mẹ Con Mẫn Quân về tới nhà..ngôi biệt thự xa hoa vắng bóng người...nơi bà mẹ con ấy bất chấp giành lấy!
Nhìn ông an tọa trên ghê...đôi mắt thẫn thờ..bà biết ông vừa khóc
Lí do gì khiến ông khóc khiến bà hụt hẫng..Rỉ tai đứa con..bà nói
-Chắc là nhớ con quỷ cái kia rồi...
-Mà chuyện thuê sát thủ khử nó tới đâu rồi mẹ?
-chưa nghe kết quả!
nện gót dày trên thềm...ông Hạ mở mắt ra..
Cái gì cần đối diện là phải đối diện
Bà ta nhẹ nhẹ choàng tay qua cổ ông..ngọt ngào nói
-Anh yêu...hôm nay anh muốn nay gì? em nấu cho
Mạnh bạo gỡ tay bà ấy ra..ông lạnh lùng
-K cần! anh phải đi tìm tiểu Từ.
-Dượng à..Con biết nó là con gái của Dượng..nhưng ngoài đường người ta bàn tán xôn xao..nói nó là 1 đứa con hư hỏng,dùng heroin..thuốc lắc...sao Dượng lại tìm nó về?-Mẫn Quân đỏng danh82
nhắc đến Heroin..ông lại điên tiết lên
Bốp.!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Ông thẳng tay tát mạnh vào mặt cô ả...cô gã khụy xuống nền trước sự ngạc nhiên của bà ta
-Anh làm gì thế?-Bà cáu
-Làm gì à? hãy hỏi con gái yêu của cô đi..nó đã làm gì với Niệm Từ của tôi?
2 mẹ con sợ hãi nhìn nhau..cùng 1 suy nghĩ
liệu đã lộ ra chuyện gì
"
Ơm bờ má sưng đỏ...cô ả ngây thơ
-Có..có phải có chuyện gì hiểu lầm k Dượng
Quắc mắt dữ tợn..bà ta chưa bao giờ thấy ông dữ như thế
-Hiểu lầm? mày tự hỏi mày đã làm gì trong căn nhà này? vì mày tao đã k còn tin Tiểu Từ nưa..mày là ai?
-Dượng...Dượng..có...có..-Cô lắp bắp sợ hãi
-Tao đã biết tất cả...biết những gì mày đã làm vs Tiểu từ..chính mày..chính mày đã bỏ thuốc vào túi xách của con bé...để tao hiểu lầm nó...chính mày đã lần lượt chia rẽ tình cảm cha con tao...chính mày đã làm mọi cách khiến tao k tin nó nữa...
Cương quyết..Ông tiếp
-Và giờ..ngay lập tức..mày dọn ra khỏi nhà tao! Cut ra khỏi nhà con gái tao...mày k có tư cách ở trong căn nhà này...càng k có tư cách gì để dụng tới con gái tao!
-Dượng...con xin lổi...xin lổi...Dượng đừng đuổi con đi......
Gát tay cô ra khỏi..ông mạnh bạo
-Nếu mày còn k ra..hãy để cảnh sát giải quyết!
Cô quay sang nhìn bà Mẫn...nước mắt tuôn trào
-Mẹ..cứu con đi mẹ,.....
Bà ta thở dài...nhìn ông đầy xin lổi
-Anh...có thể..bỏ qua cho con bé lần này...em nghĩ..k có..lần sau đâu
-Cô im đi! còn có lần sau tôi sẽ k bao giờ tha cho mạng sống cũa nó..Nếu cô thương đứa con vậy thì cuốn gối theo nó đi! Tôi thực sự thất vọng khi chính cô đã chia rẽ cha con tôi...và k hi vọng điều gì khiếp đảm hơn mà cô đã từng làm...mong là k có!
Lạnh lùng bỏ lên lầu
Bà ta nhìn Mẫn Quân lắc đầu....
-Mẹ..giờ con làm sao?chắc Royal cũng k cho con học nữa...mẹ
-Con tạm thời tìm nơi ở tạm đi..mẹ ở lại lấy lòng tin của ông ấy..và sẽ đón con về sớm thôi
-Mau nha mẹ...
Cô ả nước mắt chảy dài....1 thời sống tiểu thư nay phải trở về kiếp nghèo hèn.!!!!
-Minh Hoàng..Cậu sao thế?-Nó hối hả đi đến điểm hẹn khi thấy Minh Hoàng đang nhìn dòng nước trôi
-Cậu..đến rồi hả?
-Ừ..có chuyện gì thế?
-Có phải...cậu thích Nguyên Vũ k?-câu hỏi ngớ ngẩn..nhưng cậu ấy cũng muốn biết kết quả..dù đã đoán đc phần nào
Lưỡng lự hồi lâu..Nó đáp
-Phải..tớ thích cậu ấy!
-Vậy..con tôi? có bao giờ..trong lòng cậu tôi có 1 chút địa vị nào k?
Nhìn thẳng vào mắt nó..Minh Hoàng hỏi
Nó bối rối trước câu hỏi này...và cũng rất khó để nó trả lời
-k..Minh Hoàng à..tớ thích Nguyên Vũ..cậu biết mà...tình cảm tớ đã giành trọn cho cậu ấy rồi.....
Cười hững hờ...
-Nhưng tôi..cũng thích cậu đấy Tiểu Từ....
-Xin lổi..Minh Hoàng
-Vi tôi thích cậu...và tôi sẽ để cậu đi....mong là cậu sẽ hạnh phúc
Thật khó khắn để quyết định như thế..cậu ấy đã từ bỏ....
Có 1 chút đau lòng khi nó thẳng thắng từ chối...thẳng thắng chọn lựa hắn
Nhưng chỉ 1 chút..và k hiểu....
-Có lẽ..tôi chỉ yêu cậu...như 1 đứa em gái thôi!
Cậu ấy nói rồi cười và chạy đi.....
1 quyết định khó khăn nhưng dũng cảm!
~
Mỉm cười 1 mình khi nhớ lại lời nói