
- Em sẵn sàng rồi đây ! Mình đi thôi.
Duy Phong uh huh một tiếng …chiếc mô tô đen như viên đạn bắn khỏi họng súng, lao vút xuyên màn đêm.
Thấy cô vợ nhỏ bấu chặt người anh, Duy Phong giảm tốc độ, cho xe lướt qua những khu phố.
Anh muốn để cô hóng mát, nếu không cô sẽ đâm ra cáu bẳn mất.
Tính cô vốn đã hay giận dỗi, giờ còn trong những ngày ấy thì hẳn là cô vô