Ta Có Hệ Thống Auto Tu Luyện

Chương 1795


trước sau



Vì vậy chỉ có thể ở trên tảng đá ăn cơm trưa nói chuyện với nhóm Kha Sương một lúc, báo bình an cho nhau, Tô Tiểu Bạch lại tiếp tục đi.
Hình như Hoa Hoa đã tìm được rất nhiều thứ ăn được, ba người đang ở trong ranh giới cửa ra vào thu thập, Kha Sương để hết thức ăn vào trong không gian.

Tô Tiểu Bạch phát hiện nơi ảnh hưởng của trọng lực, có rất nhiều dược liệu, cũng có rất nhiều thứ ăn được, vì vậy dặn dò ba người thu thập thức ăn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đi một lúc lâu, cuối cùng Tô Tiểu Bạch cũng nghe thấy tiếng sông lớn, tiếng truyền tới từ rất xa, xem ra dòng nước chảy rất xiết.
“Cũng không biết có nguy hiểm không!”
Tô Tiểu Bạch thấy còn phải vượt qua một đoạn sườn núi nhỏ nữa mới tới sông lớn, suy nghĩ một lát, vẫn cẩn thận khởi động lá chắn, đi chậm dọc theo sườn núi dùng linh lực dò xét.
Sông lớn rất rộng, Tô Tiểu Bạch phải xuyên thấu qua lá cây mới nhìn rõ hình dạng của con sông.
Trước mắt hai bên sông lớn đều là bãi đá, những tảng đá lớn nhỏ khác nhau, kéo dài khoảng một dặm, xa xa bờ sông bị cây cối bao phủ, độ rộng của sông khoảng mấy trăm thước.
Khoảng cách này Tô Tiểu Bạch có thể bay qua, nhưng nếu trên mặt sông đột nhiên có linh thú gì đó tập kích, thì rất nguy hiểm.
Bởi vì có nước sông cản trở, linh thức chỉ dò xét được khoảng một trăm thước bờ sông, không thể nhìn rõ trạng thái của sông lớn.
“Xem ra chỉ có thể quan sát trước rồi tính.”
Tô Tiểu Bạch tìm một chỗ bí mật, khởi động lá chắn, che giấu linh lực dao động của mình.

Chỗ than đá này rất tiện để linh thú lại đây uống nước, trước cứ dò xét linh thú, xác định thực lực của chúng nó sau đó mới quyết định bước tiếp theo nên làm gì.
Tô Tiểu Bạch đi một đường từ ranh giới cửa ra vào đến đây cũng không phát hiện linh thú gì, địa phương lớn như vậy, không thể nào không có linh thú hoạt động được.

“Chẳng lẽ do trọng lực của tầng thứ tư nên không có linh thú nào lớn được, vậy cửa ra vào

tầng thứ tư chính là một thủ ngự*, chẳng lẽ là một cây nấm hình người!”
*lớp phòng vệ, bảo vệ
Hắn lắc đầu, cảm thấy điều này không bình thường, hắn đi đường có hơi mệt, cho dù không động đậy trọng lực vẫn ảnh hưởng đến hắn.
Triệu hồi Linh Hỏa trường thương, dùng tinh thạch kích hoạt, lúc hắn sắp chợp mắt một lúc, một đầu bãi đá đột nhiên phát ra chút dao động rất nhỏ.

Nhảy lên chỗ cao, Tô Tiểu Bạch ẩn mình trên tảng đá đứng lên nhìn về phía xa.
“Là gì vậy?”
Dao động cũng không lớn, ngay cả thực lực của sói Tuyết Vực cũng không bằng, nhưng hình như tốc độ di chuyển còn nhanh hơn mình.
“Kỳ quái, thực lực không cao bằng mình mà lại không bị trọng lực ảnh hưởng?”
Chốc lát sau, ngọn nguồn dao động đi ra khỏi, không bị cản trở, Tô Tiểu Bạch có thể nhìn rõ bộ dạng của đối phương, mặt hắn lộ vẻ kinh ngạc.
“Thủy Ngưu Thú?”
Rất bất thường bởi vì thực lực hay gì đó mà Thủy Ngưu Thú lại không bị trọng lực ảnh hưởng, giống như đi đường bình thường, đang lắc lư đi về phía sông lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đây là có chuyện gì, rõ ràng con linh thú này có thực lực rất thấp, vì sao lại không bị trọng lực ảnh hưởng.
“Tô Tiểu Bạch! Tô Tiểu Bạch!”
Tinh thạch Mạo Phao đột nhiên truyền tới tiếng Kha Sương, tuy rằng cách hơn mười vạn dặm nhưng giọng nói cũng không bị ảnh hưởng, vẫn rõ ràng như trước.
Nghe thấy giọng nói này Tô Tiểu Bạch rất kinh ngạc, bởi vì Thủy Ngưu Thú đã nhìn sang bên này.
“Kha Sương, ngươi sao vậy?”
Nếu không giấu được, Tô Tiểu Bạch liền đi ra.

Thủy Ngưu Thú bị linh lực dao động của Tô Tiểu Bạch dọa sợ.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện