Thấy thế, Tô Tiểu Bạch bất đắc dĩ lắc đầu, ở thế giới này, Độ Kiếp Thiên Công cũng là công pháp tu luyện cao cấp nhất, mạnh mẽ nhất.
Sự xuất hiện của nó đã vượt qua mức cho phép của quy tắc của thế giới này.
Nhưng công pháp tu luyện mạnh mẽ như vậy mà hai con yêu quái này lại xem không hiểu…
Nhìn dáng vẻ tội nghiệp, khẩn cầu của hai yêu, Tô Tiểu Bạch tiện tay điểm một cái.
Chỉ thấy trong nháy mắt, hai điểm hào quang từ trong ngón tay của Tô Tiểu Bạch bay ra, nhẹ nhàng bay qua chỗ hai yêu, tốc độ rất chậm.
Nhưng trong mắt hai yêu thì hai điểm hào quang này lại cực kỳ nhanh, hơn nữa cho dù bọn họ muốn tránh cũng không thể tránh được!
Trong lòng càng thêm kinh hãi, đồng thời hai điểm hào quang đó cũng đã chia nhau bay vào trong trán của hai yêu!
Hai Yêu Vương chỉ cảm thấy trong đầu nổ vang.
Sau đó có sóng lớn chấn động!
Oanh!
Sóng lớn như nhìn không thấy phần cuối, hai Yêu Vương cảm thấy mình bị sóng lớn bao phủ trong nháy mắt!
Nhưng cũng trong chớp nhoáng này, Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng lại ngạc nhiên mừng rỡ phát hiện, những chỗ không hiểu, không thể lĩnh hội trước đó lại trở nên rõ ràng.
Ngay cả bình cảnh cực kỳ chắc chắn cũng buông lỏng!
Thậm chí ngay cả Độ Kiếp Thiên Công cực kỳ huyền ảo, không thể lĩnh hội cũng trở nên trong suốt rõ ràng, nhìn là hiểu ngay!
Hai Yêu Vương kinh hãi không thôi, bỗng nhiên mở hai mắt ra.
Thấy Tô Tiểu Bạch đang mỉm cười nhìn hai người.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hai yêu liên tục nuốt nước bọt, sau đó sợ hãi thán phục, nói: "Chủ thượng thần công vô song, còn có thủ đoạn điểm hóa như vậy, đúng là khiến người ta sợ hãi, thán phục!"
"Đa tạ chủ thượng điểm hóa tiểu nhân, tiểu nhân nguyện vì chủ thượng mà xông pha khói lửa!" Kim Sí Đại Bằng kích động, vội vàng chấp tay nói.
Tô Tiểu Bạch gật đầu một cái, cũng không nói chuyện, Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng thấy thế thì kích động rời khỏi đây, muốn tranh thủ lĩnh hội Độ Kiếp Thiên Công được điểm hóa.
Bên cạnh, Kha Tuyết và Kha Sương thấy thế thì vẻ mặt khó hiểu.
"Tướng công, sao lại thế này, tại sao trước đó bọn họ còn mặt buồn rười rượi, còn khóc lóc mà bây giờ lại hưng phấn như vậy?"
Kha Sương đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch, nhìn bóng lưng Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng, tò mò hỏi.
"Biết nhiều như vậy để làm gì, tu luyện Hoàng Cực Tinh La Bảo Điển cho tốt, đừng có ham chơi bỏ quên tu luyện.
”
Tô Tiểu Bạch đưa tay gõ trán Kha Sương một cái, sau đó dặn dò.
"Tướng công yên tâm, Sương Nhi sẽ cố gắng tu luyện!"
Kha Sương nghe vậy thì vội cam đoan.
"Đi thôi, đi tới thôn trang trước mặt xem thử.
”
Tô Tiểu Bạch gật đầu, sau đó nhìn Kha Tuyết, vẫy vẫy tay, Kha Tuyết đi tới bên cạnh hắn, sau đó hắn dẫn hai tỷ muội đi thẳng tới phía trước.
"Tướng công không gọi Hổ Sát và Kim Sí Đại Bằng sao?"
Kha Sương ở trong ngực Tô Tiểu Bạch, tò mò hỏi.
"Không cần, ta đã để lại tin tức ho bọn họ.
”
Tô Tiểu Bạch lạnh nhạt nói.
Vùng rừng núi này kéo dài hơn mười dặm, cực kỳ rậm rạp, trong này không thiếu các loại động vật nhỏ.
Dê, hươu và thỏ.
Sức sống dạt dào.
Nhưng ba người Tô Tiểu Bạch cũng không vì thế mà dừng bước lại, đi thẳng tới thôn trang nhỏ trước mắt.
Thanh Dương Thôn, cái tên được đặt do nó được xây dựng dưới một dãy núi lớn liên miên.
Mặc dù cách thành trì gần nhất cũng hơn năm mươi dặm nhưng không vì vậy mà nhân khẩu trong thôn trang thưa thớt.
Ngược lại, thôn trang này có rất nhiều người, tổng cộng hơn năm trăm hộ dân.
Có thể xem như một cái trấn nhỏ.
Nguyên nhân chủ yếu khiến nhiều người tới Thanh Dương Thôn định cư như vậy là do cách Thanh Dương Thôn chưa tới ba mươi dặm là một tông môn đỉnh tiêm của Vĩnh Quốc.
Diệu Hoa Môn.
Môn chủ hiện nay của Diệu Hoa Môn là đại năng Độ Kiếp đỉnh phong.
Trong môn có rất nhiều trưởng lão, đệ tử.
Có tông môn lớn như Diệu Hoa Môn che chở, lại thêm có không ít đệ tử trong tông môn khi đi ra ngoài thì sẽ ở lại trong Thanh Dương Thôn nên Thanh Dương Thôn này càng thêm náo nhiệt.
Trong thôn có không ít công pháp tàn khuyết.
Không ít người tu luyện từ nhỏ.
Không cần biết là có thể bước lên con đường tu hành hay không, bất kỳ ai trong thôn này