Nghĩ tới đây, Hoa Vân Phi nhếch miệng lên, nở một nụ cười đắc ý, sau đó cất bước đi thẳng đến chỗ hai nữ.
Hai tỷ muội Kha Tuyết và Kha Sương đang ôm hai cánh tay trái phải của Tô Tiểu Bạch.
Đi dạo hết một lượt những quán nhỏ hai bên đường, sức chú ý của Kha Sương đã bị hấp dẫn bởi cửa hàng bốn phía.
"Sao không thấy được quán rượu nào cả, đi cả buổi trời, ta đói tới bụng cũng hóp lại rồi.
"
Nàng chép miệng, liếc nhìn Kha Sương, tội nghiệp nói.
Nhưng Tô Tiểu Bạch và Kha Tuyết cũng không có đáp lại.
Người tu hành, từ khi bước vào cảnh giới Phân Thần thì đã có thể tích cốc.
Mỗi ngày tu luyện, phun ra nuốt vào những linh lực tinh thuần cũng đã bù được lượng tiêu hao của cơ thể.
Mặc dù đồ ăn ngon nhưng ẩn chứa không ít tạp chất trong đó, đối với người tu hành thì nó còn là chướng ngại trong tăng cảnh giới lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà bây giờ Kha Sương đã đến Độ Kiếp đỉnh phong, nàng cũng đã là một trong những người mạnh nhất trong thế giới này rồi, còn đói gì nữa?
Chỉ vì nàng muốn ăn ngon, tìm cớ cho mình mà thôi.
"Tướng công, nếu không chúng ta tìm một chỗ ăn cơm trước, cơm nước xong xuôi rồi mới xem xem có gì vui không, được không?”
Thấy hai người không để ý mình, Kha Sương chu mỏ một cái, sau đó mắt sáng lên, cười lấy lòng, đi tới bên cạnh Tô Tiểu Bạch, nói nhỏ vào tai hắn.
Đúng như hai người dự liệu, Kha Sương chỉ muốn ăn đồ ăn ngon, nghe vậy Tô Tiểu Bạch và Kha Tuyết liếc nhau, đồng loạt lắc đầu.
Thấy thế Kha Sương hơi gấp, sợ Tô Tiểu Bạch và Kha Tuyết sẽ từ chối đề nghị của nàng, vội vàng ôm cánh tay Tô Tiểu Bạch lắc lắc, làm nũng nói.
"Tướng công, ta biết ngươi tốt nhất, ngươi sẽ dẫn Sương Nhi đi ăn đồ ngon đúng không, đúng không!" Kha Sương hai mắt tỏa sáng, tội nghiệp nhìn Tô Tiểu Bạch.
Tô Tiểu Bạch thấy thế thì không khỏi lắc đầu.
Mặc dù Kha Sương đã đạt tới cảnh giới Độ Kiếp đỉnh phong nhưng vẫn đơn thuần hoạt bát như trước đó, chính là đồ tham ăn.
Nhưng mà giờ cũng đang rãnh rỗi, Tô Tiểu Bạch chuẩn bị gật đầu đồng ý.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười to đột nhiên vang lên.
"Ha ha, vị cô nương này muốn thưởng thức mỹ thực? Ta biết trong Thanh Dương Thôn này có một quán rượu rất nổi tiếng, hay là ta dẫn cô nương đi thử?"
Nghe nói như vậy, hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết nghi ngờ, quay đầu nhìn lại…
Thì thấy một nam tử mặc một bộ trường bào màu xanh đang nở nụ cười đứng trước mặt các nàng, mà sau lưng nam tử này còn có hơn mười người đi theo.
"Nếu như vị cô nương này muốn thưởng thức mỹ thực thì ta rất sẵn lòng mời cô nương!”
Hoa Vân Phi nhếch miệng lên, nở một nụ cười mà hắn tự cho là ấm áp, nói.
Hoa Vân Phi có vẻ ngoài không tệ, thân hình cao lớn, mày kiếm mắt sáng, không biết có bao nhiêu nữ đệ tử trong Diệu Hoa Môn có hảo cảm với hắn.
Cho nên hắn vô cùng tự tin, chắc chắn hai nàng này sẽ không từ chối lời mời của mình.
Nhưng chuyện tiếp theo lại vượt qua dự tính của hắn.
Chỉ thấy hai tỷ muội Kha Sương và Kha Tuyết nhìn hắn một cái, sau đó không thèm để ý tới Hoa Vân Phi nữa mà ôm cánh tay Tô Tiểu Bạch, cất bước đi tới phía trước.
Giống như Hoa Vân Phi là không khí.
Hành động này khiến sắc mặt Hoa Vân Phi đại biến!
Cho dù ở bất kỳ chỗ nào thì mọi người cũng vì thân phận đệ tử thân truyền của Hoa Vân Phi hắn mà không dám làm lơ hắn.
Nhưng hai nàng này lại xem hắn như không khí!
Hành động này khiến Hoa Vân Phi cực kỳ tức giận.
Nhưng nhớ lại nhiệm vụ mà trưởng lão giao cho hắn, Hoa Vân Phi cố nén lửa giận trong lòng, hét lớn một tiếng.
"Dừng lại!"
Vừa dứt lời, hắn vọt lên trước hai bước, đứng trước mặt Kha Sương và Kha Tuyết, ngăn ba người Tô Tiểu Bạch lại.
"Ta chính là đệ tử thân truyền của Diệu Hoa Môn, Hoa Vân Phi, mấy người này là sư đệ của ta.
”
Hoa Vân Phi miễn cưỡng nở nụ cười tươi, sau đó có chút đắc ý khoát tay nói.
"Ta thấy hai vị cô nương thiên phú bất phàm, ta muốn dẫn hai vị cô nương vào Diệu Hoa Môn, bước lên con đường tu hành!”
Diệu Hoa Môn là một trong những